Thả mình vào thủy đàm, cảm thụ dòng nước mát mẻ xung quanh mình, hắn có thể buông lỏng thân thể chính mình. Hắn biết, đối với bản thân mà nói, cũng chỉ có thể buông lỏng trong thời gian ngắn ngủi này mà thôi. Kế tiếp, không biết cha hắn sẽ cấp cho hắn phương pháp tu luyện như thế nào nữa. Trong tay hắn, không còn giống cây chú tạo chuy cũ nữa, một cây mộc chuy cực lớn, đường kính đầu chuy khoảng hai thước, đúng là mộc chuy siêu cấp. Tuy cây búa lớn như vậy nhưng mà chuôi lại chỉ to bằng một cánh tay bình thường. Có thể tưởng tượng được, nếu chỉ bình thường giơ mộc chuy lên, có lẽ dưới sức nặng của đầu chuy mà chuôi sẽ trực tiếp bị gãy rời. Nhưng Đường Tam dựa vào lực lượng của chính mình xảo diệu khống chế, dùng nó hoàn thành được tám mươi mốt chuy. Đó là tác dụng rất lớn của tác động dòng chảy, nếu không phải là như thế, cây búa khổng lồ này, như thế nào có thể làm cho cả dòng thác trong nháy mắt bắn cao lên đến tới 10 thước cơ chứ? Tới bây giờ, hắn đã đem Loạn Phi Long chuy pháp luyện đến cực hạn. Đúng như Đường Tam sở liệu, khi hắn trở lên bờ thì cha hắn đã đứng đợi sẵn, nhưng cùng với trước kia lại bất đồng, chính là lần này khi hắn chuẩn bị bước lên bờ thì cha đã đưa bàn tay to lớn ra trước mặt hắn. Ngây ngốc trong chốc lát, Đường Tam vươn tay phải lên nắm lấy tay cha. Đường Hạo dùng sức một chút, thân thể Đường Tam đã bay ra khỏi nước rơi xuống trước mắt hắn. Đến nơi này đã suốt một năm liễu, Đường Tam rõ ràng trở nên cao lớn hơn, đã gần đến mười sáu tuổi, thân thể đã hoàn toàn trưởng thành, đã rất cao lớn rồi. Hắn ngày càng lớn càng giống cha hồi còn trẻ, mặc dù còn chưa đủ mười sáu tuổi nhưng vẻ cương nghị trên mặt hắn ngay cả nam nhân bình thường ở hai ba mươi tuổi cũng không thể có được. Cương nghị, quả quyết, bền gan vững chí, những tố chất tốt nhất của đệ tử trực hệ Hạo Thiên tông đều xuất hiện rõ ràng trên người nó.Đối với thành tích của con mình, Đường Hạo rất hài lòng, mặc dù hắn cũng không hề biểu lộ ra mặt. Không cần Đường Hạo chủ động, Đường Tam đã chủ động để cự đại búa gỗ sang một bên, "Ba ba, kế tiếp làm cái gì?" Một năm thời gian qua hắn đã thích ứng được với loại đặc huấn này, từ trong loại đặc thù huấn luyện này hắn có thể rõ ràng cảm nhận được thực lực của chính mình tăng lên. Đối với việc dùng lực lượng một cách hữu ích, Đường Tam bây gìơ có thể nói là đã đạt tới cực hạn. Hắn thậm chí có thể rõ ràng có thể kiểm soát được từng phân lực lượng trong tay mình. Ra khỏi thủy đàm, cho dù là lực lượng rất nhỏ bên người ba động cũng vô pháp thoát khỏi cảm giác của hắn. Cho dù thậm chí là một lá cỏ trên tay hắn, dù không dùng hồn lực vẫn có thể thành lợi khí giết người. Đường Hạo giơ tay lên, chỉ vào thác nước lấp lánh đang chảy xuống thủy đàm , "Hôm nay ngươi cứ nghỉ ngơi đi. Ngày mai tiếp tục. Chỉ cần tại lúc ngươi tu luyện, ta không hi vọng chứng kiến thác nước có thể rơi vào trong phạm vi khoảng ba mươi thước xuống thủy đàm. Loạn Phi Phong chuy pháp có thể chính dụng, cũng có thể phản dụng, giống như lúc ngươi ngăn cản Tật Phong Ma Lang ba mươi sáu liên trảm của Phong Tiếu Thiên" Đường Tam có chút không hiểu cho nên nhìn lại Đường Hạo: "Ba ba, con vẫn chưa hiểu rõ?" Đường Hạo lạnh nhạt nói: " Hết thảy mọi huấn luyện, cũng là để cho ngươi nắm vững Hạo Thiên chuy, sử dụng lực lượng của ngươi một cách tốt nhất. Nhưng nếu ngươi chỉ dùng ngoại vật luyện tập, ngươi vĩnh viễn không thể nào chánh thức cảm nhận được Hạo Thiên chuy có thể mang lại cho ngươi cái gì. Cho nên bắt đầu từ ngày mai, tại thác nước này, ngươi dùng chính là Hạo Thiên chuy của mình. Có thể sử dụng hồn lực, để cho ta xem, ngươi đến tột cùng có thể đạt được tới trình độ nào ". Vừa nói, Đường Hạo đặt tay lên vai trái của Đường Tam một chút. Đường Tam chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng cực mạnh truyền đến, thân thể không tự chủ được run run.Ngay sau đó, từ bàn nóng rực to lớn đặt trên lưng hắn, khí lưu nóng rực hùng hậu tiến vào cơ thể hắn, trong thời gian ngắn đã tiến vào đan điền. Không đợi Đường Tam phản ứng, nội lực bên trong đan điền đã như núi lửa phun trào, hùng dũng tuôn ra . Lực mạnh ép xuống, Đường Tam không tự giác bị Đường Hạo khống chế ngồi xuống. "Bình tâm tĩnh khí, tu luyện hồn lực" Đường Hạo cấp cho Đường Tam tám chữ đơn giản. Đường Tam vốn còn tưởng thật sự có thể nghỉ ngơi một ngày nhưng ngoài ý hắn, lập tức tập trung thần chí, dẫn đạo nội lực đang hùng dũng chạy trong cơ thể dựa theo lộ tuyến của Huyền Thiên Công mà vận chuyển. Nội lực Huyền Thiên Công vốn ôn hòa, nhưng lúc này lại đột nhiên trở nên cuồng bạo, do Đường Tam dẫn đạo, giống như hồng thủy vỡ đê, trùng xoát kinh mạch vô cùng cứng cỏi của hắn Nội lực nhập thể, Đường Tam cảm thấy vô cùng thoài mái. Đầu tiên hắn cảm giác được sự khống chế tinh thần lực của mình đối với nội lực. Dưới tác dụng khổng lồ của tinh thần lực, mặc dù nội lực hùng dũng vận chuyển với lực đánh sâu vào thật lớn, nhưng hắn vẫn còn có thể miễn cưỡng khống chế. Tiếp theo, hắn cảm giác được sự biến hóa kinh mạch của chính mình. Mặc dù đã một năm không có thừa nhận toàn bộ nội lực lưu chuyển, nhưng kinh mạc của chính mình lại như là được mở rộng ra, hơn nữa trở nên vô cùng cứng cỏi. Cho dù nguồn nội lực khổng lồ kia có tùy ý như thế nào đánh sâu vào, cũng phải muốn theo quỹ tích kinh mạch mà đi. Dưới sự trùng kích của thác nước, Đường Tam được rèn tạo cả về thân thể, kinh mạch, tâm chí, tinh thần. Một năm mặc dù rất buồn tẻ, nhưng mang đến biến hóa chưa từng có trước đó. Thanh âm vỡ tan không ngừng trong cơ thể Đường Tam vang lên, đó cũng không phải kinh mạch bị phá tan, mà là những chướng ngại bị đột phá. Ba chu thiên vận chuyển ngắn ngủn, kỳ kinh bát mạch của Đường Tam, kể cả vốn đã được đả thông, dĩ nhiên thông cả sáu mạch, chỉ có nhâm đốc nhị mạch như trước vẫn như vách tường cứng cỏi. Lục mạch quán thông, nội kình khổng lồ đích bên trong gia nhập tiến vào càng nhiều hơn, cảm giác như bị nung trong lò lại xuất hiện, chỉ bất quá lúc này, lại do Đường Tam tự mình gây ra cho bản thân. Kỳ thật, ngay cả Đường Hạo cũng không biết, một năm này, dưới lực đánh sâu vào của thác nước mà bản thân lại không có nội lực, Đường Tam vốn ăn ba loại tiên phẩm dược thảo đã hoàn toàn thành quá trình dung hợp hoàn toàn cùng thân thể hắn. Bát Giác Huyền Băng Thảo, Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ cùng với Vọng Xuyên Thu Hải Đường rốt cục cùng thân thể hắn hoàn toàn dung hợp. Nếu dựa theo tu luyện bình thường, điều này ít nhất là phải mười năm thong thả hấp thu mới có thể hoàn thành được. Mặc dù hấp thu ba loại dược thảo sẽ không mang đến đột phá thật lớn cho nội lực của Đường Tam, nhưng làm toàn thân kinh mạch hắn, cốt cách cùng trình độ mềm dẻo của cơ thể trở nên cực kỳ đáng sợ. Mỗi một bộ phận trên cơ thê đều tràn ngập lực lượng bộc phát. Đúng như trong kế hoạch của Đường Hạo vậy, thân thể Đường Tam đang ở trên con đường chuy luyện thành thần khí . Tất cả nóng rực cuối cùng lại quay về mà ngưng tụ tại lưng, cuối cùng ngưng tụ tới hạn, chính là tại ngoại phụ hồn cốt Bát chu mâu. Là hồn cốt có thể tiến hóa, theo thực lực bản thân Đường Tam tăng lên, Bát chu mâu cũng không ngừng tiến hóa. Vốn một ngày lại biến thành bảy ngày, Đường Hạo đã ở bên con mình thủ hộ cả bảy ngày. Bảy ngày thời gian, trên người Đường Tam đã xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất. Ngày đầu tiên trong cơ thể Đường Tam tuôn ra một tầng vật chất màu xám. Ngày thứ hai, màu xám vật chất ngưng kết thành những mảnh mỏng manh, bắt đầu từ từ rơi ra, để lộ ra bên trong là lớp da trắng hồng, trên da thịt, Đường Hạo thấy được nhàn nhạt hai sắc hồng lam lưu chuyển. Mà vài ngày sau, toàn thân Đường Tam trên dưới trở nên càng ngày càng sáng bóng, thậm chí có một tầng nhàn nhạt ánh sáng rực rỡ từ trong cơ thể chảy xuôi ra. Ngoại giới hết thảy đều trở nên không còn trọng yếu, đột phá chưa từng có này của Đường Tam là do một năm áp bách mang đến. Đường Hạo đương nhiên không phải chỉ đơn giản phong ấn hồn lực của hắn. Phương pháp thực hiện loại áp bách hồn lực này, chính là thủ đoạn chỉ Hạo Thiên Tông mới có. Sử dụng trong giai đoạn bốn, năm mươi cấp là thích hợp nhất. Vốn Đường Hạo là chuẩn bị áp chế Đường Tam hai năm thời gian, cũng không nghĩ đến, nhiệm vụ cho hắn trong hai năm, Đường Tam chỉ dùng một năm đã hoàn thành được. Đường Hạo biết, nếu lại tiếp tục áp chế nữa, có lẽ sẽ gây ra phản hiệu quả. Cho nên mới hôm nay đã giúp hắn cởi phong ấn. Phương pháp sử dụng loại áp bách này, sau khi bộc phát, mỗi người cả đời đều chỉ có thể sử dụng một lần. Lựa chọn của Đường Hạo, không thể nghi ngờ là thời cơ tốt nhất. Dùng cả bảy ngày thời gian, hồn lực ba động trên người Đường Tam mới trở nên ổn định hơn. Lúc hắn mở hai mắt, Đường Hạo từ trong mắt con mình chứng kiến chính là ánh mắt rất bình thản. "Ba. " Đường Tam nhìn về phía cha mình. Đường Hạo đột nhiên hướng hắn đánh ra một chưởng, Đường Tam không dám ngăn cản, tùy ý một chưởng của cha đánh vào ngực, đẩy chính hắn rơi xuống xa xa trong thủy đàm. "Hảo hảo tắm rửa sạch sẽ." Thanh âm Đường Hạo từ bên bờ truyền đến, "Hồn lực của ngươi đã đạt tới năm mươi cấp bình cảnh." Nói ra những lời này, Đường Hạo cố gắng để mình trở nên bình tĩnh hơn một chút, cũng không giấu được phần vui mừng lẫn sợ hãi không ngừng trong giọng nói của mình. Năm mươi cấp, đúng vậy, bây giờ Đường Tam, hồn lực đã đạt tới năm mươi cấp bình cảnh, chỉ cần thu được một cái hồn hoàn nữa, vậy hắn có thể chánh thức tiến vào tầng lớp hồn vương. Một năm, thời gian ngắn ngủn một năm, từ bốn mươi hai cấp đến năm mươi cấp. Năm nay Đường Tam vẫn chỉ chưa đến mười sáu tuổi, trong lịch sử cả hồn sư giới, cũng là tuyệt đối là chưa từng có. Đường Tam mặc dù đã cảm giác được chính mình đạt được đột phá thật lớn, nhưng nếu không phải Đường Hạo nói ra, hắn cũng vô pháp tin tưởng trình độ tiến bộ của mình dĩ nhiên lại kinh khủng như vậy. Một năm tám cấp, cho dù là hắn thiên tài như vậy cũng tuyệt không dám nghĩ. Phải biết rằng, hồn lực tu luyện càng về sau , lại càng khó khăn. Tắm rửa sạch sẽ thân thể một cách đơn giản, Đường Tam một lần nữa bò lên trên bờ, câu đầu tiên hắn nhịn không được hướng cha hỏi: "Ba ba, con thật sự đã năm mươi cấp sao? " Lục mạch quán thông hắn đã rõ, nhưng hồn lực tăng lên thật lớn như vậy, cảm giác của hắn lúc này toát ra tràn ngập hưng phấn. Đường Hạo gật đầu, "Cảm giác của ta sẽ không sai, ngươi đã năm mươi cấp rồi. Bất quá, ngươi không thể tự mãn. Càng về sau, khó khăn tu luyện lại càng lớn. Năm mươi cấp tới sáu mươi cấp là một cái cửa ải lớn, lúc đầu ta mất thời gian năm năm mới có thể hoàn thành. Ta hy vọng ngươi trước hai mươi tuổi, có thể đột phá giới hạn sáu mươi cấp. Khi đó mới có thể con đường tương lai sẽ càng thêm dễ dàng. " "Vâng. " Lúc này đây, ngay cả Đường Tam cũng nhìn ra được sự biến hóa tâm tình của cha, mặc dù là đang dạy mình như cũ, nhưng tia tươi cười như có như không trên mặt cha vẫn bị hắn nhìn thấy. Mười sáu tuổi đạt năm mươi cấp, có được hai khối hồn cốt. Bây giờ cho dù là hồn sư sáu mươi cấp, cũng không nhất định có thể chiến thắng Đường Tam. "Tiểu Tam, vào thời điểm quan trọng cuối cùng trong toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái, thủ pháp ngươi xuất ra những mảnh nhỏ của bát chu mâu, là hồn kỹ ngươi tự nghĩ ra hay sao? " Đường Hạo đột nhiên hỏi. Đường Tam sửng sốt một chút, gãi gãi đầu: "Xem như vậy đi. " Hắn không thể nói, đó cũng không phải kỹ xảo thuộc về thế giới này. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, Đường Môn tuyệt học tới cái thế giới này, cũng đều có thể nói được là hồn kỹ hắn tự nghĩ ra. Đường Hạo gật đầu, : "Kỹ xảo này của ngươi cũng không tệ, không nên hoang phế. Băt đầu từ hôm nay, buổi tối ngươi dưới thác nước luyện tập Hạo Thiên chuy, ban ngày có thể tự do hành động. " Đường Tam nhịn không được nói: "Ba ba, con đã năm mươi cấp rồi, không đi kiếm một cái hồn hoàn thích hợp sao? " Đường Hạo lạnh nhạt nói: "Đã quên những gì Đại sư dạy ngươi rồi sao? Một trong Thập đại hạch tâm cạnh tranh lực của hắn, không phải có nêu ra, hồn sư sau khi đạt tới bình cảnh cho dù không thu được hồn hoàn, tự thân hồn lực cũng sẽ không ngừng tích súc, đến khi thu được hồn hoàn thì sẽ hiển lộ ra. Ngươi bây giờ không hề phải chiến đấu, tại sao lại nóng lòng thu được hồn hoàn? " Đường Tam gật đầu: "Con sẽ nghe người. " Hồn lực tăng lên tới năm mươi cấp, cũng tương đương với Huyền Thiên Công tăng lên tới ranh giới đệ ngũ trọng. Nội lực tăng cường, một chút thủ pháp ám khí trước kia không thể nào tu luyện đã có thể tu luyện rồi. Đường Tam chưa bao giờ quên nỗ lực của cả đời mình trong kiếp trước dành cho ám khí. Từ bắt đầu từ hôm nay, cứ theo lời Đường Hạo, ban ngày hắn bắt đầu tu luyện Huyền Thiên Công cùng ám khí, buổi tối luyện tập Hạo Thiên chuy. Quá trình tu luyện Huyền Thiên Công, coi như là nghỉ ngơi. Lúc này Đường Tam, giống như là trên dây cót cơ khí, tựa hồ vĩnh viễn cũng không có dừng lại. "Ngươi thật sự hiểu rõ rồi chứ? " Giáo Hoàng lẳng lặng nhìn Hồ Liệt Na ở trước mặt đang quỳ rạp xuống đất. Hồ Liệt Na kiên định gật đầu. "Bệ hạ. Nếu ta không thể có tiếp đột phá nữa, sợ rằng sớm muộn cũng sẽ bị Đường Tam vượt qua. Vì Võ Hồn điện. Ta nguyện ý mạo hiểm. " Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông sắc mặt nhu hòa hơn rất nhiều. "Kỳ thật, ngươi cũng không cần làm như vậy, ngươi đã thập phần xuất sắc rồi. Tới nơi đó rèn luyện, cho dù là ngươi, cũng rất có thể không thể quay về. Giống như Tà Nguyệt Hỏa Diễm đến Tử Vong Hạp Cốc tu luyện cũng không phải rất tốt sao? " Hồ Liệt Na lắc đầu. "Không. Bệ hạ. Tử Vong Hạp Cốc mặc dù nguy hiểm. Nhưng nó không thể nào chánh thức gây cho ta cảm giác tử vong. Ta biết. Ngài vẫn khiến Cúc đấu la đại nhân âm thầm bảo vệ chúng ta. Không thực sự có hơi thở tử vong, với thiên phú của ta. Sợ rằng sau này không cách nào so sánh được với Đường Tam. " Bỉ Bỉ Đông lạnh nhạt cười. "Đã qua hai năm rồi, ngươi vẫn còn không quên không được thất bại lần đó. " Hồ Liệt Na nhìn chăm chú vào hai mắt Giáo Hoàng. "Sư phụ. Ngài không phải đã nói. Thất bại là mẹ thành công. Nếu con quên mất thất bại, quên mất sỉ nhục, con đây như thế nào đáng được người dạy? Con hy vọng, lần này con đi nơi nào, người không nên phái bất kỳ kẻ nào bảo vệ con. Con nhất định sẽ còn sống quay lại. " Lúc này, trên mặt không có nửa phần yêu mị, nếu có chỉ là vô cùng kiên định. Bỉ Bỉ Đông đưa tay nâng Hồ Liệt Na đang quỳ trên mặt đất đứng lên. "Hài tử, trên người con, ta thấy được hi vọng của Võ Hồn điện trong tương lai. Được rồi, ta đồng ý con đi. Nhưng con phải nhớ kỹ, phải còn sống quay lại. Bất luận ta là Giáo Hoàng Võ Hồn điện, hay là sư phụ của con, đây là nhiệm vụ ta ra cho con, cũng là yêu cầu đối với con. Rõ ràng chứ? " Nhìn kỹ đôi mắt đẹp tuyệt thế của Bỉ Bỉ Đông, trong mắt Hồ Liệt Na có thêm vài phần gì đó, dùng sức dập đầu, "Sư phụ, con sẽ cố. " Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông giơ lên tay, một quả giới chỉ quang mang lóng lánh trên tay, khi nàng lật tay lại, trong tay nàng đã nhiều hơn một quả màu trắng đầu cốt. "Đem nó hấp thu đi. " Hồ Liệt Na chợt cả kinh. "Sư phụ. Cái này quá trân quý. " Sắc mặt Bỉ Bỉ Đông trầm xuống, "Đồ vật trân quý cũng phải sử dụng mới có thể thể hiện ra giá trị của nó. Vốn khối Tinh thần ngưng tụ Trí tuệ đầu cốt kia rất thích hợp với ngươi, nhưng lại tiện nghi cho Đường Tam bọn chúng. Tổn thất ba khối hồn cốt đã là đả kích rất lớn đối với Võ Hồn điện. Nhưng, trong lòng ta, ba người các ngươi so với hồn cốt càng thêm trọng yếu. Khối đầu cốt này đồng dạng rất thích hợp với ngươi, không thể so với khối Trí tuệ đầu cốt xui xẻo kia. Cầm lấy đi. " Hồ Liệt Na không có từ chối nữa, trân trọng tiếp nhận Giáo Hoàng ban cho, hai mắt của nàng đã đã ươn ướt. Giáo Hoàng trầm giọng nói: "Còn có một việc ta phải phải nhắc nhở con. Nếu con một mình gặp phải Đường Tam, nhất thiết không thể cùng hắn động thủ. Mặc dù thực lực của con hơn hắn. Cũng không biết hắn dùng phương pháp gì, vừa vặn khắc chế năng lực của com, con đối hắn, không có cơ hội gì. Con cũng không cần coi hắn như đối thủ. Cái người này, ta sớm muộn cũng sẽ giải quyết. Cũng như phụ thân hắn. Không đem Đường Hạo - cái họa tâm phúc lớn này giải quyết, kế hoạch thực hiện của chúng ta tất nhiên sẽ gặp phải phiền toái. " "Vâng, sư phụ. " Hồ Liệt Na cúi đầu, cung kính đáp ứng. Nhưng tại trong cặp mắt to yêu mị của nàng lại lưu ra thần sắc không cam lòng. Nàng vĩnh viễn cũng vô pháp quên được, vào thời điểm quan trọng nhất, Đường Tam vẻ mặt mỉm cười, trong tình huống trước khi té xỉu đã ném ra vài mảnh vỡ của bát chu mâu. Chính một kích đó, làm bọn hắn mất đi hồn cốt, cũng mất đi ngôi vị quán quân, trở thành tội nhân Võ Hồn điện. Đường Tam, ngươi chờ xem, ngươi ban cho ta sỉ nhục này, ta nhất định phải dùng máu của ngươi trả lại. Thác nước khổng lồ mang theo hơi nước dày đặc từ trên trời giáng xuống. Tiếng oanh minh kịch liệt không ngừng từ dưới thác nước vang lên. Nếu có người đứng ở bên bờ, chứng kiến một màn quỷ dị trước mắt này nhất định sẽ giật mình mà cười không đóng miệng lại được. Dưới chân thác nước cao hơn hai trăm thước, lúc này đang hiện ra một màn cực kỳ quỷ dị. Năm mươi thước phía dưới thác nước, dĩ nhiên hoàn toàn trống trải. Nước rơi xuống, toàn bộ rơi xuống cách mặt thuỷ đàm năm mươi thước, hóa thành những tảng nước lớn bay toán loạn ra ngoài, khiến cho toàn bộ thủy đàm phía xa không ngừng bị nước làm rung động mãnh liệt. Giữa màn hơi nước nồng đậm, mơ hồ có thể chứng kiến một người thân ảnh tựa như giao long, đứng phía dưới thác nước, thân thể không ngừng xoay tròn, một thanh màu đen tiểu chuy tại trong tay hắn tung bay. Mỗi một chuy chém ra, thác nước đổ xuống đều sẽ bị đánh bay lên vài phần. Độ cao năm mươi thước đang không ngừng được nới ra. Sáu mươi thước, bảy mươi thước, tám mươi thước, chín mươi thước. Trong thủy mạc, mơ hồ có thể chứng kiến hắc quang kinh khủng như hắc long kéo lên đỉnh thác nước. Một màn kinh khủng vẫn còn đang tiếp tục, lúc làm thác nước bị đánh sâu vào bay lên tới một trăm thước. Đột nhiên trong lúc đó, dưới dòng chảy không ngừng nghỉ của thác nước, thân ảnh dưới thác nước trong nhắy mắt dừng lại, tất cả động tác đều hóa thành một điểm. Tất cả hắc quang ngưng tụ này một khắc bộc phát. Oanh "Hắc long" phóng lên cao, thác nước đổ xuống thật lớn trong sát na đó không ngờ bay lên tán loạn, cũng không cách nào ngưng tụ được nữa, thác nước cao hơn hai trăm thước, trong nháy mắt, hoàn toàn biến mất. Hắc long khổng lồ phát ra một tiếng ông minh mãnh liệt, tựa hồ là rít gào, hoặc như là thể hiện uy thế kinh khủng của nó. Đường Hạo lẳng lặng đứng ở bên thủy đàm, nhìn một màn hoành tráng rung động trước mắt, trên mặt lộ ra ánh mắt hài lòng. Làm thác nước nghịch lưu biến mất, hắn tự hỏi, lúc mình hai mươi lăm tuổi, cũng không thể đạt được loại trình độ này. Mà con mình lại làm được. Hắc long thăng thiên, người khởi xướng đúng là Đường Tam. Hai năm, suốt hai năm thời gian trôi qua, trong năm tu luyện thứ hai, Đường Hạo vẫn không có mang Đường Tam đi thu đệ ngũ hồn hoàn. Mà Đường Tam cũng đã phát hiện, tốc độ tăng trưởng hồn lực của bản thân rõ ràng chậm lại. Hoặc là nói, lúc này muốn tăng lên một bậc thì hồn lực cần phải tăng lên nhiều hơn nhiều. Bởi vì không có thu được đệ ngũ hồn hoàn, hắn cũng không biết bây giờ hồn lực có thể đạt tới cấp bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định, sẽ không vượt qua năm mươi ba cấp. Sau năm mươi cấp, mỗi năm có thể tăng lên hai cấp, tốc độ cũng đã là phi thường nhanh rồi. Tới sau bảy mươi cấp, hồn sư bình thường mấy năm cũng vị tất có thể tăng lên một bậc, có thể thấy được khó khăn tu luyện về sau. Mặc dù trong hai năm tốc độ hồn lực tăng lên giảm mạnh, nhưng Đường Tam lại ở trong một năm này hoàn toàn quen thuộc với Hạo Thiên chuy của mình, mặc dù không hề có một cái hồn hoàn nào tồn tại, nhưng Hạo Thiên chuy dưới sự thao khống của năm mươi cấp hồn lực của hắn, đã có thể sinh ra lực công kích cực kỳ kinh khủng. Một màn trước mắt này, đúng là Loạn Phi Phong chuy pháp chín chín tám mươi mốt chuy cuối cùng bộc phát. Luận năng lực phụ trợ vũ hồn, không thể nghi ngờ là Thất Bảo Lưu Ly tháp được sùng bái, bàn về lực công kích, Kiếm Đấu la Trần Tâm, chuôi thánh kiếm này không có vũ hồn nào khác có thể bằng. Nhưng nếu luận về bá đạo, bàn về lực lượng, bàn về lực bộc phát, Hạo Thiên chuy không thể để cho kẻ khác ngồi trên đầu mình Nếu không Hạo Thiên tông dựa vào cái gì mà được xưng là hồn sư giới đệ nhất tông môn cơ chứ? Mặc dù không có kỹ năng hồn hoàn phụ gia, nhưng Hạo Thiên chuy lại như trước có thể nhận hồn lực rót vào. Nó như trước là thần khí bình thường tồn tại. Hai năm trước, trước khi đặc huấn bắt đầu, Đường Hạo tựu từng hỏi qua Đường Tam, hỏi hắn khuyết điểm lớn nhất của hắn là cái gì. Khi đó, Đường Tam trả lời là bộc phát lực, trong nháy mắt bộc phát lực công kích không đủ. Mà bây giờ, cái này vấn đề đã được giả quyết. Mặc dù hạo Thiên chuy của Đường Tam chỉ có lớn như trước như vậy, nhưng tại Loạn Phi Phong chuy pháp, hoặc là nói Đường Tam trong nháy mắt rót vào hồn lực tăng phúc, bây giờ nó có khả năng sinh ra bộc phát công kích, đã đạt tới trình độ cực kỳ kinh khủng. Càng thêm đáng sợ chính là, khi Hạo Thiên chuy cùng Đường môn ám khí của Đường Tam kết hợp, chỉ cần tinh thần lực Đường Tam tập trung vào đối thủ, trừ phi tinh thần lực đối thủ viễn siêu hơn hắn, hơn nữa tinh thông năng lực thuấn di, nếu không cũng chỉ có một đường là ngạnh kháng, căn bản không thể né tránh. Oanh Thác nước bị đánh đoạn từ trên lại đổ xuống, mãnh liệt nện vào người Đường Tam trên mỏm đá, nhưng Đường Tam đứng ở nơi đó, dường như không chút sứt mẻ, vững chãi như là đóng đinh trên mỏm đá. Ánh mắt trên mặt thậm chí còn toát ra vài phần hưởng thụ. Đắm chìm bên trong thác nước thật lớn, thở ra một hơi, Huyền Thiên Công hùng hậu bên ngoài thân hắn tạo ra một tầng nhàn nhạt cương khí màu trắng . Thân hình chợt lóe, Đường Tam đã từ trên mỏm đá bay vọt ra, Hạo Thiên chuy trong tay lặng lẽ biến mất, thay thế chính là hơn mười căn Lam Ngân Thảo trống rỗng rơi xuống, nổi trên mặt nước. Đường Tam mượn lực nhảy lên, thân thể trực tiếp bắn lên trên bờ bên cạnh Đường Hạo. Lúc Đường Tam vọt người tới, vẻ mặt Đường Hạo đã trở nên nghiêm túc. Khi hắn chứng kiến con trai vững vàng rơi xuống bên người, thản nhiên nói:" Cảm giác được chính mình rất mạnh, phải không?" Đường Tam vuốt vuốt mái tóc ướt sũng của mình, " Ba ba, con hiểu được, con cũng không kiêu ngạo, con nhất định hội tiếp tục cố gắng. Bất quá, con gần đây cảm giác luyện tập Loạn Phi Phong chuy pháp nữa cũng rất khó tiến bộ." Nghe con trai nói, trong lòng Đường Hạo không khỏi một trận bất đắc dĩ, giáo huấn của mình còn chưa nói ra khỏi miệng, đã bị tiểu tử thông minh này đổ trở về. Loạn Phi Phong chuy pháp còn muốn tiến bộ như thế nào? Đã luyện đến cực hạn còn có thể tiến bộ như thế nào? Ngoại trừ việc bản thân Hạo Thiên Chuy không có ảnh hưởng của hồn hoàn phụ gia, Đường Hạo tự hỏi, đơn thuần về mặt thi triển chùy pháp, chính mình cũng không có cách nào làm tốt hơn so với con trai mình. "Loạn Phi Phong chuy pháp luyện đến hôm nay thôi. Tiểu Tam, ta hỏi ngươi, ngươi cảm giác được thực chiến năng lực của ngươi như thế nào?" Đường Hạo hỏi. Đường Tam suy nghĩ một chút, hắn vốn định thuyết cũng tạm được. Nhưng nghĩ đến thực lực cường đại của phụ thân, vẫn sửa lại lời," Còn kém xa lắm." " Vậy ngươi biết kém ở chỗ nào không?" Đường Hạo tiếp tục hỏi. Đường Tam sửng sốt một chút, hắn bản thân nói ra kém xa là có chút khiêm nhường, lúc này bị phụ thân hỏi như vậy, nhất thời không trả lời được. Đường Hạo tựa hồ cũng không muốn nghe Đường Tam trả lời, tiếp tục nói: "Về mặt lý luận mà nói, Đại sư là vô địch. Phương pháp dạy của hắn đối với các ngươi phi thường chính xác, tạo cho ngươi một trụ cột kiên cố. Từ sau khi ngươi bái ông ta làm thầy, phát triển hết sức nhanh chóng. Cũng tiến hành rất lớn lượng thực chiến. Thực chiến kinh nghiệm vẫn là có một chút, ngươi cũng không cần phải khiêm nhường. Nhưng là, ngươi vẫn còn kém trong thực chiến thần tủy." (nguyên văn là God marrow = Thần tuỷ) " Thần tủy? Thực chiến thần tủy là cái gì?" Đường Tam vội vã hỏi. Phụ thân cho dù ở đẳng cấp Phong Hào Đấu La cũng là nhân vật số một số hai. Lời của hắn tuy không nhiều lắm. Nhưng mỗi một câu dạy đều khiến Đường Tam có lợi không hề nhỏ. Lúc này vội vã tập trung tinh thần lắng nghe. Đường Hạo trầm giọng nói:" Như thế nào thực chiến? Chính thức sinh tử chiến đấu mới có thể xưng là thực chiến. Mà kinh nghiệm trong thực chiến của ngươi, phần lớn đều là trận đấu hình thức. Cũng ít khi gặp phải tình huống đe doạ tính mạng. Con người chỉ có tại lúc gặp phải khảo nghiệm sinh tử, tiềm lực bản thân mới có thể bị hoàn toàn kích thích đi ra. Không ngừng tại kề cận cái chết giãy dụa, mới có thể gọi là thật sự có được thực chiến năng lực. Phán đoán của ngươi cùng lực khống chế thực chiến cũng không kém. Nhưng khuyết thiếu một thứ. Một sát khí thuần túy. Cảm thụ hơi thở của ta ." Tiếng nói vừa dứt, đồng tử Đường Hạo chợt thu liễm. Trong phút chốc, một cỗ cực kì băng lánh hơi thở chợt từ trên người hắn xông ra. Cỗ hơi thở này tựa hồ cũng không có cái gì bộc phát lực, nhưng khi nó đem Đường Tam bao phủ ở bên trong, Đường Tam nhất thời có ảm giác như bị rơi vào hầm băng. Mỗi một sợi lông trên người đều dựng đứng lên. Lạnh như băng, lành lạnh, tà ác, kinh khủng. Sát khí khổng lồ tựa như cự thú nanh ác đâm đầu đánh tới, cường đại đến mức làm người khác phải run rẩy . Đường Tam rõ ràng cảm giác được. Chính mình tất cả địa hết thảy tựa hồ đều ở trong sát khí vô cùng khổng lồ này trở nên chậm chạp . Thậm chí có Tử Cực Thần Quang của hắn trong Tử Cực Ma Đồng cũng không dám cùng Đường Hạo đối mặt. Càng làm Đường Tam giật mình hơn là. Giọt nước rên người hắn chảy xuôi xuống tựa hồ cũng trở nên trì hoãn. Dần dần một giọt nước ngưng kết thành một chuỗi chuỗi băng châu. Đọng ở trên người hắn. Sát khí thực thể hóa? Đây là một cái hình dung toát ra trong đầu Đường Tam. Đại sư từng nói qua với hắn, khi thực lực một người đạt tới cảnh giới cực kì kinh khủng, sát khí của hắn thậm chí có thể đạt tới trình độ thực thể hóa. Từ vô hình hóa hữu hình. Nhưng loại trình độ này cho dù Phong Hào Đấu La cũng là Phượng mao Lân giác (vô cùng hiếm). Sát khí lạnh như băng giống như thủy triều thối lui, âm thanh Đường Hạo đem Đường Tam từ trong khiếp sợ bừng tỉnh," Cảm giác thấy thế nào. Đây là sát khí. Ngươi là không phải rất muốn hỏi, sát khí có ích lợi gì? Sát khí kì thật ảnh hưởng chủ yếu không phải đối thủ. Mà là bản thân mình. Nó có thể khiến cho ngươi không để ý đến sinh tử , có thể khiến thực lực bản thân ngươi phát huy ra trình độ mạnh nhất của mình, thậm chí là phát huy một cách siêu phàm. Nó thậm chí có thể làm cho tốc độ ra tay của ngươi nhanh hơn. Có được sát khí mãnh liệt, có thể chứng minh ngươi từng bò ra từ trong đống người chết, từng kinh nghiệm quá rất nhiều lần giãy dụa bên bờ sinh tử. Cho dù là đối mặt với đối thủ cường đại xa so với mình, ngươi cũng không có chút khiếp đảm. Sát khí là một trong những loại khí thế. Về phương diện một phương diện nào đó, có thể ngang bằng cùng dũng khí. Hoặc là nói, sát khí là thăng hoa của dũng khí." Giải thích của Đường Hạo đối sát khí không thể nghi ngờ là có chút cực đoan . Nhưng hắn nhưng lại làm cho Đường Tam rõ ràng hiểu được ý tứ của mình. " Cha. Như vậy xin người dạy con nên như thế nào có được sát khí." Đường Tam ánh mắt kiên định nhìn hướng phụ thân. Đường Hạo lắc đầu," Không. Ta không thể dạy ngươi. Cũng dạy không được ngươi. Ngươi dù sao cũng là con ta. Dù là ta phóng thích đích sát khí rất dày đặc, ngươi cũng không hề tin tưởng ta sẽ giết ngươi. Sát khí chỉ có thể dựa vào chính mình đi lĩnh ngộ mới có được. Hôm nay ngươi có thể hoàn toàn buông lỏng một chút. Sáng mai, chúng ta xuất phát, ta mang ngươi chính thức đi địa phương có thể bồi dưỡng ra sát khí cho ngươi." Nghe xong Đường Hạo nói, Đường Tam không khỏi có chút mừng rỡ. Ở chỗ này hai năm, không ngừng nghỉ khổ luyện, dù là cái địa phương này có đẹp đẽ đến mấy đi nữa, cuối cùng cũng khiến cho người ta cảm thấy mệt mỏi. Rốt cuộc cũng có thể rời khỏi nơi này. Phụ tử hai người ăn nhanh bữa cơm tối, cũng không còn cái gì có thể thu thập. Sáng sớm hôm sau, do Đường Hạo dẫn đầu, hai người rời đi phiến thủy đàm này, rời đi phiến sơn mạch này. Đường Tam biết phụ thân không thích hỏi nhiều, cho nên hắn cũng không có hỏi Đường Hạo muốn dẫn mình đi chỗ nào, chỉ là yên lặng đi theo sau lưng phụ thân. Trải qua hai năm khắc khổ tu luyện, cường độ thân thể Đường Tam lúc này đã đạt tới trình độ làm cho người ta sợ hãi, toàn bộ cơ thể hắn nhìn qua giống như là hắn tu luyện Huyền Ngọc Thủ, lưu lộ một tầng sáng bóng lộng lẫy. Đôi mắt quang hoa nội liễm, nếu như không nhìn kỹ, rất khó thấy được đồng tử hắn xuất ra màu ám lam. Mặc dù này hai năm Đường Tam không có tận lực tu luyện tinh thần lực, nhưng tinh thần lực của hắn vẫn là có tiến bộ đủ dài. Kiên nghị và cố chấp tu luyện chẳng những rèn luyện thân thể của hắn, mà cũng rèn luyện tinh thần hắn. Năm ngày sau. Đường Tam do Đường Hạo đích dẫn đầu đi đến rồi một mảnh rừng rậm vô danh . Vừa mới đến nơi đây, Đường Tam lập tức cảm giác được một cỗ hơi thở quen thuộc. Tinh thần lực sau khi trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, cảm giác của hắn đối với ngoại giới cũng rõ ràng trở nên nhạy cảm hơn. Đây đúng là hơi thở của nguy hiểm. Đường Hạo dừng cước bộ tại trước rừng rậm," Lập tức ngươi phải tới địa phương rèn luyện thực chiến chính thức. Cho nên, ngươi có cần phải đạt được đệ ngũ hồn hoàn của ngươi. Trong phiến trong rừng rậm này có hồn thú thích hợp của ngươi ." Rốt cuộc cũng đi kiếm đệ ngũ hồn hoàn sao? Đường Tam trong lòng không khỏi có chút kích động. Đạt được đệ ngũ hồn hoàn, hồn lực chính mình cũng sẽ thể hiện toàn bộ ra. Tu luyện trong hai năm, Nhâm mạch của Đường Tam cũng đã quán thông. Hiện tại tựu còn thiếu một cái Đốc mạch. Đường Tam đặt cho mình một mục tiêu là trước sáu mươi cấp, đem Đốc mạch quán thông. Đến lúc đó, Huyền Thiên Công là có thể đạt tới cấp độ kia. Sau khi bát mạch quán thông, có thể sử dụng cương khí hộ thân. Đây chính là thứ mà hồn sư không có . Hình dung theo thế giới này mà nói, hẳn chính là hồn lực thực thể hóa. " Ngồi xuống." Đường Hạo chỉ chỉ xuống mặt đất. Đường Tam sửng sốt một chút. Nhưng vẫn theo lời khoanh chân ngồi xuống. Chỉ là hắn có chút không rõ phụ thân đến tột cùng muốn cho chính mình làm cái gì. Đường Hạo không có giải thích, đi tới bên người Đường Tam," Phóng xuất ra Lam Ngân Thảo của ngươi, sau đó dùng tâm của ngươi cảm thụ. Lấy tinh thần lực hiện tại của ngươi, hẳn là có thể cảm thụ được. Vốn, ta không nghĩ cho ngươi sớm như vậy đạt được cái kỹ năng này. Nhưng tinh thần lực của ngươi tăng cường đến trình độ bây giờ, hẳn là sẽ đạt được nó." Đường Tam không rõ hàm nghĩa trong giọng nói của phụ thân, chỉ là mơ hồ nghe ra, hồn hoàn chính mình muốn đạt được trước mắt này tựa hồ là phụ thân sớm đã kế hoạch tốt. Không có suy nghĩ nhiều làm gì, hắn lập tức nhắm hai mắt lại. Lam Ngân Thảo tự động phóng thích ra, chậm rãi toát ra vây xung quanh thân thể hắn. Tinh thần lực ngưng tụ, hướng chung quanh tán đi. Lam Ngân Thảo loại thực vật này, tại Đấu La Đại Lục rất phổ biến. Rất nhanh, Đường Tam đã tiến nhập cảnh giới lúc đầu hắn từng đạt tới. Lam Ngân Thảo chung quanh tựa hồ đều kêu gọi hắn, tinh thần lực tăng cường trên diện rộng , làm loại cảm giác này của hắn trở nên đặc biệt rõ ràng. Hắn thậm chí có thể nhận ra tâm tình mỗi một cây Lam Ngân Thảo. Cảm giác theo tinh thần lực từ từ phóng thích mà kéo dài, Đường Tam cảm nhận được Lam Ngân Thảo hơi thở cũng càng ngày càng trở nên khổng lồ. Dần dần , hắn đắm chìm ở trong loại cảm giác này . Hắn phát hiện, tất cả Lam Ngân Thảo tựa hồ đối với chính mình đều có một loại nhu mộc tâm tình. Phảng phất giống như là hài tử của chính mình, đang hưng phấn đích hướng phụ thân thổ lộ hết.