Người chủ trì trên lễ đài vẻ mặt mỉm cười cầm khuếch đại âm hướng phía người tham gia đấu giá nói: "Bây giờ, chúng ta tiến hành đấu giá sẽ là một kiện trân phẩm hiếm có . Mời mọi người cố chú ý. Nhất là các nam khách quý. " Vừa nói, hắn hướng dưới đài khẽ liếc, một đại hán vóc người cường tráng đang đẩy lên đài một cái xe đẩy. Xe đẩy dùng vải hồng che kín, nhìn không thấy bên trong có gì, nhưng từ xa xem qua hình thái, hình như là một cái rương lớn hình vuông . Đường Tam, Tiểu Vũ, thậm chí là trung niên nhân ánh mắt đều bị vật phẩm mới đem ra đấu giá hấp dẫn, đã thôi không nói chuyện với nhau nữa. Người chủ trì có chút thần bí nói: "Các vị có thể đoán được đây là cái gì không? Như vậy đi, ta ...tiết lộ trước cho các vị khách quý một chút. Cái này giá khởi điểm là mười vạn kim hồn tệ. Mỗi lần tăng giá không được dưới một vạn kim hồn tệ. Đây chính là cực phẩm trong cực phẩm. " Làm người chủ trì phòng đấu giá thì việc gây sự hứng khởi, sôi nổi cho người tham gia đấu giá là không thể thiếu, hắn đã rất thành công trong việc hấp dẫn sự chú ý của những người tham gia đấu giá. "Xin mọi người phía dưới xem xét cho cẩn thận . " Vừa nói, hắn kéo vải che, bí mật dần dần hé lộ. Hồng quang hiện lên một lúc, lộ ra cũng không phải cái rương, mà là một cái lồng sắt thật lớn. Bên trong , giam giữ một cô gái. Cô gái thân thể hơn một nửa để trần, chỉ có che chắn mấy vị trí mấu chốt, có chút không rõ tướng mạo của nàng , nhưng vóc người cũng thì gần như hoàn mĩ. Da thịt trắng nõn tựa như ngọc thạch trong suốt , mái tóc ngắn màu xanh nhạt đầy phong tình. "Có lẽ mọi người đều thấy kỳ quái, tại sao một nữ hài như thế này sao lại có giá khởi điểm cao như thế, nàng cũng giống như những mĩ nữ khác mà phòng đấu giá chúng ta huấn luyện để đấu giá nhiều năm qua. Nhưng nếu các đại gia cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện đặc thù của nàng . " Vừa nói , không biết người chủ trì từ chỗ nào lấy ra một cây gậy , đưa vào trong lồng sắt, nhẹ nhàng gạt ít tóc ngắn bên tai cô gái, lộ ra cái tai của nàng . Đó không phải là tai của loài người, mà là giống với tai của động vật họ mèo , tiếp xúc một chút với cây gậy..., cái tai có chút đỏ lên. "Đúng vậy, mọi người cũng không có nhìn lầm. Đây là một Miêu nữ hiếm thấy. Tại khi vũ hồn Giác Tỉnh thì thân thể xảy ra biến dị, có một ít hình thái của mèo , hai mắt của nàng một màu xanh lá cây, thậm chí còn có một cái cái đuôi thật dài . " Hắn dùng cây gậy đánh một chút vào cái mông cô gái, cô gái hơi đau đớn..., thân hình giãy dụa, phía sau lộ ra một cái đuôi mèo màu trắng . "Có thể nói, trên đại lục nàng là độc nhất vô nhị. Có thể sở hữu một miêu nữ làm sủng vật, đó thật sự là hạnh phúc. Thử nghĩ, nếu trong lúc làm việc _( . )__( . )_, một tay bắt được cái đuôi của nàng , như vậy tình huống sẽ như thế nào cơ chứ?" Vừa nói , người chủ trì trên mặt toát ra vẻ mập mờ , cây gậy trong tay tại không trung khua thành một cái vòng tròn , "Các vị khách quý, có thể ra giá rồi. " " Thật khốn nạn. Lại còn có thể đem người làm sủng vật bán nữa. " Tiểu Vũ nhịn không được liền nhảy dựng lên. Đường Tam một tay kéo Tiểu Vũ, ý bảo nàng tỉnh táo, nhưng chính nội tâm hắn cũng nổi sóng mãnh liệt. Hắn cũng không phải chưa thấy qua mặt tối của cái thế giới này, nhưng khi trực tiếp tiếp xúc thì vẫn là lần đầu tiên, ngồi trong phòng đấu giá tựa hồ tất cả nhân tính đều không còn tồn tại nữa. Tất cả chỉ là ích lợi cùng với dục vọng thú tính. Nhàn nhạt quang mang lóe ra, Đường Tam trong mắt toát ra hơi thở lạnh như băng, ngồi ở trên ghế lẳng lặng nhìn. Hắn là một người thông minh, tự nhiên rõ ràng mọi sự phát sinh trước mắt cũng không phải hắn cùng Tiểu Vũ có khả năng thay đổi. Cho dù bọn họ thật sự có năng lực cứu miêu nữ này, sau này có lẽ còn có những báo nữ, hổ nữ, chẳng lẻ bọn họ mỗi lần đều có thể kịp thời tới cứu sao chứ? Sư phụ nói, phòng đấu giá là địa phương bẩn thỉu nhưng tràn ngập cơ hội , xem ra thật cũng không sai chút nào. Tiểu Vũ cảm thấy được cái nắm tay của Đường Tam, mới không có bộc phát nữa. Nàng phát hiện, Đường Tam cầm tay mình có vẻ mạnh hơn bình thường, hiển nhiên nội tâm của hắn cũng không còn bình tĩnh. Nhìn quang mang tức giận trong mắt Đường Tam, nàng cũng dần dần tỉnh táo lại, nhưng cúi đầu, không hề hướng lên trên đài nhìn lại. Nói ra cũng thật sự là trùng hợp, vừa lúc Đường Tam cùng Tiểu Vũ tiến đến . Phòng đấu giá bắt đầu bán người sống, không thể nghi ngờ để lại cho Đường Tam cùng Tiểu Vũ ấn tượng cực kì sâu sắc mà lại là ấn tượng cực kỳ không tốt. Đang lúc này, Đường Tam trong lúc vô ý đột nhiên phát hiện, người trung niên bên cạnh đã ấn một cái nút làm hắn giật mình. Mặc dù là lần đầu đi tới nơi này, nhưng hắn cũng biết, đây là biểu hiện của sự tăng giá một vạn . Nói cách khác, hắn ít nhất muốn xuất mười một vạn kim hồn tệ đi mua miêu nữ kia. Vốn ấn tượng tốt vừa mới xuất hiện lại bắt đầu biến mất, không nghĩ tới người này nhìn qua là một trung niên nhân đạo mạo nho nhã nhưng trong bụng lại bẩn thỉu đến thế. Trung niên nhân ánh mắt thủy chung rơi trên lễ đài, nhưng cũng may trong lòng Đường Tam xuất hiện biến hóa là lúc hắn mở miệng nói: "Mất đi linh hồn thì cứu vớt dĩ nhiên không có ý nghĩa. Cô gái này còn có linh hồn, vừa là vũ hồn biến dị , trông thấy có thể nào không cứu cơ chứ? " Nghe hắn nói xong, Đường Tam có chút sửng sốt, đối với trung niên nhân này sự cảnh giác càng gia tăng, hắn như thế nào lại biết ý nghĩ trong lòng mình cơ chứ, chẳng lẻ hắn có Đọc tâm thuật trong truyền thuyết hay sao? "Không cần nghi hoặc. Tiểu tử, con mắt là cửa sổ tâm hồn, ánh mắt của ngươi đã đủ để nói cho ta biết rất nhiều việc. Dù sao, số năm sống của ta so với ngươi ăn cơm thì hơn nhiều. Ngươi hãy xem đây như kinh nghiệm xã hội đi. " Trung niên nhân hướng Đường Tam cười cười, tay lại ấn vào cái nút tăng giá. Lúc này, số tiền đấu giá đã gia tăng tới mười sáu vạn kim hồn tệ, hơn nữa xem bộ dáng, vẫn như trước không hề có xu thế ngừng gia tăng. Người chủ trì nói: "Mười bảy vạn, có vị khách quý màu đỏ ra giá mười bảy vạn kim hồn tệ, còn có tăng giá nữa không ? " "Mười tám vạn. Tốt. Có vị màu trắng, a. Màu trắng khách quý ra giá mười tám vạn. " Hắn đã không ngừng một lần kinh hô rồi, màu trắng đại biểu là người có cấp đấu giá thấp nhất rồi, nhưng lần này sau khi tràng đấu giá bắt đầu, lại thủy chung có màu trắng đấu giá giả tham dự đấu giá, càng kỳ quái chính là, chưa một lần người này chậm chạp ấn ra giá. Như vậy rõ ràng đối phương có năng lực đấu giá còn cao hơn nữa . "Ta muốn xem, là ai dám cùng ta tranh đoạt. " Ngồi ở khu vực màu đỏ một gã lão giả mạnh mẽ chuyển thân đứng lên , hướng khu vực màu trắng phía sau tiến lại. Mặc dù trên mặt mang theo mặt nạ, nhưng lúc người này vừa đứng lên, Đường Tam lập tức nhận ra thân phận của hắn. Trung niên nhân nói đúng, con mắt là cửa sổ tâm hồn, mỗi một người thì con mắt đều không giống nhau, ánh mắt mỗi lúc lại cũng khác nhau rất lớn. Khu màu đỏ khách quý xuất hiện một người với bộ dáng căm tức, đúng là vị Tuyết Tinh thân vương ở trong Thiên Đấu hoàng gia học viện đuổi đoàn người bọn họ ra khỏi học viện Thiên Đấu đế quốc . Trái với dự đoán của Đường Tam và Tiểu Vũ , trung niên nhân không mang mặt nạ chẳng những không hề né tránh ánh mắt đối phương , ngược lại còn chậm rãi đứng lên , mang vẻ mặt mỉm cười hướng phía Tuyết Tinh thân vương gật đầu. Tuyết Tinh thân vương cùng không ít người đều hướng lên nhìn, chứng kiến trung niên nhân đứng lên, không chỉ là Tuyết Tinh vẻ mặt rất ngạc nhiên, Vẻ căm tức cũng tan biến ngay lập tức, đồng thời bên người hắn cũng vang lên một trận kinh hô. Ngay cả người chủ trì trên đài kia, sắc mặt cũng trở nên có chút cứng ngắc. "Phòng đấu giá có quy củ của phòng đấu giá, có thể tiếp tục chứ? " Thanh âm của trung niên nhân cũng không lớn, ôn hòa không mất đi sự nho nhã, nhưng lại rõ ràng truyền vào trong tai từng người. Đường Tam bởi vì ngồi ở bên người hắn , có thể rõ ràng cảm giác được hồn lực trên người hắn ba động, không biết tại sao, đối với hắn không hề có cảm giác uy hiếp cảm giác lại cực kỳ nhu hòa, hắn có cảm giác phi thường thân thiết, tựa hồ đã từng gặp qua dạng hồn lực này ở nơi nào trước đó. "Có thể, đương nhiên có thể. " Người chủ trì vẻ mặt xu nịnh liên tục đáp ứng. "Mười tám vạn kim hồn tệ lần thứ hai, mười tám vạn kim hồn tệ lần thứ ba. Thành. Vị miêu nữ này thuộc về khách quý khu màu trắng một vị khách quý kỳ lạ . " Từ lúc trung niên nhân đứng lên lại không thấy người nào tăng giá nữa nên trận đấu giá này thuận lợi thành công. Trung niên nhân đứng lên không sợ hãi chút nào cùng Tuyết Tinh thân vương giằng co một lúc, Đường Tam chỉ biết hắn nói cũng không phải là giả dối. Nếu không, hắn còn không mang mặt nạ mà thong dong mua miêu nữ kia hay sao? càng huống chi, lại còn đắc tội với một vị đế quốc thân vương. Trung niên nhân nho nhã này nhìn qua cũng không phải kẻ ngu, tự nhiên sẽ không làm chuyện ngu ngốc, hắn đã làm như vậy, chứng minh hắn thật sự có một tâm hồn thiện lương. "Đại thúc, cám ơn ngươi. " Tiểu Vũ so với Đường Tam bộc trực hơn, dưới tâm tình rất tốt..., lập tức thốt ra. Trung niên nhân mỉm cười lắc đầu, chỉ chỉ xuống sàn đấu giá , ý bảo bọn họ đi xuống xem. Lồng sắt thật lớn được đẩy đi xuống, rất nhanh, một lão giả vội vã chạy lên đài, cùng người chủ trì thấp giọng nói vài câu. Người chủ trì cuống quít gật đầu. Trung niên nhân lạnh nhạt cười, lầm bầm nói: "Bọn người kia lại muốn thay đổi vật đấu giá tốt tiếp theo thành vật đấu giá kém để chuẩn bị cho ta , mỗi lần ta tới thì đều là như thế cả. Cần gì phải làm như thế chứ? Ta cũng không phải không trả tiền mà. " Đường Tam chăm chú nói: "Chỉ sợ bọn họ sợ ngươi phá hư chuyện tốt, sau khi biết ngươi ra giá tiền, tựu không người nào dám ra giá thêm, có ngươi tại đây, đồ tốt của họ không bán được giá cao, đối với phòng đấu giá mà nói tự nhiên là tổn thất. " Trung niên nhân mỉm cười, thoải mái dựa vào ghế, "Vậy, ta cũng nên đi. Chuyến này cũng không tồi, nếu các ngươi có hứng thú có thể cùng ta cùng đi xem qua vị miêu nữ kia. " "Hảo a. " Tiểu vũ không chút do dự đáp ứng. Nàng nhìn qua tuyệt không đơn giản như vậy, nàng muốn chánh thức chứng kiến xem trung niên nhân như thế nào xử lý vị miêu nữ kia, mới có thể an tâm bỏ đi. Trung niên nhân nói: "Chúng ta ở đây xem nốt kiện đấu giá cuối cùng, lúc đó đi sau, chẳng phải lại để sự an bài của họ phải uổng phí sao? " Rất nhanh, lại một vật đấu giá khác được đẩy lên, lần này chỉ bất quá là một cái xe đẩy nhỏ được nhẹ nhàng đẩy ra mà thôi, trên xe đẩy đã không còn dùng vải hồng che kín nữa, chứng kiến đồ vật này, Đường Tam không khỏi có chút dở khóc dở cười. Còn Tiểu Vũ lại nhịn không được nói: "Ca, cái này không phải Hàm sa xạ ảnh của chúng ta sao? " Đúng vậy, được đẩy lên trên lễ đài, đúng là kiện đồ vật mà không lâu trước Đường Tam đưa đi xem sét, được ghi chú là giá tối thiểu của phòng đấu giá, ám khí Hàm sa xạ ảnh. Đương nhiên, cái này là giá đấu thấp nhất nhưng đối với người bình thường mà nói đã là không ít số "0" rồi. "Hàm sa xạ ảnh? Tên rất hay. " Trung niên nhân hướng Đường Tam cười cười, Đường Tam muốn từ trong ánh mắt hắn nhìn ra chút ít gì đó, nhưng chỉ có thấy sự thâm thúy trong ánh mắt đó. Trên đài, người chủ trì đang giới thiệu, "Vật đấu giá phía dưới này , vốn được đấu giá sư của chúng tôi coi là vũ khí được làm tinh xảo nhất. Các vị khách quý không nên thấy nó thể tích nhỏ mà coi thường, uy lực của nó quả thực là cực kì kinh người. " Vừa nói , người chủ trì đem hàm sa xạ ảnh từ trên bàn trưng bày cầm lên tay, "Xem xét sư của chúng tôi cũng không biết vũ khí này được chế tạo như thế nào nữa, nhưng là, một khi sử dụng, nó có thể trong nháy mắt phóng ra ba mươi sáu cây cương châm, cương châm này trong mười lăm thước phạm vi, có thể xuyên qua một ly vào trong thép tấm, hơn nữa còn có độc tố tính tê dại, tại lúc phóng ra cương châm thì đồng thời còn có thể có một chùm sương mù che dấu. Là vũ khí bảo vệ hiếm thấy. Tổng cộng có thể phóng ra ba lần. Nếu sử dụng thích đáng, trong lúc chiến đấu rất dễ dàng làm đối thủ mất đi năng lực chống cự. " "Hả. " Trung niên nhân bên người Đường Tam sắc mặt biến đổi, "Bọn người kia nói thật sự là một thứ hợp với ý ta đó. Tiểu huynh đệ, cái vũ khí này vốn là thuộc về các ngươi sao? "