Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 68: Đánh cuộc (3+4)
Chu Y nói:
- Thôi, các ngươi ăn cơm đi. Ăn xong thì về phòng nghỉ ngơi một lát, trận đấu chiều nay cũng sắp bắt đầu rôi. Ta sẽ báo lên trên trường hợp Vũ Hồn dung hợp kỹ của các ngươi, nếu các ngươi có thể may mắn được xét vào nhóm đệ tử trung tâm của ngoại viện thì sau này học viện sẽ cung cấp miễn phí khẩu phần ăn cao cấp này. Ưu đãi về mặc tu luyện nhiều đến mức các ngươi không ngờ được đâu. Nhưng ta cũng không dám chắc các ngươi có được xét duyệt hay không, vì học viện Sử Lai Khắc của chúng ta trước nay không thiếu đệ tử thiên tài, có lẽ nếu các ngươi đạt được thứ hạng cao trong kỳ sát hạch thì lại khác. Nói thật lúc trước khi ta học ở đây cũng không được xét làm đệ tử hạch tâm nữa, cũng chả có tư cách tiến vào nội viện. Trở thành đệ tử hạch tâm là một trong những bước quan trọng để đạt được tư cách xét tuyển vào nội viện. Gần như một nửa đệ tử hạch tâm đều trở thành đệ tử nội viện, hơn nữa các ngươi còn được học viện tạo mọi điều kiện học tập và tu luyện, có lão sư giỏi nhất giảng dạy nữa, hiểu chưa?
- Dạ.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đồng thanh đá, sau đó bắt đầu ăn ngấu nghiếng.
Những lời Chu Y khen vị đầu bếp kia không ngoa chút nào, Hoắc Vũ Hạo còn đỡ, trước nay hắn có bao giờ được ăn qua những món cao lương mỹ vị như thế này đâu, nhưng Vương Đông lại khác, trước đây những thứ thế này ăn đã nếm qua không ít nhưng hương vị ở đây là ngon và đặc biệt nhất, nếu so sánh có thể nói hơn đến vài bậc.
Sau khi ăn xong, cả Hoắc Vũ Hạo lẫn Vương Đông đều cảm thấy trong người xuất hiện một luồng khí ấm áp, bắt đầu từ dạ dày rồi từ từ truyền khắp tứ chi bách hãi. Món ăn ngon lại còn thần kỳ đến vậy, đúng là tiền nào của nấy a!
Chu Y tiễn cả hai về đến tận cửa ký túc xá, trước khi đi bà còn kéo, ghìm chặc bả vai Hoắc Vũ Hạo nói:
- Trời sinh không phải quý tộc, thì dùng thực lực của mình biến mình trở thành quý tộc.
Nói xong câu đó bà liền xoay người rời đi. Từ khi bước vào nhà ăn đến giờ, vẻ mặt lạnh lùng của bà dường như đã hoàn toàn biến mất.
Gần cửa ký túc xá, có một ông lão thích nằm trên ghế ngủ gật, dường như là quản lý ở đây nhưng chẳng bao giờ quan tâm đến nó, lão nghe câu nói cuối cùng của Chu Y cũng khẽ thở dài than thở một câu, nhưng chẳng ai có thể nghe rõ. Hoắc Vũ Hạo theo thói quen vào chào ông lão một câu rồi cùng Vương Đông trở về phòng.
Cả hai vừa mới ăn xong thức ăn quý giá như thế, nếu không đi tu luyện ngay, để lãng phí thật là đáng xấu hổ. Trận đấu kế tiếp chắc chắn sẽ không dễ dàng như trận đấu đầu tiên rồi.
***
Reng reng reng.
Tiếng chuông báo giờ học buổi chiều bắt đầu cũng là hiệu lệnh cho biết mười sáu trận của vòng loại thứ hai của ba mươi hai đội đã chuẩn bị bắt đầu.
Ba mươi hai đội vừa thắng trận đấu ban sáng đang có mặt đầy đủ tại khu vực sát hạch để bóc thăm trận đấu sắp tới. Sau khi rút thăm xong, mỗi đội lại di chuyển về từng khu vực tương ứng. Khu vực thi đấu buổi chiều này cũng không khác gì so với lúc sáng, nhưng do số lượng giảm đi một nữa nên cả khu vực sát hạch rộng lớn lại thay đổi các vách ngăn, chỉ còn có mười sáu khu mà thôi.
Ở phía bắc Khu vực Sát Hạch có một đài cao chừng hai mươi thước, được sáu cái trụ sắt thật lớn bên dưới chống đỡ. Cao cao bên trên có một vài người đang đứng đấy quan sát, với độ cao và vị trí này sẽ dễ dàng quan sát mọi khu vực sát hạch bên dưới và tất cả tình huống phát sinh tại mỗi sân thi đấu.
Lần này Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo không đến muộn nữa, khiến Tiêu Tiêu thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Khu vực sát hạch chiều nay của bọn họ là số tám, khi ba người họ đến thì đã có một đội chờ sẵn bên trong rồi.
Điều khiến ba người Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc chính là, ba người kia, tất cả đều là nữ, hơn nữa đều là những cô bé xinh xắn dễ thương.
***
Trên đài quan sát.
Chu Y im lặng đứng nhìn các trận đấu bên dưới đang chuẩn bị bắt đầu. Tuy trong vòng đầu lớp của bà có nhiều tổ được vào vòng loại nhất nhưng đến giai đoạn này một số ít đệ tử đã bộc lộ ra thực lực thật sự của họ nên đến lượt ba mươi hai đội, lớp Một ban Tân Sinh chỉ còn có năm đội. Mặc dù vẫn hơn các lớp khác nhưng không còn ưu thế tuyệt đối như ban đầu nữa.
Trận đấu từ ba mươi hai xuống mười sáu đội rất là quan trọng a.
- Chu lão sư, bà đang tìm đội ách chủ bài của mình sao? Ta vừa bên chổ rút thăm sang đây, thật là trùng hợp, đội ách chủ bài của bà lại gặp phải đội ách chủ bài của chúng ta, bọn chúng đang ở khu vực số tám đấy, bà đoán thử xem, đội nào sẽ thắng?
Một nữ sư phụ vẻ ngoài khoảng ba mươi tuổi đi đên bên cạnh Chu Y, cười cười nói.
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Ngôn tình Sắc, Sủng
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1