- Ngươi... Thái Long trợn mắt kinh ngạc, hắn hoàn toàn không ngờ mình sẽ bị loại bỏ sớm như vậy, tu vi của hắn so với bạn cùng lớp có thể nói là cầm cờ đi đầu. Chu Y nhìn về phía các đệ tử khác nói. - Con người ta tuy rằng tính tình không tốt, nhưng đã nói là làm. Chín người ta vừa gọi tên đều là những người từng gian lận trong quá trình chạy bộ ban nãy. Nếu các ngươi không phục cứ đến phòng giáo vụ tố cáo, nhưng hiện tại, các ngươi có thể đi rồi. - Chu lão sư, ta không phục. Vừa rồi tên kia cũng đâu có hoàn thành một trăm vòng, hắn còn phải nhờ người khác giúp đỡ nữa, vì sao không loại bỏ hắn? Một trong những người vừa bị loại bỏ, Lâm Trạch Vũ, phẫn nộ gào lên,vừa nói vừa chỉ tay về phía Hoắc Vũ Hạo. Chu Y cười nói. - Sao? Không phục à? Ngươi nói Hoắc Vũ Hạo sao? Nếu hắn không chạy đủ một trăm vòng ta cũng đã khai trừ rồi, lời ta đã nói sẽ không thay đổi. Nhưng mà hắn đã hoàn thành đủ một trăm vòng. Lúc đầu ta có nói không được hỗ trợ lẫn nhau không? Vương Đông giúp hắn là do Vương Đông tự nguyện, nếu có ngươi giúp ngươi ta cũng không xử khác đâu. Ta không quan tâm quá trình, ta chỉ cần kết quả, kết quả chính là Hoắc Vũ Hạo đã hoàn thành một trăm vòng, mà ngươi thì không. Nhanh cút đi, đừng chọc ta nổi điên ta phế luôn vũ hồn của các ngươi bây giờ. (M2: Ôi, lão bà bà, tính cách của bà bà đáng iu quá hà, giống hệt con hà, phải zậy chứ, hiền hiền ko có được :77: ) Dưới uy thế của Chu Y, chín tên đệ tử vừa bị khai trừ chỉ có cách lủi thủi bỏ đi, bọn hắn đương nhiên không về thu dọn hành lý mà đi đến phòng giáo vụ cáo trạng Chu Y. Hôm nay chỉ mới là ngày đầu tiên khai giảng a! Bọn hắn làm sao phục được? Hoắc Vũ Hạo càng lúc càng đổ nhiều mồ hôi, hắn tận mắt thấy Chu Y không nói nhiều lời đã gạch tên chín người lại càng ớn lạnh hơn. Lúc nãy Vương Đông mà không hổ trợ hắn, chỉ sợ trong số này có thêm một tên Hoắc Vũ Hạo rồi a! Nghĩ đến đây, hắn không khỏi đưa mắt cảm kích nhìn Vương Đông một cái. Còn những đệ tử được lưu lại, vẻ mặt người nào cũng hoàn toàn biến đổi, nhìn thấy Chu Y nổi giận không dám lên tiếng. Chỉ cần một canh giờ, quyền uy, uy thế của Chu lão sư đã hoàn toàn được thiết lập trong lòng những đệ tử này. - Tất cả quay về ký túc xá tắm rửa thay quần áo đi, sau đó lập tức quay lại phòng học. Ta cho các ngươi mười lăm phút. Nói xong, bà lại xoay người bước về Giáo Học Lâu. Lúc này không còn ai dám chần chờ, tất cả ba chân bốn cẳng chạy về ký túc xá. - Lão thái bà này cũng quá độc ác. Vương Đông vừa cùng Hoắc Vũ Hạo chạy về vừa nói. Hoắc Vũ Hạo nói: - Cám ơn, nếu không nhờ ngươi, chỉ sợ ta cũng... Vương Đông hừ một tiếng, nói: - Không cần cám ơn, nếu không phải vì chuyện ta và ngươi đánh nhau, tự ngươi cũng đủ thời gian hoàn thành. Ngươi vào thay quần áo trước đi. Ta không đổ nhiều mồ hôi. Hoắc Vũ Hạo ngẩn người, nói: - Sao không vào thay chung với ta luôn cho nhanh? Vương Đông nói: - Ngươi quên năm điều ta đã nói rồi sao? Ta không thích thấy thân thể của người khác, ngươi nhanh đi đi. Bạn đang đọc truyện tại