Bốn gã hồn sư Linh Tê Thuẫn vất vả lắm mới đỡ được dư âm từ Băng Sương Long Quyển, nhưng sau một màn này, bọn họ không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa, cả đám đứng đờ người ra nhìn chằm chằm vào cậu bé lạnh lùng trước mặt. Bọn họ thẩn thờ đến nỗi quên cả việc trên cơ thể mình máu từ vết thương đang chảy ra không ngừng, đồng thời tiếp tục nhìn sang đội trưởng Trầm Sách của mình. Hoắc Vũ Hạo im lặng đứng một chỗ, ánh sáng màu đỏ trên đôi mắt dần biến mất, lúc này trông hắn y hệt một chúa tế vừa giáng thế. Bạn đang đọc truyện tại