“Không được!” Đúng như dự đoán, cô gái nhỏ hoảng sợ, huyệt non nhất thời cắn chặt ngón tay hắn, bắt đầu giãy dụa. “Rơi ra... rơi ra sẽ chết...”
Dĩ nhiên khối thịt đáng yêu kia của cô không thể nào thật sự rơi từ bên trong ra ngoài, chẳng qua chỉ xê dịch trên dưới mấy cm mà thôi. Có lẽ cô không biết tử ©υиɠ mình sẽ xê dịch, cũng chưa từng nghĩ tại sao hắn không thể đâm cả dươиɠ ѵậŧ của mình vào trong. Khối thịt mỏng thật cách da, hắn mò tới vị trí tử ©υиɠ của cô, dùng sức đè xuống. Phụt một tiếng, tử ©υиɠ mềm mại nho nhỏ thụt xuống một chút, miệng tử ©υиɠ vừa vặn nuốt vào một đốt ngón tay của hắn. “Ư... Ư a a a...”
Miệng tử ©υиɠ nhạy cảm đói khát bị đâm vào một đốt ngón tay sần sùi chỉ đau đớn trong nháy mắt, kɧoáı ©ảʍ chua xót tê dại như điện giật do bị thuốc kích dục kí©ɧ ŧɧí©ɧ nổ tung dữ dội từ chỗ sâu. Toàn thân cô gái căng thẳng, thoải mái đến mức đôi mắt gần như lật lên trên. “Ư a a...”
Đốt ngón tay giống như cắm vào một bao thịt chật hẹp, nóng bỏng lại trơn trượt, cảm giác bị vách tường mong mỏng hút chặt rất thoải mái, không khó tưởng tượng nếu như dươиɠ ѵậŧ nhạy cảm cắm vào thì sẽ thu hoạch được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt cỡ nào. Áo Tư Hoa Nhĩ Đức cúi đầu nhìn cô gái nhỏ của hắn, hiển nhiên sự nhạy cảm ở cổ tử ©υиɠ khiến cô hoàn toàn mất hết lý trí, trên gò má cô tràn đầy màu sắc tìиɧ ɖu͙©. Bộ dạng kia cực kỳ đáng yêu, hắn vén mấy sợi tóc dài dính vào trước trán cô, để cho gương mặt mê đắm hoàn toàn lộ ra.
“sướиɠ không? Bị tôi dùng ngón tay cᏂị©Ꮒ miệng tử ©υиɠ.” Hắn vừa nhẹ nhàng cong đầu ngón tay, vừa thưởng thức dáng vẻ thoải mái đến mức gò má đỏ ửng, hai mắt thất thần, đầu lưỡi hơi lộ của cô gái. “Hử?”
“Ư a...” Hai chân mở rộng thành hình chữ M của cô gái nhẹ nhàng run lập cập, kɧoáı ©ảʍ đến từ cổ tử ©υиɠ khiến cho cô hoàn toàn mất hồn, cánh tay nhỏ mềm cũng vô thức nắm chặt ống tay áo của hắn. “Có, sướиɠ lắm...”
Phụt một tiếng, đầu ngón tay vùi trong tử ©υиɠ lại cắm sâu một chút. Toàn thân cô gái run lên bần bật, thịt huyệt chặt chẽ lại chảy ra một dòng nước, bàn tay Áo Tư Hoa Nhĩ Đức và ga trải giường dưới thân cũng ướt một mảng. Hắn vừa nhẹ nhàng cắm rút trong cổ tử ©υиɠ của cô vừa đưa tay trêu chọc cằm cô gái. “Cổ tử ©υиɠ của ŧıểυ Diệp Toa thật là giống thạch.”
“Ư... tử ©υиɠ của ŧıểυ... ŧıểυ Diệp Toa là, là thạch...” Cô gái mơ màng lặp lại theo hắn, ngón tay trắng thon dài khều cánh tay hắn, đầu cọ tới cọ lui trong ngực hắn. “Là thạch ướt mềm...”
Bé cưng của hắn bình thường da mặt mỏng, đến lúc sướиɠ thì lời gì cũng dám nói. Áo Tư Hoa Nhĩ Đức nhanh chóng cắm rút mấy cái ở miệng tử ©υиɠ của cô gái, rút ngón tay ra, “phụt” một tiếng, mang theo một bãi dịch trơn cùng thiếu rên ngọt ngào rất dài của cô gái. Ngón tay cắm ở miệng tử ©υиɠ của cô dính đầy mật dịch, hắn nắm ngón tay lại đặt bên mép cô gái đang cọ tới cọ lui trên người. “Nếm thử xem.”
Lập tức, cái lưỡi thơm tho mềm mại ấm áp quấn lấy mấy ngón tay hắn, vội vàng nhưng tỉ mỉ hút. Cô gái trong ngực bị hắn cắm đến chảy nước bây giờ chỉ còn lại bản năng, vừa ngậm lấy ngón tay hắn mυ"ŧ như trẻ con bú sữa mẹ, vừa sờ loạn trên người hắn, tìm thứ đồ cứng rắn nóng bỏng có thể khiến cho mình thoải mái. Hắn cảm thấy đôi tay nhỏ bé mềm mại âm thầm thò vào trong áo ngủ của hắn, sau đó cô không dằn nổi mà xoay người, vẫn ngước cằm ngậm ngón tay hắn, ánh mắt mê ly lục lọi khắp nơi trên người hắn, giữa hai chân không ngừng chảy nước cọ tới cọ lui trên đàu gối, bắt đầu định cởi cúc áo ngủ của hắn —— “Bên này... Ngoan.” Hắn rút ra ngón tay bị cô ngậm ướt nhẹp, dẫn dắt cô tìm được dươиɠ ѵậŧ cứng rắn, dùng miệng nhỏ ướt át kia nuốt vào. “Ngồi lên đi.”