Danh Môn Thê Ước, Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Cao Lãnh

Chương 187 - Chương 183

Trước Sau

break
Tống Mạc dẫn Mộ Song hậm hực trở về Tống gia một lần nữa.

Tần Ngu không đợi được Tống Mạc đến xin lỗi, lại nhận được sự khiêu khích thậm tệ hơn của Mộ Song.

Cô ta giống như thiếu phu nhân Tống gia, rúc vào bên người Tống Mạc, chỉ vào bụng d[d]lqd lớn béo phệ của cô mà vênh váo tự đắc nói: A Mạc, ly hôn với cô ta đi, bảo cô ta rời khỏi nhà này được không? Em vừa nhìn thấy cô ta liền đau đầu.

Lúc đó Tần Ngu đang cầm một ly nước, thình lình nghe được câu này, tay run lên, suýt nữa đổ nước vào người, cô ngước mắt chờ đợi thấp thỏm nhìn đôi mắt đen nhánh của anh, chờ đợi câu trả lời của anh.

Nếu như chuyện này xảy ra vào mấy ngày trước, cô nhất định chẳng thèm ngó tới, nhưng bây giờ không giống nhau, kể từ khi Mộ Song gặp chuyện không may, Tống Mạc cơ hồ là ngoan ngoãn phục tùng với Mộ Song, nói là sủng đến tận trời cũng không quá đáng.

Cô đang suy nghĩ, có phải cô cũng nên diễn ra tiết mục tự sát để thu được đồng tình không, đáng tiếc cô không có công phu tốt như Mộ Song, có thể cắt chuẩn xác, cô sợ mình thất thủ một cái liền biến thành một xác hai mạng, mất nhiều hơn có.

Mộ Song, anh không thể ly hôn với Tần Ngu. Trong lúc hai người phụ nữ liếc nhìn nhau, giọng nói trầm thấp của người đàn ông chậm rãi tràn ra từ môi mỏng.

Tần Ngu thả lỏng, vững vàng uống nước.

Mộ Song lại giống như con mèo bị dẫm lên đuôi, sắc mặt lập tức trở nên bén nhọn, giờ khắc này, mọi giả dối sau mặt nạ của cô ta đều hiện ra không sót cái nào, cơ hồ là mất khống chế hét lên một tiếng: Một ngày cô ta còn không đi, em sẽ không ăn cơm.

Cô ta như vậy khiến Tần Ngu nhận thức rõ hai chữ vô sỉ là như thế nào.

Bất quá, cho dù cô ta vô sỉ, Tống Mạc cũng sẽ nể mặt cô.

Tần Ngu để ly nước xuống, từng bước ép sát Mộ Song nhưng không làm hành động nào, cô làm động tĩnh lớn như vậy, đơn giản là muốn xem cô ta chật vật không chịu nổi như thế nào, cô không coi những gây hấn không đâu của cô ta vào mắt mới chính là đáp trả tốt nhất, cô muốn nói cho cô ta biết, cô có thể tổn thương tôi được sao?

Đứng dậy rời đi, mặt mày rũ xuống yên tĩnh như nước, từ cô gái tùy hứng khoe khoang thành người phụ nữ tỉnh táo kiềm chế chỉ trong một buổi tối.

Mặc dù là như vậy, cô cũng quyết không mất đi một phần ngạo khí nào của mình, chỉ cần một ngày cô không ly hôn với Tống Mạc, cô vẫn còn là thiếu phu nhân Tống gia, Mộ Song cô ta, chỉ là cái rắm.

―――――

Gấp gáp gọi mình đến là có chuyện gì? Từ lúc sinh xong, Cố Uyển Uyển liền khôi phục oai phong trước kia một lần nữa, hùng hổ đến chỗ nào đều như na tra, không biết thận trọng là cái gì.

Tần Ngu hớn hở vẫy tay với cô, Có chuyện cần cậu hỗ trợ.

Chuyện gì? Cố Uyển Uyển tùy tiện ngồi trên ghế sofa, thuận tay cầm lên một quả táo liền Răng rắc một ngụm, ăn rất phóng khoáng lại cuồng dã.

Tần Ngu lấy từ trong tủ đầu giường phía sau ra hai cái túi giấy đưa tới trong tay Cố Uyển Uyển.

Cái quái gì, tiền sao, mình còn không lạ với mấy thứ này nha, nhà mình nghèo chỉ còn lại tiền đó. Cố Uyển Uyển mở túi giấy ra nhìn, nụ cười trên mặt trong nháy mắt biến thành kinh ngạc: Này là bộ lông của ai vậy?

Bộ lông... Đây rõ ràng là tóc, Tần Ngu nhịn không được khen ngợi một câu: Nhìn không ra sao, mấy ngày không gặp, đã thông minh hơn rồi.

Đó là Cố Uyển Uyển cười đắc ý: Nói đi,
break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc