8Sau khi ăn xong bữa sáng, Tề Cửu Tư chuẩn bị đi chợ với ông nội, thì thấy dì Lý cùng làng uốn éo thân hình mập mạp đi tới. Sau khi nhìn thấy hắn, liền cười nói: "Cửu Tư đúng là càng lớn trông càng đẹp trai nha!"
Tề Cửu Tư nghe vậy trong lòng thầm đảo mắt trợn tròn, bên ngoài thì mỉm cười nói, "Dì Lý sao lại qua đây vậy? Có chuyện gì muốn tìm ông nội cháu sao?"
"Đúng vậy". Dì Lý mỉm cười đi đến trước mặt Tề Cửu Tư, vươn tay nhéo nhéo cánh tay hắn, "Tôi đây là đến làm mai cho cậu đó nha"
Nghe vậy da đầu Tề Cửu Tư tê dại. Lúc này dì Lý cũng thấy Tề lão gia, liền mỉm cười đi về phía ông lão. Ba người đi vào nhà, sau khi dì Lý nhận chén trà do Tề Cửu Tư rót, vẻ mặt tươi cười nói: "Cửu Tư không còn nhỏ nữa, cũng đến lúc cưới vợ rồi. Nhà Triệu gia trong làng ta có đứa nhỏ tên Triệu Tiểu Nga, các người còn nhớ không?"
Sao có thể không nhớ, mới mười bốn mười lăm tuổi đã ở bên ngoài ăn nằm cùng nam nhân, tai tiếng khắp làng. Dì Lý nói tiếp: "Cô gái Triệu Tiểu Nga này trông rất đẹp, điều kiện gia đình tốt, cũng không đòi sính lễ, lão Tề này, Cửu Tư nhà lão cũng không còn nhỏ nữa, đã đến lúc cân nhắc chuyện này rồi".
Thấy có người muốn làm mai với Tề Cửu Tư, lão rất vui. Nhưng khi biết người kia là Triệu Tiểu Nga, liền lạnh lùng nói với dì Lý: "Tức phụ Lý gia, cô đang sỉ nhục Cửu Tư nhà chúng tôi đúng không? Cô cũng không phải không biết Triệu Tiểu Nga là người như thế nào!"
"Tề lão gia! Triệu Tiểu Nga ngày trước còn nhỏ dại chưa hiểu chuyện, nhưng giờ cũng đã thay đổi rồi. Tôi đảm bảo là sau khi thành thân, cô ấy nhất định sẽ là một người vợ tốt phụ chồng dạy con. Người xưa cũng có câu ' lãng tử quay đầu kim bất hoán* ' vậy tại sao nữ tử quay đầu lại không được?"
(*lãng tử quay đầu kim bất hoán: Lãng tử quay đầu vàng chẳng đổi, con hư biết nghĩ quý hơn vàng. Một người nếu phạm phải sai lầm cũng không đáng sợ, chỉ cần có thể ý thức được sai lầm của mình, sửa lại thì không có gì là muộn cả.)
Tề lão gia vẻ mặt thâm trầm, không thèm để ý tới đối phương. Dì Lý thấy vậy khẽ cau mày, nghiêm túc nói: "Tề lão gia, lão cũng đừng trách tôi nói lời khó nghe, Triệu Tiểu Nga danh tiếng quả thực là không tốt. Nhưng Tề Cửu Tư nhà lão cũng không tốt hơn là bao. Đã tuổi đôi mươi mà lại không có sự nghiệp gì, thậm chí là một công việc cố định. Ba mẹ cũng không thèm đoái hoài gì đến thì lấy đâu ra tiền để mà cưới vợ? Nhà họ Triệu chịu gả Triệu Tiểu Nga cho cậu ta, còn không phải là nhìn trúng vẻ đẹp trai của cậu ta, hơn nữa còn tốt nghiệp đại học, Nếu không có ai thèm để ý đến!"
Tề Cửu Tư ở bên cạnh nghe vậy trong lòng cũng tràn đầy tức giận. Nhưng dì Lý không hề quan tâm đến thái độ không hài lòng của hai người, quay sang Tề cửu Tư nói: "Cửu Tư này, lời dì nói tuy khó nghe, nhưng đều là sự thật. Cậu nói xem cậu tốt nghiệp đại học danh tiếng, sao lăn lộn như vậy cũng chẳng nên sự nghiệp gì?"
Trong lòng Tề Cửu Tư cũng cảm thấy ấm ức. Dì Lý lại nói: "Nhà họ Triệu cũng có chút tiền, lại chỉ có một đứa con gái, nhà họ nói, chỉ cần cậu nguyện ý thành thân với Triệu Tiểu Nga, cũng không đòi sinh lễ, mà lại còn có của hồi môn lớn."
Tề Cửu Tư nhíu mày: "Trong mắt dì, hôn nhân chỉ là một giao dịch thôi à?" Tề Cửu Tư đứng dậy nói, " Tề Cửu Tư cháu thực sự không có bản lĩnh, nhưng cũng chưa đến mức phải như vậy. Cháu cho dù có độc thân cũng không đồng ý chuyện này".
Thấy Tề Cửu Tư vẫn không chịu, dì Lý có chút tức giận. "Được thôi!" rồi đứng dậy "Sau này đừng có hối hận". Dì Lý nói xong tức giận đứng dậy bỏ đi.
Sau khi dì Lý rời đi, Tề lão cũng tràn đầy tức giận, kiềm chế một lúc lâu, hướng Tề Cửu Tư nói, "Đứa trẻ này, con không cần lo lắng, mấy năm qua ông nội cũng tiết kiệm được cho con một số tiền. Sau tết ông sẽ tìm ba mẹ con xin thêm một ít, đủ cho con lấy được một người vợ tốt".
Tề Cửu Tư cười khổ, cảm động trước tình thương của lão gia tử dành cho mình, cũng tự trách bản thân mình kém cỏi.
Tề Cửu Tư nói, "Ông nội, không sao đâu, đừng khinh thiếu niên nghèo, giờ con mới chỉ hai mươi tư tuổi, sang năm cũng chỉ có hai mươi lăm, vẫn còn nhiều thời gian mà. phong thủy luân chuyển, con vẫn còn có thể lật mình".
Lão gia tử gật đầu: "Con chỉ cần có niềm tin vào chính mình. Đừng có coi thường bản thân chỉ vì những lời người khác nói".
Cũng bởi chuyện mai mối của dì Lý mà Tề Cửu Tư và ông nội hắn đi chợ hơi muộn nên đã bỏ lỡ chuyến xe buýt sớm từ thôn vào thành phố. Cuối năm cũng chính là lễ tết, lại có thêm trường đại học phía Bắc, xe buýt về quê chỉ mất một giờ đồng hồ. Đôi khi muộn hơn một chút.
Tề Cửu Tư với ông nội đứng bên vệ đường đợi xe buýt, sau hai tiếng đồng hồ mới vào đến thành phố. Sau đến nơi, họ cũng phải đi bộ một đoạn mới đến trung tâm mua sắm. Dù sao thì Tề lão gia cũng già rồi, sau một quãng đường dài như vậy thì mệt đi không nổi. Thấy vậy, Tề Cửu Tư đỡ ông nội hắn ngồi sang một bên, sau đó hắn nhìn xung quanh rồi đi vào quán ăn nhanh bên cạnh mua cho lão một cốc sữa nóng.
Tề lão gia nhìn cốc sữa nóng mà cháu trai mua, có chút đau lòng nói, "Ta không khát, con không cần tiêu tiền lung tung!"
"Cái này không đắt".
"Không đắt cũng không được tiêu tiền bừa bãi, kiếm tiền không dễ, không thể lãng phí như này được". Tề lão gia nói rồi đẩy sữa vào trong tay Tề Cửu Tư, "con uống đi".Nghe vậy, Tề Cửu Tư trong lòng khó chịu không tả nổi, nhấp một ngụm sữa rồi đưa phần còn lại cho Tề lão, "chúng ta mỗi người một nửa".
Tề lão gia vẫn muốn từ chối nhưng nhìn vẻ mặt kiên quyết của Tề Cửu Tư, đành đưa tay nhận cốc sữa. Chờ Tề lão gia uống xong cốc sữa, Tề Cửu Tư cùng ông nội đi mua sắm hàng hóa cho năm mới. Trong lúc mua đồ, Tề Cửu Tư nhiều lần muốn tranh trả tiền, đều bị Tề lão gia hết lần này đến lần khác chặn lại nhét tiền vào lại túi Tề Cửu Tư.
Tề Chí Cương hiếm khi quay lại gặp Tề lão gia, nhưng cũng đưa ông nhiều tiền để chi tiêu sinh hoạt hàng ngày. Vì vậy Tề lão gia trong túi quả thực so với Tề Cửu Tư có nhiều tiền hơn. Lão gia tử có thói quen tiết kiệm, ngày thường không có việc gì sẽ không tiêu tiền. Giờ Tề Cửu Tư đã về, lão rất sẵn lòng tiêu tiền cho Tề Cửu Tư. Ông lão liên tục hỏi Tề Cửu Tư có muốn mua cái này, có muốn mua cái kia hay không... Coi Tề Cửu Tư như một đứa trẻ chưa lớn.
Đi dạo quanh được một lúc chiếc điện thoại cũ của Tề lão gia vang lên. Dưới sự nhắc nhở của Tề Cửu Tư, Tề lão gia bấm máy trả lời điện thoại. Giọng Tề Chí Cương phát ra từ điện thoại: "Ba, ba đi đâu vậy, tụi con về nhưng không thấy ai cả".
Cũng bởi thái độ của Tề Chí Cương với Tề Cửu Tư, mà mối quan hệ giữa Tề lão và Tề Chí Cương cũng trở nên căng thẳng trong suốt hai năm qua. Nghe thấy giọng của Tề Chí Cương, ông lão giận giữ nói: "Đi mua sắm bên ngoài. Anh về làm cái gì? Tôi đã nói là tôi sẽ không lên thành phố đón tết".
Lúc nói chuyện, Tề lão gia không muốn để Tề Cửu Tư nghe thấy, nên ra hiệu cho Tề Cửu Tư đứng yên tại chỗ, cầm điện thoại đi tới chỗ ít người. Tề Cửu Tư nghĩ ông nội là đang lo lắng bản thân hắn nghe thấy lời ba nói sẽ buồn, đối với sự bảo vệ tinh tế này của ông nội, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận, ngoan ngoãn đứng tại chỗ chờ.
Chờ đi được một đoạn xa, Tề lão gia mở miệng mắng: "Anh chính là cái đồ vô tâm, anh đối với Tề Cửu Tư như vậy, không sợ quỷ vương trả thù sao?"
Tề Chí Cương đáp: "Ba, cũng đã nhiều năm như vậy rồi, nếu quỷ vương muốn trả thù, hắn đã làm rồi. Ba cũng đừng cố chấp nữa, tránh xa đồ quỷ quái đó đi".
"Đồ khốn nạn!" Tề lão gia mắng, "đó là cháu trai tôi, anh còn dám gọi nó là đồ quỷ, thì đừng gọi tôi là ba nữa. Tôi không quản nó là cái gì, tôi nuôi nấng nó nhiều năm như vậy, cũng coi nó như cháu ruột mình".
"Ba, Gia Thời mới là cháu trai của ba. Hôm nay là sinh nhật của Gia Thời, con đã đặt khách sạn trong thành phố rồi, chỉ chờ mỗi ba thôi".
Cả hai đứa đều quan trọng, Tề lão gia im lặng có chút khó khăn khi đưa ra quyết định. Tề Chí Cương thấy ba mình dao động, bèn nói: "Hôm nay gia đình bạn gái của Gia Thời cũng đến. Nếu ba không tới, gia đình họ sẽ nghĩ gia đình chúng ta không coi trọng họ. Ba, vì Gia Thời ba đến đây đi..."
Là một người già, lão đương nhiên không muốn mang lại rắc rối cho con cháu, hơn nữa lão cũng muốn xem mặt cháu dâu tương lai của mình như thế nào, vì vậy lão liền quyết định đi xem xem. Nhưng lão vẫn hỏi: "Còn Cửu Tư thì sao?"
Tề Chí Cương nghe thấy ba mình đã nhận lời, tâm trạng liền tốt nói: "Nếu nó nguyện ý đến, cứ để nó cùng đến". Dù sao đối với ông, chỉ cần Tề Cửu Tư không gây chuyện, cũng chỉ thêm một bộ bát đũa.
Tề lão gia thở dài nói: "được rồi"
"Tốt rồi, ba, hai người đang ở đâu, con lái xe qua đón..."Tề lão gia cúp điện thoại, lo lắng không biết phải nói thế nào với Tề Cửu Tư. Vừa ngẩng đầu lên thì thấy một người đàn ông mặc đồ đen với mái tóc dài đang đứng trước mặt mình. Vừa nhìn thấy đối phương Tề lão gia sợ đến mức muốn quỳ xuống, "Quỷ...Quỷ chủ đại nhân...."
Nam nhân đưa mắt nhìn xuống, ánh mắt xem thường vạn vật. Anh ta lấy ra một tờ giấy, đặt nó vào tay Tề lão gia, rồi cúi người nói nhỏ vào tai lão. Một lúc sau, Tề lão gia run rẩy quay lại chỗ Tề Cửu Tư, đưa cho hắn tờ giấy, hướng Tề Cửu Tư nói: "Cửu Tư, lát nữa con đến nơi này".
Tề Cửu Tư nhìn xuống tờ giấy, trên đó là địa chỉ được viết bằng bút lông, một số từ viết bằng tiếng phồn thể.
Chuyện này quá đột ngột, Tề Cửu Tư không hiểu gì hỏi: "Đi đến đó làm gì??"