Thích Văn Văn ở điểm nào ư?
Câu hỏi này mà thốt ra, Chu Linh Khôn có thể ȶᏂασ ȶᏂασ bất tuyệt hai ngày hai đêm không ngừng.
Bởi vì Văn Văn trong lòng cậu chính là nữ thần. Cậu kiếp trước không "liếʍ" được nữ thần, trong lòng cậu, Văn Văn chỗ nào cũng đẹp, đến cả dáng vẻ đánh rắm, ị đùn cũng đáng yêu.
Thậm chí cô tát cậu một cái cũng là yêu cậu.
Nếu Vương Văn Văn biết những suy nghĩ thật sự trong lòng Chu Linh Khôn, chắc chắn sẽ thấy cậu ta vô cùng biến thái.
"Văn Văn thật ra không cần hỏi những câu này."
Trong mắt Chu Linh Khôn tràn ngập hình ảnh của cô, chung quy không thể dứt bỏ người khác, "Bởi vì là cậu, nên dù là chỗ nào tôi cũng thích. Tôi rất thích cậu, cậu hư tôi cũng thích, khuyết điểm cũng có thể biến thành ưu điểm, ưu điểm lại càng làm tôi mê mẩn, bởi vì đó là cậu."
Vương Văn Văn không ngờ mình trong lòng Chu Linh Khôn lại tốt đẹp đến vậy, nhìn ánh mắt thâm tình của cậu, cô tin.
Không phải giả dối, cô có thể cảm nhận được chân tình của chàng trai, chân tình có thể làm tan chảy trái tim người khác.
Vương Văn Văn đồng ý lời hẹn hò cuối tuần của Chu Linh Khôn.
Giống như là cho nhau một cơ hội, cũng cho cô một cái cớ không phạm sai lầm, không cần chần chừ mà trực tiếp đưa ra lựa chọn, không cần biến mình thành một cô gái hư.
Chu Linh Khôn đưa cô đến công viên giải trí.
Đúng dịp cuối tuần, công viên giải trí vô cùng náo nhiệt, có phụ huynh dẫn con nhỏ đến, cũng có các cặp tình nhân hẹn hò.
Chu Linh Khôn nắm tay Vương Văn Văn, hai người đứng ở chỗ mua vé, sau đó Vương Văn Văn nhìn Chu Linh Khôn vô cùng tâm cơ mua vé đôi.
Vừa được giảm giá 20%, lại vừa ngầm thừa nhận mối quan hệ tình cảm, thật là diệu kế.
"Văn Văn, em có muốn ăn kem không?"
Chu Linh Khôn chỉ vào cây kem trong tay đứa trẻ cách đó không xa, màu trắng và màu cà phê xen kẽ, trông rất ngon.
Ra ngoài chơi sao có thể không ăn chút gì chứ, dù là kẹo bông gòn, kem, hay bạch tuộc viên nhỏ ven đường, đều là mỹ vị.
"Muốn ăn, chúng ta đi mua!"
Vương Văn Văn cười hưng phấn vô cùng. Cô rất ít khi đến công viên giải trí chơi, hơn nữa năm lớp 11, lớp 12 đúng là thời điểm bận rộn, cũng không rảnh ra ngoài chơi. Lần hẹn hò này, cô cũng đã hao hết dũng khí.
Vậy thì hãy chơi thật vui vẻ đi!
Hai người gần như chơi hết tất cả các trò trong công viên giải trí, cười đến mức mặt cũng cứng đờ. Cuối cùng Chu Linh Khôn kéo Vương Văn Văn lên vòng quay mặt trời.
"Nghe nói khi vòng quay lên đến điểm cao nhất mà hôn nhau thì có thể mãi mãi ở bên nhau."
Chu Linh Khôn vừa dứt lời, vòng quay vừa đúng lúc lên đến đỉnh, cậu cúi đầu, môi hai người chạm vào nhau. Ánh mắt chàng trai tràn ngập tình yêu, đến cả đôi môi cũng nóng rực.
Vương Văn Văn mơ mơ màng màng đã bị Chu Linh Khôn đưa về nhà.
Về nhà cậu.
Cha mẹ cậu quanh năm ở bên ngoài nên cậu mua một căn phòng gần trường, điển hình là căn hộ chung cư của nam độc thân, màu chủ đạo là đen trắng xám. Vì có người giúp việc, trong nhà rất sạch sẽ.
So với căn phòng màu hồng phấn của cô, phòng của chàng trai mang một chút cảm giác xâm lược khiến Vương Văn Văn có chút không được tự nhiên.
Cô gõ gõ đầu mình, sao lại mơ mơ màng màng đi theo người ta về nhà thế này?
"Làm gì thế?"
Chu Linh Khôn nắm lấy tay Văn Văn, "Đừng như vậy, anh sẽ đau lòng."
Chàng trai cười trộm trong lòng.
Được thôi, thật ra anh biết Vương Văn Văn rất dễ dỗ dành. Đấy, chỉ dùng chút mưu mẹo đã dỗ được người về nhà. Một khi đã bước chân vào địa bàn của anh, muốn chạy cũng không dễ như vậy đâu!
Chu Linh Khôn cảm giác được Vương Văn Văn đã hơi mở lòng, dù có ngưỡng mộ Hứa Tòng Khê thì sao, cuối cùng cô vẫn chọn cậu, đúng không?
Nếu đã vậy, cậu phải cố gắng hơn nữa, xác định vị thế và danh phận của mình thì chẳng còn sợ ai nữa.
"Anh chỉ giỏi dỗ người."
Vương Văn Văn bĩu môi, nhưng trong lòng vẫn ngọt ngào như có bong bóng nổi lên. Lựa chọn của mình không sai, chắc chắn không sai, như vậy tốt cho tất cả mọi người.
"Anh chỉ dỗ em thôi, người khác anh còn không thèm dỗ ấy chứ. Văn Văn... Anh yêu em nhiều lắm, anh yêu em nhiều lắm..."
Nhân lúc không khí vừa vặn, Chu Linh Khôn thừa thắng xông lên, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của Văn Văn, nhẹ nhàng cọ xát, càng thêm kịch liệt dùng lưỡi đẩy hàm răng cô ra, tùy ý mυ"ŧ lấy nước bọt trong miệng, nhấm nháp hương vị của cô.
"Ưm..."
Nụ hôn thật nồng nhiệt...
Vương Văn Văn nhắm mắt lại, cảm nhận sự vui sướиɠ khi hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau. Chàng trai không ngừng mυ"ŧ mát, dường như muốn hút cả linh hồn cô ra ngoài. Lý trí trong đầu cô từng chút, từng chút biến mất.
Hai người ngã xuống giường.