Đám Đàn Ông Này Thật Kỳ Lạ (NP)

Chương 11:

Trước Sau

break

"Thưa thầy, có rất nhiều người yêu sớm, thầy gọi bạn ấy lên văn phòng chỉ vì tin đồn lan truyền quá nhanh, thầy yên tâm, em sẽ giải quyết chuyện này."

Chu Linh Khôn không nói rõ mối quan hệ giữa mình và Vương Văn Văn, nhưng ai cũng có thể hiểu được hàm ý trong lời nói của cậu.

Giáo viên chỉ đành phẩy tay cho hai người ra về.

"Chu Linh Khôn, cậu có biết… Chuyện này là từ đâu mà ra không, rõ ràng mấy hôm trước còn chưa có chuyện gì."

Vương Văn Văn buồn bã mân mê ngón tay, có nên giữ khoảng cách với Chu Linh Khôn không?

Nhưng… Cô không muốn làm vậy, vì Chu Linh Khôn đối xử với cô rất tốt, dù người khác nói gì thì cô cũng không muốn làm Chu Linh Khôn buồn vì sự xa cách của mình.

"Yên tâm đi, tôi sẽ xử lý chuyện này, đừng để tâm đến những kẻ vớ vẩn, những kẻ ghét cậu, cậu mỗi ngày phải sống vui vẻ, đó mới là cách đáp trả tốt nhất."

Nói rất có lý!

Vương Văn Văn gật đầu lia lịa, ánh mắt tràn đầy tin tưởng.

Chu Linh Khôn nhìn mà thấy mềm lòng, cảm xúc dâng trào muốn ôm cô vào lòng, cuối cùng cậu chỉ xoa đầu cô gái, thầm thở dài trong lòng.

Bao giờ Văn Văn mới hoàn toàn mở lòng với cậu, chấp nhận tình cảm của cậu đây?

Từ hôm đó, tin đồn quả nhiên dần biến mất.

Cũng không biết Chu Linh Khôn đã làm gì.

Phải công nhận rằng Chu Linh Khôn rất đáng tin cậy, Vương Văn Văn càng ngày càng tin tưởng cậu, mối quan hệ giữa hai người cũng càng thêm hòa hợp.

Chỉ là sự cố bất ngờ đôi khi không thể tránh khỏi, ở nơi Chu Linh Khôn không để ý, có những kẻ không thể ngăn cản được suy nghĩ của mình.

Hôm nay Vương Văn Văn bị chặn đường.

Trước mặt cô là mấy nữ sinh nhuộm tóc trông rất hung dữ, từng người đều nhìn Vương Văn Văn với ánh mắt không thiện cảm.

“Mày là Vương Văn Văn? Trông đúng là giống hồ ly tinh, anh Khôn của bọn tao chắc chắn bị con đĩ này mê hoặc rồi, mày nói gì với anh Khôn mà lại khiến anh ấy đi tìm chị Lệ gây sự chứ!”

Vương Văn Văn lần đầu tiên bị mấy đứa con gái hư hỏng gây sự.

“Các người là ai, chị Lệ là ai, chưa có bằng chứng thì đừng nói lung tung!”

Trong lòng Vương Văn Văn rất sợ hãi, chạy cũng không thoát, người đông quá, đánh cũng không lại nên cô chỉ có thể câu giờ.

“Còn không thừa nhận!”

“Nếu không phải mày, sao anh Khôn lại đi gây sự! Khiến bọn tao bây giờ… Mấy chị em, hôm nay phải dạy cho con hồ ly tinh này một bài học!”

Bọn họ ồn ào, từng bước tiến lại gần.

Vương Văn Văn siết chặt tay, không được, đứng đây chịu đòn còn không bằng chạy, chạy được rồi tính sau!

Đúng lúc Vương Văn Văn định bỏ chạy thì có người đến.

“Dừng tay!”

Vương Văn Văn mở to mắt, trong mắt ánh lên tia vui mừng.

Học trưởng Hứa Tòng Khê!!!

“Các người đang làm gì?! Các người không phải học sinh của trường, vào đây bằng cách nào?!” Hứa Tòng Khê suýt nữa thì sợ chết khiếp, nếu anh đến muộn một bước, không biết Văn Văn sẽ gặp chuyện gì.

Đáng chết! Bọn chúng đáng chết!

“Là… Hứa Tòng Khê…”

“Trời ơi, đẹp trai quá!”

Mấy nữ sinh thấy Hứa Tòng Khê che chở cho Vương Văn Văn, lòng ghen tị như đổ thêm dầu vào lửa, nhưng đối mặt với nam thần thì họ không dám làm càn, chỉ giả vờ hối lỗi cúi đầu.

“Bọn em… chỉ đến nói chuyện với Vương Văn Văn thôi.”

Hứa Tòng Khê nhìn họ bằng ánh mắt lạnh lùng, không vì họ lùi bước mà tha thứ, “Mấy đứa con gái hư hỏng, đắc ý lắm sao? Bắt nạt người khác thấy vui lắm à? Trong mắt người khác, các người chỉ là lũ xấu xí mà thôi, làm việc phải có chừng mực, còn nữa, không phải học sinh của trường thì đừng vào, tôi sẽ nói với bảo vệ.”

Nói xong, Hứa Tòng Khê kéo Vương Văn Văn quay người bỏ đi.

Thật quá đáng, nếu anh không đến kịp, không biết Văn Văn của anh sẽ bị tổn thương thế nào, nghĩ thôi đã không thể tha thứ, anh phải làm gì đó… để trút giận.

Sẽ không để bọn họ yên đâu.

“Học trưởng Hứa Tòng Khê! Cảm ơn anh, nếu không có anh, hôm nay em tiêu đời rồi!”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc