Bùi Lương Thành, người này… giống như là một trận gió, vừa hoang dã vừa ôn nhu. Hơn nữa anh quá mức hoàn mỹ, không nhiều cũng không ít, mà cái gì cũng gãi đúng chỗ ngứa. Sở thích của cô, tính cách, thậm chí là lịch trình anh đều rõ ràng đến rành mạch nhất.
Tuy rằng cô không thích tư sinh và paparazzi, nhưng cô đối với Bùi Lương Thành cũng không có chán ghét đến mức không muốn nhìn mặt như vậy.
Thậm chí, cô còn có chút tham luyến muốn nhìn mặt anh, gương mặt này giống như trong những giấc mơ đêm khuya mà cô đã nhìn thấy.
anh lớn lên quá đẹp, đẹp đến mức làm cô có thể tha thứ hết thảy những gì anh làm.
Nhìn đi, cô chính là không có nguyên tắc như vậy đấy.
Sau khi cô nói một từ ‘không’ ra, cô có thể cảm giác được rõ ràng là Bùi Lương Thành thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng cô khẽ run lên, cảm thấy có chút đau lòng.
Bùi Lương Thành cười cười, đột nhiên thò mặt qua, ở khoảng cách rất gần cô thì dừng lại, nhìn cô thấp giọng nói, “Từ từ, khoé miệng dính cái gì.”
Hô hấp nóng rực phả ra trên mặt cô, đưa tay lau một hạt mè dính trên khoé miệng cô ra, gò má của Kỷ Niệm Sơ dần dần ửng hồng, lỗ tai như muốn bỏng, trong lúc nhất thời cô cũng quên né tránh, không biết làm sao.
Tác giả có lời muốn nói: Càng về sau càng ngọt nha
Kỷ Niệm Sơ cũng không biết tại sao lại như vậy, thế nhưng đem suy nghĩ trong lòng nói ra, bên miệng hiện ra tươi cười nói, “Luật sư Bùi, anh lớn lên đẹp mắt ghê.” (Ui trời, ui trời ơi)
“Lời nói đẹp này, đều dành cho em.” anh nặng nề cười, giọng nói cực kỳ trầm thấp ở bên tai cô dỗ dành.
một mình Vu Nhiễm đứng trong bếp ăn mì, vừa ăn vừa cảm thấy uỷ khuất phẫn nộ.
VÌ cái gì cô lại một mình?
Vì cái gì cô lại ăn mì một mình?
Vì cái gì lại kêu cô tránh trong bếp ăn mì một mình?
Càng nghĩ càng phẫn nộ, húp nước sạch sẽ, trong lòng nghĩ, hai người này chắc nói chuyện xong rồi, lời nói trước đó của cô, chắc cũng không xấu hổ lắm đâu ha?
Vu Nhiễm từ phòng bếp đi ra, rất xa liếc mắt một cái, chỉ thấy khoảng cách giữa hai người lúc cô mới đi còn xa lắm, bây giờ cơ hồ là dựa vào nhau, cực kỳ gần, không biết đang nói cái gì.
Mẹ kiếp? Kỷ Niệm Sơ bị điên rồi hả?
cô thấy người ta lớn lên đẹp như vậy, cho nên muốn cưỡng hiếp?
Kỷ Niệm Sơ ngồi xích ra một chút, lại đứng lên rót nước cho Bùi Lương Thành, nhẹ giọng nói, “Vừa rồi thật xin lỗi… Tôi…”
“không có việc gì.” Bùi Lương Thành lắc đầu. (anh khoái gần chớt)
“anh… lớn lên đẹp quá, tôi không nhịn được.” cô hơi đỏ mặt, có chút ngượng ngùng mà nói.
anh không thèm để ý mà cười cười, “Gần đây bận cái gì sao?”
“Ừ… Hai ngày nay đụng phải chuyện phiền toái, tôi đang chuẩn bị gọi điện cho anh tôi xem có biện pháp gì không?” Kỷ NIệm Sơ lại một lần nữa ngồi ở vị trí không xa không gần anh, nói thật.
Bùi Lương Thành khẽ cười một tiếng, “Ừ, tôi biết rồi, cô cứ từ từ đi.”
anh nói xong, lấy điện thoại ra ấn xuống hai lần, đợi một hồi lâu, điện thoại vang lên tiếng ‘ting’, sau đó anh chép tin nhắn, chuyển tiếp cho Kỷ Niệm Sơ.
Ngay sau đó, điện thoại của Kỷ Niệm Sơ nhận được một tin nhắn, là một dãy số lạ, cô bấm mở, lại phát hiện là một chuỗi mã hỗn loạn, hình như là một địa chỉ của trang web nào đó, liên kết với trang web bên ngoài.
cô quay đầu nhìn Bùi Lương Thành, “Tin nhắn này anh vừa gửi đi à?”
“Ừ.” Bùi Lương Thành cũng không giải thích nhiều, gật đầu, ừ một tiếng.
cô cũng không ngoài ý muốn làm cách nào mà anh biết được số điện thoại của mình, bấm mở, là một video, nhìn thoáng qua liền ngẩng đầu, cười nhìn về phía nah, “anh làm sao biết được tôi đang tìm cái này?”
“Lên hotsearch của Weibo, tôi đoán cô đang gặp chuyện phiền toái.” Bùi Lương Thành vừa nói xong, Kỷ Niệm Sơ liền hướng về phía người đang đi đến từ phía phòng bếp, “Nhiễm Nhiễm, tớ tìm được đoạn video.”
“Ừ, tớ gửi cho cậu liền, cậu giao cho chị Vân xử lý đi.” Kỷ Niệm Sơ lấy điện thoại chuyển tiếp cho Vu Nhiễm, “Cái này cậu có thể yên tâm được.”
Kỷ Niệm Sơ bị Vu Nhiễm lôi kéo một lần nữa ngồi xuống ghế sô pha, một bên nghe cô lải nhải, “Cậu nhìn Weibo đi xem bọn họ mắng tới thành cái dạng gì, không thể không nói thủ đoạn của tên trà xanh kia thật tốt.”
cô bấm mở hotsearch để nhất Weibo ra, bây giờ đã nổ tung.
#Vu Nhiễm tai nạn xe cộ# bùng bổ
Bấm vào là ba bốn hình ảnh, cùng với một đoạn caption không ít cũng không nhiều chữ.
Lột da giải trí V: Theo nguồn tin nóng, đương hồng ảnh hậu Vu Nhiễm tối qua 11 giờ tai nạn xe cộ ở đường Nam Phong! #Vu Nhiễm tai nạ xe cộ#
[gió nhẹ không táo: Chuyện thế nào?] 20.5 vạn likes (tên mắc cười, thật là TÁO đó mọi người)
[gặp anh khi ôn nhu: Đây là chuyện gì vậy??] 17.6 vạn likes
[ngàn dặm ở ngoài: Đại gia có thể nói cho tôi biết một chút, người kia có phải là ảnh hậu như tôi nghĩ không?*đầu chó*] 12.4 vạn likes
[cá mặn chỉ được phơi nắng: Tại sao lại như vậy? Bất quá người cũng không có việc gì thì tốt rồi.] 11.1 vạn likes
[vivian-: Ảnh hậu này… đụng phải người khác à?] 9.1 nghìn likes
[từ từ đã vợ cả V: Chuyện còn chưa rõ ràng, hy vọng đại gia không phải tuỳ ý bịa đặt như vậy.] 9 nghìn likes
[ŧıểυ tham luyến: Dưa này ăn được không?] 8.3 nghìn likes
[nhật ký đi ngủ đông của ŧıểυ nhiễm V: Lầu trên, dưa này còn chưa chín, không cần phải ăn bậy, coi chừng bị tiêu chảy.] 6.2 nghìn likes
[không đơn giản như vậy: không lẽ chỉ có mình tui để ý đến người đàn ông ở kế bên thôi sao? Lớn lên đẹp trai thật.] 3.1 nghìn likes
[Bạch Khởi: Lầu trên tỉnh tỉnh, đó là bạn trai ngoài giới mà ảnh hậu đã công khai. *đầu chó*]
- ---------------
Kỷ Niệm Sơ nhìn xong rồi lại nhìn cô, “Đâu có nhiều bình luận mắng cậu đâu?”
Vu Nhiễm cười lạnh một tiếng, bấm mở @Vivian- trả lời bình luần bên dưới, lại đưa cho Kỷ Niệm Sơ, “Cậu nhìn xem.”
[An-eason: Cái giá của ảnh hậu lớn thật, đụng phải người ta đến bây giờ cũng không có một câu xin lỗi. *mỉm cười*]
[Dbs: Đúng vậy, ảnh chụp ở trên rõ như vậy, ảnh hậu còn muốn chối sao? Quả nhiên ảnh hậu chính là ảnh hậu, đụng trúng ngừoi ta nửa cái thanh minh cũng không có. *nôn mửa*] (chẳng lẽ còn tưởng là giả sao)
[con nai: Nghe nói người bị đụng là bác sĩ, vẫn là một cô gái mới vừa tốt nghiệp, cô gái thật thảm, cũng không biết bây giờ ra sao rồi. *thở dài*]
[mặt trời rực rỡ tuyết lớn bay tán loạn: Trả lời @con nai: thật sự? Là bác sĩ của người kia? Vậy cũng thảm thật, bị ai đụng cũng không sao cư nhiên bị ảnh hậu có người đứng sau lớn như vậy đụng phải…]
[Vu Nhiễm từ từ đã Vu Nhiễm: Trả lời @An-eason: Từ từ làm sao vậy? Việc này còn chưa chứng thực được không cần phải nói bậy, chỉ là mấy cái ảnh chụp thôi, vì sao cái giá lại lớn?]
[Vu Nhiễm từ từ đã Vu Nhiễm: Trả lời @mặt trời rực rỡ đại tuyết bay tán loạn:: Vị muội muội này, có được thành tựu bây gườ, đều là do nỗ lực của chính mình mới có được, cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói bậy, lão sư của mấy người giao bài tập cho mấy người quá ít rồi phải không?]
- -----------------------
Kỷ Niệm Sơ lướt mấy bình luận đang hot phía trên xong, nửa ngày sau, mới nhướng máy cười hỏi, “Này không phải cũng còn có nhiều người bảo vệ cậu sao? Cậu nghĩ lại xem, nếu việc này đổi vai chính thành tớ, đã sớm bị người mắng phiên thiên.”
“nói cũng đúng…” Vu Nhiễm thành công bị cô dẫn dắt, còn cảm thấy rất có đa͙σ lý.
Lại lướt lướt Weibo, Vu Nhiễm đứng lên có chút bực bội gãi tóc, “Tại sao hắn còn chưa tìm tớ aaaaaaaaa!!!”
Kỷ Niệm Sơ đương nhiên biết từ ‘hắn’ là đang chỉ ai, cũng không vạch trần, chỉ liếc mắt nhìn cô một cái, “không tìm thì không tìm, cậu còn muốn như thế nào nữa?”
Bùi Lương Thành ngồi ở một bên nhìn hai người đấu võ mồm, ý cười nhàn nhạt bên miệng, ánh mắt nhìn về phía cô tất cả đều là sủng nịch. (ư ư)
Kỷ Niệm Sơ đang muốn quay đầu nói chuyện với Bùi Lương Thành, Vu Nhiễm đột nhiên đặt mông ngồi xuống bên cạnh cô, cô bị chen lập tức không ngồi vững được, đưa lưng về phía Bùi Lương Thành nghiêng về phía hắn.
không nghĩ sẽ phát sinh tình huống như vậy, theo bản năng đưa tay ra vịnh chỗ nào đó, kết quả không cẩn thận đúng trúng bộ vị xấu hổ nào đó ngay đùi hắn.
Giữa mày Kỷ Niệm Sơ nhảy nhảy, giống như điện giật lập tức rút tay về, xấu hổ nhìn anh một cái.
Bùi Lương Thành lại không cảm thấy xấu hổ, thậm chí trong mắt còn mang theo sự trêu đùa nồng đậm như vậy.
anh nhìn Kỷ Niệm Sơ lộ ra cần cổ trắng nõn và xương quai xanh, anh mắt tối lại vài phần.
“Vu! Nhiễm!”
“A? Chuyện gì vậy?” Vu Nhiễm nhìn lịch sử nói chuyện cảu cô và Hoắc Chính Phàm lại một lần, buồn bực không vui, cảm xúc cực kỳ đi xuống, nghe thấy Kỷ Niệm Sơ kêu tên mình, quay đầu mờ mịt nhìn cô.
Kỷ Niệm Sơ vốn định há miệng mắng cô, kết quả bị ánh mắt của cô đánh gục không nói nên lời.
Tiễn hai tôn đại thần đi rồi, Kỷ Niệm Sơ mệt mỏi, vừa chuẩn bị lên giường đi ngủ, thì nhận được điện thoại của Quý Chân.
“Đại minh tinh, bộ phim lần này quả nhiên danh tiếng cũng không tệ lắm, đáng tiếc, thật vất vả bởi vì kỹ thuật diễn trước mới lên được hot search, cư nhiên bị bạn thân cô đoạt mất.” Giọng nói mang theo âm thanh tiếc nuối từ điện thoại truyền tới.
Kỷ Niệm Sơ còn chưa kịp mở miệng, Quý Chân ở đầu dây bên kia lại nói tiếp, “Bất quá công ty đang dùng tiền để xoá mấy cái hot search của cô, chuẩn bị một cây búa thật tốt, nghe nói cô là người làm chứng?”
“Làm sao cô biết được?” Kỷ Niệm Sơ cởi quần áo, đang chuẩn bị đi tắm rửa, “Bất quá không phải là tôi, là bạn của tôi.”
“Mọi người đều từ một cái công ty mà ra, có chuyện gì mà không biết được.” Quý Chân trả lời cô.
“Được rồi, bây giờ không nói chuyện đó nữa, buổi sáng ngày mai chụp xong tạp chí, buổi chiều mang cô theo đi gặp mấy người đa͙σ diễn với nhà đầu tư. Hưởng ứng lần này về phim điện ảnh của cô thật không tồi, đặc biệt là công ty quốc tế Trung Ngân, thái tử gia Lục Lê, điểm danh muốn gặp cô, tôi đã đáp ứng rồi, đây là cơ hội tốt để cô tiến quân vào màn ảnh rộng, cố gắng nắm chắc.” Quý Chân nói tới đây, rõ ràng tâm tình cũng tốt lên, giọng điệu sung sướиɠ.
Kỷ Niệm Sơ để điện thoại đặt lên bồn rửa tay, cầm chai sữa rửa mặt đang đặt một bên, nặn ra một ít vào lòng bàn tay, nhịn không được hỏi, “Lục Lê? không phải chị đã thay tôi quyết định rồi sao, chẳng lẽ tôi có thể không đi sao?”
Quý Chân cũng biết cô sẽ không tức giận, cười mắng vài câu, hai người nói xong liền cúp máy.
Kỷ Niệm Sơ thả lỏng mình để tắm, chỉnh nhiệt độ nước xong, cả người chìm vào nước ấm, nhìn trước mặt dần dần hiện lên sương mù, không biết tại sao, có chút mơ màng.
Lại nhớ tới vừa mới sờ đến chỗ đó của Bùi Lương Thành… Vị trí đó, thật sự quá là xấu hổ.
anh như thế nào sẽ… Như thế nào hiểu mình như vậy?
Bọn họ từng gặp nhau rồi sao?
Kỷ Niệm Sơ ngâm mình xong dần dần không có ý thức, mơ màng ngủ luôn.
- -------------
Vu Nhiễm trở về gia viện Nữu Tân, trong lòng vừa thấp thỏm vừa khẩn trương, cô không thể tin được chính mình một ngày một đêm không về, Hoắc Chính Phàm cư nhiên cũng không đi tìm cô, nói không chừng cũng không biết mình có trở về hay không.
Tuy rằng biết sẽ xảy ra tình huống như vậy, nhưng trong lòng vẫn ôm một chút hy vọng nào đó. (ôi tình yêu)
cô cho rằng sau khi bọn họ cùng nhau trải qua sự việc kia, quan hệ sẽ có chút hoà hoãn lại, có thể tốt lên, nhưng lại không ngờ đột nhiên xuất hiện một tên Vưu Thi Hoài đâu ra.
Còn nhân cơ hội chỉnh cô, ở trên mạng mua thuỷ quân hắc nàng, mẹ nó, chờ đi, từ trước đến nay cô không phải là người dễ bắt nạt.
đi đến cửa nhà, cô hít sâu một hơi, ấn mật mã để mở cửa, lại phát hiện trong phòng lạnh lẽo, giống như không có dấu vết của người đã từng trở về.
Cúi đầu nhìn thời gian, đã là 11 giờ tối, chẳng lẽ anh còn chưa tan tầm sao?
Mang theo lòng tràn đầy mất mát đi tắm rửa xong, Vu Nhiễm mới vừa nằm lên giường, ngoài cửa liền truyền tới đến chuông cửa, cô sửng sốt, ngay sau đó trong lòng vui vẻ, đứng dậy lấy áo khoác khoác bên ngoài rồi đi ra mở cửa.
“Hoắc…” Vui mừng mở cửa, Vu Nhiễm còn chưa dứt lời, chỉ thấy một cô gái đứng ngay cửa nhút nhát nhìn mình, mà bác sĩ Hoắc ngày đêm cô tơ tưởng tới giờ phút này lại gục trên vai cô ấy, ánh mắt hơi híp lại, không biết rốt cuộc là tỉnh hay là không tỉnh. ( tén tén tén tèn)