"Kim ma ma... Kim ma ma, ta thật khẩn trương a!” Nguyễn Miên Miên vội vã nắm lấy cánh tay Kim ma ma lo lắng không thôi.
“Ai nha, ngươi khẩn trương cái gì? Ngươi đã được chọn thì chứng tỏ ngươi có thực lực, đúng rồi, nhạc công hỏi ngươi muốn múa khúc nào, sao ngươi không nói họ biết?” Kim ma ma vỗ vỗ vai nàng an ủi.
“Theo…ách, tùy tiện đi…” Ô ô… nàng còn chưa có biết mình sẽ biểu diễn cái gì, còn quản tới nhạc nữa sao?
“Được rồi, được rồi, đừng có dính lấy ta nữa, đến phiên ngươi rồi kìa!”, Kim ma ma vô cùng kích động, giống như ngươi lên đài là nàng ta vậy.
Miên Miên thấy thế càng thêm hoảng loạn: “Như thế nào lại nhanh như vậy? Nàng có nhảy tốt không?”
“Nguyễn Miên Miên, ngươi nhớ kỹ cho ta, nhất định phải làm vẻ vang cung nữ chúng ta, hiểu không?” Kim ma ma vịn vai nàng thâm tường nó.
"Thế nhưng mà… thế nhưng mà..."
“Không có nhưng mà gì cả, ngươi là cung nữ duy nhất được chỉ định biểu diễn, đêm nay ngươi nhất định phải khiến hoán tẩy phòng được vẻ vang, hi vọng của mọi người ở trên ngươi hết rồi đó!” Nàng vừa dứt lời thì người thứ hai cũng đã xuống đài, Kim ma ma mãnh liệt đem nàng đẩy lên, Miên Miên lảo đảo xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Miên Miên vội vàng ổn định trọng tâm, gương mặt so với khóc còn xấu hơn, cước bộ giống như nặng nghìn cân, lòng bàn tay sớm đã mồ hôi đầm đìa, đi tới, nàng phát hiện ra cái tên đại mãng xà xấu xa kia đang yên bình ngồi trên ghế rồng, chung quanh là hàng loạt những tần phi ăn mặc thập phần hoa lệ, mà bên cạnh hắn có một người ăn mặc rất khác thường, cái kia chắc là phiên bang quốc vương đi.
Cho dù nàng rất không muốn nhưng là nàng vẫn không thể nào tránh thoát a. Đứng trên đài cao, Miên Miên hô hấp nặng nề, trời ạ, thật nhiều người a, nàng khẩn trương nuốt nước miếng, chính là lúc này nàng lại nhìn thấy Tuyết vương gia đang mỉm cười khích lệ, ô, hắn cũng ở đây a!
“Bệ hạ, Miên Miên nhất định sẽ kinh diễm lòng người!” Nghi phi ngồi bên cạnh Dạ Mị khẳng định chắc nịch nói.
Dạ Mị nghe nàng nói vậy cũng cười cười, thật là nàng có thể nhảy múa so với ca hát còn hay hơn sao? A, hắn rất là chờ mong nha!
Nhạc điệu nhanh chóng vang lên, Miên Miên khẩn trương đổ mồ hôi hột, ô ô, vùi cái gì nàng phải mua vui cho đám mãng xà này a? Đây cũng đâu phải sở thú a, ô ô….
"Như thế nào còn không bắt đầu?"
"Nàng đang suy nghĩ gì?"
Phía dưới truyền đến những tiếng ồn ào, đúng vào lúc này, Miên Miên đang đứng yên bất động bỗng bắt đầu giậm chân tại chỗ… mọi người có chút khó hiểu, đây là cái vũ đạo gì a? Mọi người chưa kịp định thần lại đã thấy Miên Miên giơ hai tay lên trước, chân trái bước lên hô to: “Tiết thứ nhất, mở rộng vũ đạo…”, mọi người chỉ thấy nàng không ngừng biến hóa tay chân hô hào: “Một hai ba bốn, hai hai ba bốn, ba ba hai bốn…” một lần lại một lần…
Khán đài toàn bộ ngây người, đây là vũ đạo gì?!
“Tiết thứ hai, mở rộng ngực, một hai ba bốn, hai hai ba bốn,…” Miên Miên xấu hổ tập động tác thể dục thời mẫu giáo, ô ô, cái này xem như mặt mũi của nàng toàn bộ mất hết rồi…