Nghe được những lời Thạch Kiên nói. Xúc Đấu Si hơi động tâm. Anh ta biết triều Tống rất lớn rất lớn. Nhưng lớn đến mức độ nào thì anh ta cũng không biết. Chỉ theo lời kể của các thương nhân biết được lãnh thổ quốc gia nhà Tống là vô biên vô hạn. Đồ ăn mà mọi người ăn còn tốt hơn so với đồ tộc trưởng của bọn họ ăn. Dân chúng tất cả đều mặc đồ tơ lụa.
Thạch Kiên còn nói thêm:
- Nhưng ngươi cũng phải cho ta thấy thành ý của ngươi. Nói cho bản quan một vài điều khiến bản quan cảm thấy hứng thú.
Xúc Đấu Si lúc này mới cảnh giác đứng lên. Anh ta cười hô hố nói:
- Cái gì Thạch Kiên cảm thấy hứng thú một chút? Nếu là đồ ăn. Lão hủ có thể đem vận mạng của người bộ tộc mình trao cho Thạch đại nhân.
Quả thực muốn chơi Lão hủ có thể tự mình tiếp chuyện. Có thể bày bố ra cho Thạch đại nhân xem có thể tiếp Thạch đại nhân đi săn thú.
Thạch Kiên thấy hắn lộ rõ là người xảo quyệt cũng không muốn lãng phí thời gian. Vì thế vung tay lên. Tô Sĩ Quốc đem tới một cái thùng. Thạch Kiên đem mở thùng ra. Quay lại nói với hắn ta: Chỉ cần ngươi nói ra những thứ trong rương này chính là của ngươi.
Xúc Đấu Si nhìn thấy một thùng châu báu. Thiếu chút nữa nước miếng chảy ra. Hắn ta kiến thức rộng rãi. Biết được một thùng châu báu này có giá trị như thế nào. Nhưng hắn đem nước miếng khó nhọc nuốt trở lại. Nói:
- Thạch đại nhân. Lão hủ không có công không thể nhận. Nhiều vàng bạc như vậy lão hủ không dám nhận.
Thạch Kiên lại phất tay. Tô Sĩ Quốc lại bưng lên một thùng vàng bạc.
Thạch Kiên nói:
- Chỗ sợi dưới nền của ta. Xúc đại ca. Ngươi kiến thức rộng rãi. Biết hai thùng vàng này giá trị bằng vàng. Chỗ tiền này đủ ngươi dùng cả đời. Không cần cố gắng. Miệng ăn núi lở cũng dùng không hết.
Những lời này không một chút khoa trương. Hai kim loại này so với sắt còn nặng hơn Hai cái rương này tuy nhỏ nhưng vàng bạc cũng đầy hai rương. Tuy rằng số của cải này chẳng là gì với Thạch Kiên nhưng hiện tại cũng đem theo hai thùng tiền vàng phân phối xuống dưới. Đủ cho tất cả binh sĩ Tống sống sung túc một thời gian dài.
Rốt cục dưới sức hấp dẫn của hai thùng vàng bạc. Xúc Đấu bị đánh bại. Hắn ta nói:
- Nhận được ưu ái của Thạch đại nhân. Ban cho lão hủ hậu hĩnh như vậy. Hủ nếu không thức thời. Cũng áy náy không yên.
Nói tới đây. Hắn ta nhìn Thạch Kiên đem hai rương ôm chặt vào trong ngực. Nhưng hai rương vàng nặng lắm. Hắn ta ôm trong long cũng phải cố hết sức. Thạch Kiên cũng cười cùng người Tống so sánh với những người Hồi Hột này càng nhận thấy bọn họ không biết cái gì gọi là làm bộ làm tịch.
Hắn ta còn nói thêm:
- Đây đều là việc sau khi Tạp Địch Nhĩ Hãn Ngọc Tố Phủ bí mật sai đưa tới Diêm Hồng Đạt ( đại thần phụ chính) Bạch Câu Hồng tới.
Thạch Kiên vừa nghe Ngọc Tố Phủ. Nói hắn là người thừa kế của A Nhĩ Tư Lan Y Lợi Khắc (Ý là “Vua sư tử”)Nạp Tái Nhĩ. Ngay cả Hắc Hãn dân tộc Hồi Hột cũng chính là Khả Hãn của vương triều Khách Lạp Nhĩ
Lai lịch của chi dân tộc Hồi Hột này đến nay còn chưa sáng tỏ. Có người nói họ là hậu duệ của người Đột Quyết. Có người nói bọn họ là người Hồi Hộtiệc bọn họ đối với người Hồi Hột khác có địch ý sâu nặng. Đây cũng là do hiện tại họ là chi mạnh nhất trong dân tốc Hồi Hột. Bọn họ đang ở giai đoạn mạnh nhất thì Ngọc Tố Phủ đem quân đội đến tiêu diệt họ cùng người Hồi Hột khác. Cuối cùng bọn họ liên kết với Tây Hạ Quy Tư Hồi Hột sau đó đạt tới đỉnh cao phong độ nhất. Mới đi theo hướng đường xuống dốc.
Tuy nhiên Thạch Kiên rất kỳ lạ. Mình và Vương triều Khách Lạp Hãn chưa từng khúc mắc gì. Vì sao Ngọc Tố Phủ cố tình gây khó khăn cho hắn?
Dường như hiểu được ý của Thạch Kiên. Xúc Đấu nói;
- Bởi vì Ngọc Tố Phủ nghe tiếng tài hoa của Thạch đại nhân. Anh ta mới nghĩ nếu như được Thạch đại nhân trợ giúp cho vương triều của bọn họ thì vương triều của bọn họ càng lớn mạnh hơn.
Thạch Kiên nghe xong cười khổ. Ngọc Tố Phủ này thật đúng là yêu nên mới sốt ruột.
Xúc Đấu tiếp tục nói:
- Câu Hồng mang đến năm vạn lượng bạc trắng đến bộ tộc.. Đưa cho ca ca của ta. Xin ca ca ta giúp bọn họ giữ Thạch đại nhân lại.
Thạch Kiên nghe xong cũng hiểu rõ chẳng những Tây Vực đã học cách phát hành tiền mà còn vô cùng tinh xảo đẹp đẽ. Nhưng các bộ tộc khác còn đang dùng bạc trắng làm tiền tệ. Lúc này bạc trắng gần như trở thành đơn vị tiền tệ quốc tế được xã hội công nhận. Năm vạn lượng bạc trắng. Đối với bộ tộc Trọng Vân cũng không phải là một con số nhỏ.
Quả nhiên tiền này là thứ mạnh nhất. Hắn lợi dụng nó bắt Xúc Đấu Si mở miệng. Mà Ngọc Tố Phủ thì dùng tiền mua chuộc lòng Xúc Đấu. Đối với huynh đệ này. Thạch Kiên đều muốn cười.
Nếu đã biết kẻ thù. Hắn cũng không lo lắng.
Xúc Đấu Si còn nói thêm:
- Hơn nữa Thạch đại nhân cũng cần cẩn thận. Tạp Địch Nhĩ Hãn Ngọc Tố Phủ đó tự mình mang theo năm vạn đại quân. Tiến đến ý đồ mang Thạch đại nhân đi bằng bất cứ giá nào.
Nghe xong lời này Thạch Kiên mặt lộ vẻ kinh hãi. Hiện tại trên tay hắn chỉ có năm nghìn người. Cũng không thể chống lại năm vạn người Hắc Hãn Hồi Hột được. Hắn hỏi:
- Bọn họ tới chỗ nào rồi?
Xúc Đấu Si đáp:
- Bọn họ có lẽ tới thành Ước Xương. Cách chỗ này bốn đến năm ngày đường.
Thạch Kiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn lại hỏi:
- Như vậy vì sao ca ca của ngươi còn muốn đi gặp quân Tống chúng ta mượn giống.
Xúc Đấu đáp:
- Cái này cũng là chủ ý của trưởng lão trong tộc. Bọn họ nghe nói binh sĩ của Thạch đại nhân mỗi người đều lợi hại. Đến mấy chục vạn đại quân của Nguyên Hạo không có cách nào bắt được các ngươi. Bọn họ sợ năm vạn người của Ngọc Tố Phủ cũng không phải đối thủ của đại quân của ngươi. Bởi vậy mới nghĩ ra chủ ý này. Muốn dùng mỹ nhân kế. Khiến quân sĩ u mê trên người đàn bà. Mất đi sức chiến đấu. Như vậy Tạp Địch Nhĩ Hãn Ngọc Tố Phủ đến. Các ngươi cũng không có lực lượng phản kháng. Như vậy hắn có thể mang Thạch đại nhân đi.
Mỹ nhân kế? Cũng cũng có khả năng thành công đấy. Nếu không phải Thạch Kiên ở trong quân đội có uy tín tuyệt đối. Mấy ngàn binh Tống sớm đã bị các thiếu nữ bộ tộc Trọng Vân lấy mất hồn rồi. Hiện tại bọn họ nhịn gần một năm không chỉ nói thiếu nữ thanh xuân trẻ đẹp như hoa. Ngay cả đến một con heo nái họ cũng là coi như mỹ nữ rồi.
Thạch Kiên bỗng nhiên cười ha hả.
Điều này làm cho Xúc Đấu Si không hiểu việc gì. Hiện tại bọn họ ngay lập tức sẽ đối diện với năm vạn binh lính tinh nhuệ của Hắc Hãn Hồi Hột. Vị Thạch đại nhân này nghe xong không lo lắng ngược lại vô cùng vui vẻ.
Gã nghe thấy Thạch Kiên và quân sư của hắn nhìn nhau cười. Vị quân sư ấy cười nói:
- Đã đủ!
Thạch Kiên cũng nhẹ nhàng phẩy tay xuống nói:
- Thân huynh nói chí phải.
Cũng không thể nói sự an bài của Xúc Đấu không có đạo lý.Từ việc bố trí Nhĩ Tán Kim nói ra đội quân này của Thạch Kiên sau đó Xúc Đấu ở trong lòng cũng sợ hãi. Năm vạn lượng bạc đã nắm trong tay mới thấy vui vẻ. Khi nào Ngọc Tố Phủ thất bại. Người chỉ điểm này của tộc Trọng Vân cũng không đủ cho người ta gặm rỉa.
Còn như mượn loại chuyện này. Những người Người Hồi Hột này hiện nay vốn chưa có một quan niệm gì đáng nói về trinh tiết. Có khi phụ thân qua đời, phụ mẫu cũng trở thành vợ con trai được. Tất cả mọi việc đều có thể xảy ra. Huống hồ quả thực có người Hán muốn mượn những thể loại chuyện này.
Thật là Thạch Kiên và các vị trưởng lão kia có ý tốt với mọi người. Nhưng bọn họ cùng Thạch Kiên, Thân Nghĩa Bân hiện là hai người đứng đầu so với những người tài để cùng chỉnh đốn lại Đại Tống. Xem ra lại quá kém cỏi. Kiến thức học vấn của mỗi người bọn họ đã bất đồng. Xem cách nhìn nhận sự vật cũng không giống nhau. Thì ví như chim nhạn ở trên trời cao. Nó có thể nhìn được đất đai trăm dặm. Ma Tước bay ở trên ngọn cây. Nó chỉ có thể nhìn được vài dặm đất đai thôi.
Bởi vậy.Sau khi Xúc Đấu đề xuất. Ngược lại lập tức liền kinh động tới bọn họ. Về phần binh lính Tống lần này thực dũng cảm gan dạ, nhưng khi đó họ ở vào hoàn cảnh nguy hiểm. Cho nên vào thời điểm ấy đều có thể lấy một chọi mười. Nhưng hiện tại họ đã đi vào địa bàn của người Hồi Hột, mọi thứ đều lơi lỏng. Năm vạn quân này còn có thể là đội quân hùng mạnh nhất của Hắc Hãn bọn họ có thể là đối thủ sao?
Thạch Kiên nói sau một tiếng thở dài:
- Thật không ngờ cuối cùng chúng ta vẫn còn gặp nguy hiểm. Nếu không phải Xúc Đấu lần này vẽ rắn thêm chân. Thì không biết chúng ta còn thất bại đến như thế nào.
Sau đó tự tháo trên cổ mình đưa ra một miếng ngọc bội. Đặt miếng ngọc bội vào tay Xúc Đấu . Nói rằng:
- Xúc Đấu đại ca. Đây là ngọc bội bản quan đem theo. Tuy ngọc với các người không phải đồ hiếm lạ. Nhưng đó là một chút tâm ý của bản quan. Bản quan hứa chỉ sau hai năm nữa. Sau khi bản quan đem quân đi tiêu diệt Nguyên Hạo. Đến lúc đó sẽ thu phục cả Hà Tây , khi đó người cầm ngọc bội này đã tới tìm bản quan . Tự nhiên bản quan báo đáp ân tình hôm nay.
Tuy rằng Xúc Đấu Si trơ trẽn tham lam và bất trung. Nhưng lần này gã đã cung cấp được một tin tức quan trọng. Bên cạnh đó còn có những tính toán kỹ lưỡng lâu dài của Thạch Kiên. Sau khi tiêu diệt Tây Hạ. Cũng sẽ trở thành láng giềng của người Hồi Hột . Cho dù lãnh thổ không đạt tới độ rộng lớn như thời Thành Cát Tư Hãn. Hắn cũng muốn giành được thêm đất đai. Như vậy có Xúc Đấu này là người Hồi Hột ở đây. Hắn có thể biết được rất nhiều tin tức hơn.