Trần Lệ chỉ muốn trực tiếp ngất đi, nhưng đầu óc của cô ta lại vô cùng tỉnh táo, thậm chí cô ta còn thấy được cảnh tượng kinh khủng nhất trong cuộc đời này…
Bụng của chồng cô ta Đàm Kính Nghiệp đã căng đến mức như sắp nổ tung, trên bụng còn có những vết rạn giống như rễ cây cổ thụ, bụng Đàm Kính Nghiệp to đến mức anh ta không thể đứng thẳng mà chỉ có thể ngồi sụp dưới đất.
Cái bụng to và da mỏng sắp bị chúng xé toạc ra, Đàm Kính Nghiệp có thể nhìn thấy dấu tay đỏ thẫm mà chúng để lại qua một lớp bụng.
Đàm Kính Nghiệp sắp điên rồi, anh ta nắm chặt con dao gọt hoa quả kia, ánh mắt tràn đầy sự hung dữ và tàn nhẫn, anh ta gào thét: “Đám súc sinh chúng mày, tao liều mạng với chúng mày!”
Ngay lúc quỷ thai sắp xé toạc bụng ra, Đàm Kính Nghiệp đã ra tay trước, dùng dao gọt hoa quả đâm vào bụng của chính mình!
Bụng anh ta giống như một quả bóng bay chứa đầy nước, vừa đâm vào là bụng đã nổ tung và bắn đầy nước ra ngoài.
Trần Lệ nhìn thấy vũng máu chảy ồ ạt ra từ trong bụng Đàm Kính Nghiệp, đầu óc cô ta lập tức trở nên trống rỗng, vô cùng hoảng sợ, cơ thể hoàn toàn mềm nhũn rồi hôn mê bất tỉnh.
Nhà họ Đàm sống trong một khu biệt thự ở phía nam Ninh Thành, tuy nói là biệt thự lớn độc lập kiểu châu Âu, nhưng vẫn có hàng xóm ở cách nhau mấy trăm mét.
Nhà Chu Thiên Lỗi cũng ở trong khu biệt thự này, vốn dĩ anh ta còn đang thảo luận với ba mẹ mình xem nhà họ Đàm có drama gì không, vậy mà không ngờ lại có thật.
Chu Thiên Lỗi đang cầm miếng dưa hấu, nhìn thấy xe cảnh sát qua cửa sổ, còi xe cảnh sát vang lên trong đêm tối mờ mịt.
Ngoài xe cảnh sát ra thì còn có xe cứu thương 120.
Chu Thiên Lỗi chần chờ nói: “Hình như là đi về hướng nhà họ Đàm?”
Chu Thiên Lỗi vội vàng chạy tới hiện trường để xem náo nhiệt.
Lúc này, đèn đuốc biệt thự nhà họ Đàm sáng trưng, ngoài sân chật kín người, toàn thân Đàm Kính Nghiệp đều là máu, trên bụng còn đang cắm một con dao, anh ta đang nằm ở trên cáng để được đưa lên xe cứu thương.
Trần Lệ thì đang co rụt người lại, đôi mắt vô hồn nhưng lại tràn đầy sợ hãi. Lúc này, tóc cô ta rối tung, quần áo dơ dáy bẩn thỉu, đâu còn có chút khí chất quý bà hào môn nào?
Trần Lệ còn không ngừng nói: “Đừng trách mẹ, không phải mẹ sai... Ha ha, cùng nhau chơi trò chơi...”
Ánh mắt Trần Lệ bỗng chốc trở nên hung ác: “Cút, mày không phải con trai tao, con trai tao mới là quan trọng nhất!”
Chu Thiên Lỗi cầm dưa hấu ăn dở, kinh hãi nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.
Đây, đây là bị điên rồi sao?
Người bình thường đâu có ai nói như vậy?
Chu Thiên Lỗi ném miếng dưa đi, chạy tới bên cạnh Đàm Nguyệt Nhi, nhìn cô con gái lớn nhà họ Đàm đang sợ hãi, hỏi: “Ba mẹ em bị làm sao vậy?”
Đàm Nguyệt Nhi đang được cảnh sát bảo vệ, vẻ mặt cô ấy có chút hoảng sợ, không ngừng lắc đầu: “Tôi không biết, vừa rồi tôi nghe thấy có tiếng ồn ào ở phòng ngủ của ba mẹ nên đi xem, nhưng họ khóa cửa phòng rồi nên không mở ra được, sau đó thì tôi nghe thấy có tiếng thét chói tai.”
Quản gia ở một bên nói tiếp: “Đại tiểu thư bảo tôi và mấy bảo vệ cùng nhau hợp lực phá cửa, phát hiện... phát hiện phu nhân té xỉu trên mặt đất, còn tiên sinh thì tự đâm mình mấy nhát!”