Đại Lão Huyền Học Khuấy Đão Hào Môn

Chương 38: Nỗi lo của Bà Cố

Trước Sau

break

 

Tài xế không còn cách nào, đành bỏ Lục Miểu lại mà lái xe rời đi.

Lục Miểu tan học ra khỏi cổng trường, liền đi thẳng về phía dãy xe đạp công cộng ở cổng trường.

Lấy điện thoại ra quét một chiếc, đang định đạp xe đi.

"Chị đại, cô đi đâu vậy?"

Thẩm Mộc Hàn từ phía sau chạy theo.

Lục Miểu trực tiếp nói: "Về nhà."

"Tôi đưa cô về."

Để phòng Lục Miểu từ chối, Thẩm Mộc Hàn giành trước nói: "Thành phố Lạc Dương chỗ nào cũng là nhà tôi, bất luận nhà cô ở đâu tôi đều tiện đường."

Lục Miểu cạn lời.

Sau khi lên xe, liền trực tiếp nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Thẩm Mộc Hàn ở bên cạnh lén lút nhìn cô, trong lòng nghẹn một đống lời, xoắn xuýt do dự hồi lâu.

Mãi cho đến khi đến cổng nhà họ Cố, Lục Miểu chuẩn bị xuống xe, lúc này mới cẩn thận hỏi.

"Chị đại, những tin tức trên diễn đàn..."

Lục Miểu nhướng mí mắt, nhướn mày nhìn cậu ấy: "Cậu tin?"

Thẩm Mộc Hàn cuống quýt xua tay: "Không không không, tôi kiên quyết không tin."

"Vậy thì thôi."

Lục Miểu trực tiếp kéo cửa xe xuống xe.

Thẩm Mộc Hàn ở phía sau vỗ ngực, vô cùng trẻ trâu hô lớn: "Chị đại, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ vạch trần kẻ tung tin đồn nhảm, ở sau lưng lén lúc bôi nhọ người khác. Còn những người đã mắng cô trên diễn đàn, tôi sẽ không tha cho một ai.

Từ hôm nay trở đi, danh tiếng của cô do tôi bảo vệ!"

Khóe miệng Lục Miểu không khỏi giật giật, sao cô lại gặp phải một thiếu niên trẻ trâu như vậy.

Đưa tay vẫy vẫy về phía sau.

Những lời đồn đó, dùng ngón chân cũng biết chắc chắn lại là Cố Tinh Du bị Lục Tư Ngữ lợi dụng như quân cờ tạo nên.

Phía sau, Thẩm Mộc Hàn nhìn theo bóng lưng của Lục Miểu cảm thán không thôi, chị đại ngầu quá, ngay cả vẫy tay cũng ngầu như vậy.

Không biết có phải nhà họ Cố ngược đãi chị đại không?

Trường học cách đây xa như vậy, mà ngay cả một tài xế cũng không phái đến, còn phải để chị đại tự đạp xe công cộng về.

Những tin đồn đó còn dám nói chị đại là để lừa tiền, thật đúng là đồ ngu.

Lục Miểu về đến nhà, Thẩm Thanh Hòa đang ngồi trên sô pha phòng khách chăm chú xem tivi.

Cũng không biết xem cái gì, cả người đều sấp chui vào trong tivi rồi.

Nhìn thấy cô vào cửa, lập tức đứng dậy tiến lên, đưa tay kéo cô, trên trên dưới dưới trái trái phải phải, tỉ mỉ đánh giá mấy vòng.

Lục Miểu không khỏi khó hiểu: "Sao vậy ạ, dì Thẩm?"

Thẩm Thanh Hòa lo lắng nhìn cô: "Con có bị thương ở đâu không?"

"Không có ạ." Lục Miểu khó hiểu đáp.

Thẩm Thanh Hòa lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Mấy chuyện nguy hiểm như bắt trộm ấy, vẫn cứ để đàn ông làm là tốt nhất."

Lục Miểu nhìn về phía ti vi, lúc này mới thấy, cái video ngắn cô bắt trộm vậy mà đã được phát trên bản tin của đài truyền hình.

Các phóng viên của đài truyền hình cũng không biết làm thế nào mà tìm được quán ăn vặt, và những người ăn sáng cùng nhau vào thời điểm đó đang nhận phỏng vấn.

Một đám người cùng nhau diễn tả, thêm mắm dặm muối vào, nói như chuyện gì đó rất kịch tính.

"Dì đã sắp xếp cho con mấy vệ sĩ, từ ngày mai sẽ âm thầm bảo vệ con. Sau này nếu lại gặp phải chuyện này, trực tiếp để họ ra tay là được." Thẩm Thanh Hòa dặn dò.

Lục Miểu……

"Dì Thẩm, dì có phải là không thấy tên trộm kia là do con bắt không?"

"Đương nhiên thấy rồi, tên trộm đó cao như vậy lại còn to con nữa, nguy hiểm lắm đó. Cái tay chân gầy guộc của con, tên trộm mà sức lớn hơn một chút, sợ là gãy xương luôn rồi."

Thẩm Thanh Hòa nghĩ đến bản tin trên tivi thì vẫn còn sợ hãi.

Dì Thẩm đã đeo bao nhiêu Lăng kính để nhìn cô vậy?

 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc