Khuôn mặt trắng nõn của Khương Điềm cũng đỏ lên, cái miệng nhỏ hơi mở ra không ngừng thở hổn hển.
Lúc này chỉ cần có người đi vào trong phòng thay quần áo thì chắc chắn sẽ nhìn thấy một cô gái nhỏ có diện mạo đáng yêu đang mở rộng hai chân, một nam sinh đang ghé vào giữa hai chân của cô ra sức liếʍ láp.
"Mít Ướt, mở rộng chân một chút."
Tô Dĩ Nam đã liếʍ ướt nhẹp chiếc qυầи ɭóŧ ren của cô. Lớp vải mỏng manh gắt gao dán trên âm đế của Khương Điềm.
Bây giờ Khương Điềm mới hiểu tại sao Tô Dĩ Nam lại mua nhiều qυầи ɭóŧ ren cho cô như vậy. Vải ren rất mỏng, chỉ cần hơi ướt là nó đã dính vào ŧıểυ nộn bức rồi.
Còn chưa kịp nghĩ xong, Tô Dĩ Nam đã lột chiếc quần nhỏ ướt đẫm của cô xuống. Nháy mắt, Khương Điềm đã cảm thấy mông nhỏ của mình trống không lại còn hơi lạnh lẽo.
Nhưng rất nhanh hai bàn tay to nóng của Tô Dĩ Nam đã cầm lấy cánh mông của cô.
Trong lúc Tô Dĩ Nam dùng quy đầu cọ xát hoa huyệt, Khương Điềm còn đón ý nói hùa nâng mông lên cho hắn dễ dàng hoạt động.
Khương Điềm có chút hối hận sao đời trước không cùng Tô Dĩ Nam làʍ t̠ìиɦ. Kết quả cô chỉ vừa hơi mất tập trung, không cẩn thận lại nâng mông quá cao.
Quy đầu trực tiếp từ âm đế trượt xuống, chui vào hoa huyệt của cô. Sau khi quy đầu lớn cắm vào hoa huyệt, thịt non bên trong không hề biết xấu hổ, vô cùng thèm khát liếʍ mυ"ŧ quy đầu to như quả trứng vịt của Tô Dĩ Nam.
Hầu kết của Tô Dĩ Nam lăn lộn, hắn khàn giọng vỗ vỗ mông của cô:
"Mít Ướt, mau dời mông của cậu đi. Bằng không tôi không dám chắc mình sẽ kiên trì được bao lâu đâu."
Tô Dĩ Nam cau mày, gân xanh trên trán cũng hơi giật giật. Hoa huyệt của Mít Ướt quá tốt đẹp, quy đầu của hắn chỉ mới vào một chút đã thoải mái đến mức này, nếu nguyên cây đi vào thì không biết sẽ mất hồn đến mức nào nữa.