"Xem như hiểu chuyện. Cây gậy lớn của ca ca sẽ còn làm em sướиɠ hơn."
Tô Dĩ Nam nói xong lại luồn tay xuống chạm vào ŧıểυ huyệt của cô. Nháy mắt trên tay hắn đều dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ướt dầm dề.
"Chẹp, Mít Ướt nhà chúng ta da^ʍ đãиɠ quá. Mới chỉ dùng vυ" kẹp cây gậy của ca ca mà đã ướt thành như vậy rồi."
Khoé miệng Tô Dĩ Nam hơi nhếch lên, Mít Ướt thích bị hắn sờ như vậy thì còn lo sau này không có thịt ăn sao?
Mặt Khương Điềm đỏ lên, cô đẩy eo Tô Dĩ Nam: "Cậu đừng chạm vào tôi. Tôi muốn đi vệ sinh."
Lúc này cô chỉ còn cách là lấy cớ muốn đi vệ sinh để bớt xấu hổ, nếu không thể nào Tô Dĩ Nam cũng tìm cớ trêu đùa cô.
"Muốn đi ŧıểυ phải không? Để ca ca bế em đi."
Khoé miệng Tô Dĩ Nam cong lên vô cùng nguy hiểm, hắn cúi người bế cô vào WC trong phòng ngủ chính.
Vừa vào tới phòng vệ sinh, Khương Điềm đã lập tức đẩy hắn ra ngoài: "Cậu nhanh ra ngoài đi, tôi muốn đi vệ sinh."
Cô cúi thấp đầu, không dám để hắn nhìn thấy gương mặt đỏ rực của mình.
Tô Dĩ Nam xoa xoa đầu của cô: "Để ca ca ôm em đi ŧıểυ nhé."
Lúc đầu Khương Điềm còn chưa kịp hiểu lời này của hắn có ý gì. Mãi cho đến lúc hai chân của cô bị ôm lên, mỗi một chân lại gác lên một cánh tay của hắn.
qυầи ɭóŧ của cô đã bị hắn cởi ra từ sớm, giờ phút này hai chân cô tách ra gác ở trên tay hắn, hoa huyệt hồng hồng non nớt cũng cứ như vậy mà mở ra.
Tư thế này rõ ràng là tư thế người lớn cho trẻ con đi ŧıểυ mà.
"Cậu, cậu đừng làm như vậy..."
Khương Điềm vội vàng lắc mông muốn nhảy từ trên tay hắn xuống. Nếu như cô bị Tô Dĩ Nam xi ŧıểυ thì sau này cô còn dám gặp ai nữa cơ chứ?
"Ngoan. Mít Ướt cứ ŧıểυ đi, tôi muốn xem."
Nói xong, ngón tay của hắn cũng đã lần xuống ŧıểυ nộn bức. Hai ngón tay tuỳ tiện tách ra hoa môi, lộ ra âm đế hồng hồng của cô.
Ngay sau đó ngón tay của hắn lại trực tiếp nặng nề vuốt ve âm đế, còn dùng sức xoa đi xoa lại.
Giờ phút này Khương Điềm thật sự muốn đi vệ sinh. Hoa huyệt mẫn cảm lại bị Tô Dĩ Nam đùa bỡn quá đáng như vậy, cơn mắc ŧıểυ càng thêm rõ rệt.
"Cậu mau thả tôi ra~"
Cô sợ tới mức không ngừng vặn mông, nhưng hai tay của Tô Dĩ Nam lại giống như kìm sắt ghì chặt lấy cô.
Khoé miệng Tô Dĩ Nam nhếch lên, xoa nắn âm đế còn chưa đủ, hắn còn quá đáng đến nỗi cắm một ngón tay vào trong hoa huyệt ướt đẫm của cô.
Ngón tay thô ráp nhanh chóng thọc vào rút ra ở hoa huyệt non mịn, mỗi lần ngón tay chuẩn bị chọc thủng màng trinh hắn lại chính xác dừng lại. Sau vài lần, hoa huyệt của Khương Điềm càng thêm mẫn cảm.
Tí tách...
Chất lỏng màu vàng nhạt từ hoa huyệt của cô trào ra, bắn thẳng vào bồn cầu.