Đã không còn bóng đèn cản trở nữa, tâm trạng Lăng Lãnh Ngạo tốt lên...
Anh nhìn Lãnh Hàn Quyên bằng ánh mắt nóng rực lửa.
- Chúng ta tiếp tục...
Không cho Lãnh Hàn Quyên có cơ hội phản bác, anh đã chặn lại đôi môi cô, nuốt chọn hương vị ngọt ngào quen thuộc..
Lãnh Hàn Quyên biết lúc này đây muốn ngăn anh lại cũng là một điều cực khó khăn nên đành thuận theo.
Cô hơi hé miệng ra để lưỡi anh dễ dàng xâm nhập vào sâu trong miệng, hai cánh tay dịu dàng quấn chặt cổ anh...
Lăng Lãnh Ngạo khí huyết dâng trào, hơi thở trở nên vô cùng gấp gáp.
Hôn một đường từ cổ Lãnh Hàn Quyên xuống, anh dừng lại tại xương quai xanh quyến rũ của cô chậm gãi gặm nhấm, in dấu ấn lên đó...
Bàn tay hư hỏng không biết từ khi nào đã len lỏi tới ngực cô...cách một lớp áo ngực mà xoa nắn...
Cơ thể cô từ đầu tới cuối là do chính anh khai phá, từng điểm nhạy trên cơ thể cô anh cũng là người rõ nhất... Do vậy không bao lâu cô đã bị anh làm cho cả người mềm nhũng, đôi môi anh đào hé mở bật ra những âm thanh yêu kiều mà Lăng Lãnh Ngạo thích nghe nhất...
....
Đến lúc mà Lăng Lãnh Ngạo đang định thực hiện bước cuối cùng công thành đoạt đất ... Lúc mà Lăng Lãnh Ngạo nhiệt huyết sôi sục nhất...
Thì bất ngờ tiếng chuông điện thoại của Lãnh Hàn Quyên reo lên...
Anh khó chịu nhíu mày nói, cũng không quá quan tâm mà đặt cự long đã sớm ngóc đầu thức tỉnh tại nơi thần bí của cô...
Nhưng tiếng chuông vừa tắt lại tiếp tục reo lên, Lãnh Hàn Quyên nhất quyết khép chặt hai chân khômg cho anh tiếng vào, đồng thời áp hai tay lên mặt anh.
- Lỡ có chuyện quan trọng thì sao?
- Haizzzz.... Thôi được rồi...
Lăng Lãnh Ngạo thở dài một cái rồi mới buông cô ra để cô nghe điện thoại...
Nhìn số mấy hiện thị trên màn hình, chân mày Lãnh Hàn Quyên hơi nhíu lại, xất giọng sắc lạnh...
- Alo, tôi nghe đây!
- .....
Không biết đầu dây bên kia nói gì mà chân mày cô càng lúc càng nhíu chặt... Lăng Lãnh Ngạo đang khó chịu vì chuyện tốt của anh lần thứ hai bị đánh gãy trong ngày, khi nhìn thấy sắc mặt của cô không tốt liền nhanh chóng chính sửa quần áo trên người lại...
- Được...tôi biết rồi...tôi sẽ tới...điều tra nguyên nhân rồi báo cáo cho tôi!
Sau đó Lãnh Hàn Quyên và Lăng Lãnh Ngạo trở lại phòng ngủ thay đồ, lấy một số thứ rồi đi xuống nhà...
Thế Phong bình thường rất ít ra ngoài làm việc hơn Thế Phương mà ở bên cạnh hỗ trợ và bảo vệ cho Lăng Lãnh Ngạo.
Vừa nhìn thấy Lăng Lãnh Ngạo và Lãnh Hàn Quyên ăn mặc chỉnh tệ đi ra liền nhanh chóng hiểu ý mà đi lấy xe ra...Lăng Lãnh Ngạo và Lãnh Hàn Quyên ngồi lên xe do Thế Phong lái. Ngồi ổn định vào chỗ, Lãnh Hàn Quyên dựa người vào ghế nói:
- Đến bệnh viện X...
Sau khi nhận được chỉ thị, chiếc Lamborghini sang trọng nhanh chóng chuyển bánh...ngoài ra còn có một chiếc BMW khác chạy theo!
Ngồi trên xe, Lãnh Hàn Quyên chậm gãi nói chuyện đã xảy ra cho Lăng Lãnh Ngạo biết...
Thì ra người vừa nãy rồi gọi điện cho cô là Vũ Huyền- là một trong năm sát thủ do cô huấn luyện.
Lần này cô giao nhiệm vụ bảo vệ Dương Thanh Nhân và Dương Thanh Long cho cô ấy và Vũ Chi... Vì cô biết kẻ gây ra khủng hoảng cho công ty Thành Long là ai! Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, nhưng...vẫn không tránh khỏi...
Vốn là dưới sự bảo vệ của Vũ Huyền và Vũ Chi thì tuyệt đối khó có kẻ nào có thể gây bất lợi cho cha con Dương Thanh Nhân...
Nhưng chuyện xảy ra bất ngờ khiến hai người Vũ Huyền không kịp trở tay... Chiều hôm nay khi Dương Thanh Long đang lái xe trở ba anh về nhà sau giờ làm việc, khi đi tới một khúc đường vấn thì bất ngờ một chiếc xe tải cỡ lớn chạy ngược chiều với tốc độ cao lao thẳng vào xe của họ...
Cuộc va chạm mạnh khiến chiếc ôtô văng ngược lại cả chục mét... Lúc đó xe của Vũ Huyền cũng vừa theo tới nơi, thấy cảnh đó hai cô gái liền nhanh chóng xem xét và gọi xe cướp thương... Trong lúc đó chiếc xe tải kia sau khi cú đụng văng chiếc ôtô thì liền quay đầu chạy đi...
Hiện tại thì hai người kia đang cấp cứu tại bệnh viện X...tình huống không gõ...
Chuyện này Lãnh Hàn Quyên cô cũng không thể tránh Vũ Huyền và Vũ Chi không làm tròn nhiệm vụ được, bởi vì cô cũng có một phần sơ xuất...
Bảo Vũ Huyền điều tra chuyện này... Nhưng không cần tra thì cô cũng đoán ra được kẻ chủ mưu là ai, vốn chỉ muốn xác định một chút thôi!
****
Lúc này trước cửa phòng cấp cứu trong bệnh viện X, một người phụ nữ trung niên đang gục mặt trên vai một cô gái trẻ khóc nức nở... Trong khi cô gái kia cố tỏa ra bình tĩnh để trấn an người phụ nữ nhưng khuôn tái nhợt xanh xao đã nói lên tâm trạng chẳng tốt của cô...
Và đây cũng chính là vợ và con gái ông Dương Thanh Nhân: Chu Mẫn và Dương Thanh Nhã.
Hai người đã ngồi chờ cả tiếng rồi nhưng cửa phòng cấp cứu cũng không có dấu hiệu mở ra... Lòng người đã rối lại càng thêm rối theo thời gian kéo dài...
Két...
Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra... Thấy có người bước ra Chu Mẫn liền bật dậy ngay lập tức...
- Bác sĩ...bác sĩ...chồng con tôi sao rồi bác sĩ?
Vị bác sĩ già tháo khẩu trang ra... Cảnh tượng này ông đã thấy quá nhiều nhưng cũng không tránh khỏi đau lòng!
- Gia đình hãy bình tĩnh...
- Mẹ...bình tĩnh đi mẹ...
Dương Thanh Nhã ôm vai mẹ cô, cố giữ cho bà bình tĩnh lại...
Vị bác sĩ già thở dài một cái rồi nói.
- Con trai bà hiện đã qua cơn nguy kịch, nhưng bị gãy một chân...còn ông nhà...
Vốn nghe tin con trai mình qua cơ nguy kịch tâm tình Chu Mẫn thả lỏng một chút, nghĩ rằng Dương Thanh Nhân cũng như vậy, nhưng thái độ ấp a ấp úng của bác sĩ làm trai tim bà treo ngược tận cổ...
- Ông nhà tôi làm sao...làm sao hả bác sĩ...
- Ông ấy tình trạng nguy kịch hơn...gãy ba xương sườn, đầu bị xuất hiện nặng... Xin lỗi...chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng cũng không cứu vãn được bao nhiêu... Trên thế này chỉ có một vị bác sĩ có thể làm được thôi...đó là Collins Khải Vương.
Collins Khải Vương, nghe thấy hy vọng duy nhất lại liên quan tới vị bác sĩ này, bà Chu Mẫn trực tiếp ngất xỉu...
- Mẹ, mẹ...
Lúc này Dương Thanh Nhã cũng không kìp chế nữa nước mắt tuông rơi đưa tay đỡ lấy mẹ cô...
Collins Khải Vương...vị bác sĩ thiên tài của thế giới... Bệnh nhân dù chỉ còn một hơi thở anh ta cũng có thể cứu sống.