Trong phòng tổng giám đốc của công ti trên tầng 50, một người đàn ông trung niên đang ôm đau ngồi sau bàn làm việc, khuôn mặt thể hiện sự lo lắng tột cùng.
Dương Thanh Nhân hết ôm đầu lại ngước mặt lên nhìn những con số hiển thị trên màn hình laptop chân mày càng lúc càng nhíu chặt...
Cạch...
Cửa phòng không báo trước bị mở ra, bước vào là một người đàn ông trẻ tuổi, khoảng hơn 20 tuổi.
- Ba!
Dương Thanh Nhân nghe tiếng gọi thì ngước mặt lên nhìn. Người vừa bước vào là con trai của ông, Dương Thanh Long!
- Ừ, có ai đồng ý không?
- Không có...
Dương Thanh Long chán nản lắc đầu rồi ngồi xuống cái ghế trước bàn làm việc của ba mình.
Nghe vậy, khuôn mặt của Dương Thanh Nhân càng trầm xuống!
- Hay là mình tìm ông nội đi ba!
Dương Thanh Long nói, bây giờ ông nội đã có thể là người đuy nhất có thể cứu được công ty Thành Long...
- Vô ích thôi, hiện tại ông ấy không có trong nước, mà cho dù có cũng không giúp chúng ta... Con cũng đừng nghĩ tới chú con, cũng không có kết quả đâu!
Lời nói của Dương Thanh Nhân không khác gì một quả tạ đè xuống nỗi lòng vốn đã nặng nề của hai người, khiến nó đã nặng lại càng thêm nặng!
Cả hai sau đó đều rơi vào trầm mặt đuổi theo suy nghĩ của hai người...
Dương Thanh Nhân chính là em trai song sinh của mẹ Lãnh Hàn Quyên- Dương Thanh Nguyệt!
So với Dương Thanh Sang thì quan hệ của ông và Dương Thanh Nguyệt lại rất tốt, có lẽ do là chị em sinh đôi...
Hai mươi mấy năm trước Dương Thanh Sang chính là người đứng sau lưng xúi dục Dương Thanh Hoàng gả Dương Thanh Nguyệt cho Trần Minh Hải để mốc nối quan hệ! Trong khi đó Dương Thanh Nhân lại là người giúp đỡ chị ông bỏ chốn!
Cũng chính hành động đó của ông đã trực tiếp chọc giận ba mình. Sau việc đó ông cũng không còn được Dương Thanh Hoàng tín nhiệm nữa.
Với tính tình cương trực thẳng thắng của ông, Dương Thanh Nhân cũng không ở lại Dương thị để nhìn sắc mặt của Dương Thanh Hoàng vẻ vẻ dương dương tự đắc của Dương Thanh Sang nữa!
Dương Thanh Nhân tự ra ngoài lập một sự nghiệp cho bản thân, với sự kiên trì cố gắng của ông và vợ mình cả hai đã cùng nhau xây dựng nên công ti xây dựng Thành Long.
Sau này có thêm con trai ông là một kiến trúc sư tài ba cho nên công ty ngày càng phát triển...
Chỉ có điều gần đây công ty ông luôn bị chèn ép, khách hàng đồng lọt quay lưng, các hợp đồng lần lượt bị hủy, giá cổ phiếu thì giảm mạnh, tài chính thiếu hụt nghiêm trọng...
Tìm người giúp đỡ thì họ đều viện cớ này nọ, chẳng ai giúp đỡ, đến ngân cũng không cho vây...
Chuyện này nhất định là có người đang đối phó ông đây mà, mà đối phương chắc chắn cũng không phải kẻ tầm thường?
Cứ cái đà này thì không tới ba ngày công ty chắc chắn sẽ sụp đổ!
Ông cũng từng nghĩ tới vic đi tìm ba ông, nhưng dễ ông ấy chịu giúp đỡ, huống chi còn có một Dương Thanh Sang ở đó chứ?
...
Đang lúc suy nghĩ của của hai người trong phòng đang rối rắm nhất, chiếc điện thoại cố định trên bàn làm việc bất chợt reo lên.
- Tôi nghe đây!
Ông Dương Thanh Nhân ảm đạm lên tiếng...
- Thưa tổng giám đốc, có giám đốc Mã bên Lãnh thị muốn gặp ngài!
Giọng nữ đầy chuyên nghiệp nghiệp của cô thư kí vang lên.
Dương Thanh Nhân nghe vậy ánh mắt liền hiện lên tia khó hiểu, đảo mắt nhìn Dương Thanh Long cũng đang nhìn ông, vì bật lo ngoài nên anh ta cũng nghe thấy...
Giám đốc Mã sao? Lãnh thị?
Hình như là trước giờ ông chưa qua lại với họ, công ty của ông cũng thuộc dạng có quy mô nhưng cũng chưa có thể hợp tác được với một yập đoàn khổng lồ như thế?
Lại đúng vào lúc Thành Long đang trong tình trạng Ngàn cân treo sợ tóc thế này họ lại tới tìm ông, không biết là đối phương có ý tối hay xấu đây?
- Được rồi, đưa ông ấy lên gặp tôi!
Nói rồi Dương Thanh Nhân trực tiếp cúp máy.
- Ba, giám đốc Mã cũng chính là giám đốc chi nhánh Lãnh thị ở Đài Loan sao?
Dương Thanh Long muốn không hỏi nhưng mà cuối cùng nhịn không được mà nhíu mày mở miệng xác nhận thân phận người kia với ba của anh!
- Ừ, chính là ông ta!
Cốc...cốc...cốc...
Tiếng gõ cửa vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người, Dương Thanh Nhân lên tiếng cho người bên ngoài đi vào.
Sau đó hai cha con cũng đứng dậy đi qua bàn tiếp khách, cũng đúng lúc cửa phòng mở ra.
Giám đốc Mã đi vào, hoàn toàn khác thái độ khúp núp trước mặt Lãnh Hàn Quyên, mà lúc này rất ra dáng của một vị giám đốc.
- Chào ngài, chắc ngài đây là giám đốc Mã? Tôi là Dương Thanh Nhân, rất vi hạnh khi được gặp giám đốc Mã đây!
Dương Thanh Nhân mỉm cười, không kiêu ngạo không nịnh bợ lên tiếng.
Khi giám đốc Mã cũng muốn lên lên chào lại thì phải giật mình với khuôn mặt của người đàn ông trước mặt.
Trời! Đây là cái dạng tình huống gì, có ai nói cho ông ta biết không? Sao người đàn ông này lại có khuôn mặt giống chủ tịch đại nhân của ông như vậy chứ?
Mà ông đến đây cũng là lệnh trực tiếp từ chủ tịch a...
Có khi nào...có khi nào...
- Giám đốc Mã... giám đốc Mã...
Dương Thanh Nhân thấy đối phương cứ nhìn mình chằm chằm đến thất thần mà không lên tiếng, ông đành phải lên tiếng nhắc nhỡ...
- À...tôi là Mã Dinh, xin chào Dương tổng...
Mã Dinh hoàn hồn lại, nét mặt cũng trở nên hòa hoãn hơn khi nãy đưa tay ra bắt tay với Dương Thanh Nhân.
Dù sao cũng là người lão luyện nhiều năm trên thương trường, Mã Dinh dễ dàng khống chế tốt tâm tình bản thân...
Ở một bên Dương Thanh Long cũng lên tiếng chào hỏi.
- Chào giám đốc Mã!
- Chào cậu, cậu đây chắc là con trai của Dương tổng đây, cũng là một kiến trúc sư tài ba đây mà!
- Cũng chỉ bình thường thôi, ngài quá khen!
Dương Thanh Long khôn khéo trả lời.
Thật ra mấy năm trước khi Dương Thanh Long vừa tốt nghiệp đại học Harvard được rất nhiều công ty lớn mời về công ty họ làm việc, Lãnh thị cũng có phần... Vì sao lại có chuyện như vậy? Cũng là bởi khi còn học đại học thì Dương Thanh Long Long đã đạt nhiều giải trong các cuộc thi thiết kế, thậm chí những bản thiết kế nhận giải còn được mua với giá rất cao và đã được xây rất nhiều!
Năm đó Dương Thanh Lomg có rất nhiều lựa chọn tốt nhưng anh điều từ chối mà về làm cho công ty ba anh! Từ đó công ty cũng đi lên nhanh chóng!
Nếu như không phải lần này kẻ nhắm tới họ là một thế lực vô cùng lớn thì với tài năng của Dương Thanh Long, Thành Long sẽ cũng lâm vào nguy cơ ngàn cân treo sợ tóc như bây giờ!