Lăng Lãnh Ngạo bá đạo ôm chặt Lãnh Hàn Quyên vào lòng mình và không cho cô có cơ hội khán cự.
Lãnh Hàn Quyên vô cùng tức giận, cau chặt đôi mày mình lại mà lên tiếng:
- Lăng lão đại, nếu anh không buông tôi ra thì đừng trách.
Nhưng Lăng Lãnh Ngạo lại trực tiếp lơ đi lời nói của cô. Anh cúi xuống hung hăng hôn lên đôi môi anh đào đỏ mọng mê người của cô. Một tay anh ôm lấy eo cô, còn một tay chế trụ gáy cô làm cho nụ hôn sâu thêm.
Lãnh Hàn Quyên tức giận giơ tay đánh loạn sạ vào ngực Lăng Lãnh Ngạo nhưng anh vẫn không phản ứng mà giống như là người đi giữa xa mạc gặp được nguồn nước mà ra sức càng quét khoang miệng cô.
Hai người dần co một hồi thì áo choàng ngủ của Lãnh Hàn Quyên bị tuột ra để lộ ra cập ngực cao vút trắng như tuyết được bao phủ bởi nội y nàu đen nhìn vô cùng quyến rũ.
Nhìn cảnh xuân trước mắt khiến ánh mắt Lăng Lãnh Ngạo không còn sự lạnh lùng tàn nhẫn của ngày thường mà thay vào là ánh mắt lu mờ bởi dục vọng.
Không để ý đến sự phản khán của Lãnh Hàn Quyên, Lăng Lãnh Ngạo cúi người bế bỏng cô lên đi thẳng vào phòng của cô.
Đặt Lãnh Hàn Quyên lên chiếc giường lớn trong phòng, không cho cô có cơ hội phản khán anh trực tiếp ép người mình lên trên cô.
Lãnh Hàn Quyên vô cùng tức giận nhìn Lăng Lãnh Ngạo với đôi mắt gần như muốn té lửa:
- Chẳng lẽ đối với ai anh cũng làm như vậy?
Lăng Lãnh Ngạo nhếch môi cười trả lời.
- Không, chỉ với mình em thôi!
Nói xong anh cúi xuống hôn lên đôi môi của cô.
Lãnh Hàn Quyên vun tay đánh mạnh vào người anh, cô giơ chân định đá vào hạ thân anh nhưng lại bị anh dễ dàng dùng chân ngâng lại.
Nhìn khuôn mặt vì tức giận mà trở nên đỏ bừng của cô, Lăng Lãnh Ngạo bất giác thở dài rồi nhìn cô nghiêm túc nói.
- Hàn Quyên, anh muốn em làm người phụ nữ của riêng mình anh!
Giọng nói cũng như biểu cảm nghiêm túc của người đàn ông khiến cho Lãnh Hàn Quyên bình tĩnh lại.
Nhìn khuôn mặt điển trai của anh cùng với đôi mắt đầy chân thành pha chút dịu dàng chứ không lãnh khốc như ngày thường khiến trái tim cô hơi xao xuyến.
Thật ra thì cô cũng rất có thiện cảm với anh, cũng như là thích tính cách lạnh lùng, ngang tàn, bá đạo của người đàn ông này vì nó rất giống cô.
Bất giác, cô lại mở miệng hỏi anh:
- Trước giờ anh có từng qua người phụ nữ nào chưa?
Cô là một người ưa sạch sẽ, chẳng bao giờ lại muốn sử dụng chung một người đàn ông với những phụ nữ khác bao giờ.
Tuy rằng trong cả hai giới hắc đạo lẫn bạch ai cũng biết Lăng Lãnh Ngạo nổi tiếng không gần nữ sắc nhưng cô vẫn muốn nghe chính miệng anh xác nhận. Cô muốn biết chắc chắn tất cả rồi mới quyết định có tiếp nhận tình cảm của anh hay không! Bởi khi cô đã chấp nhận anh là người đàn ông của cô thì suốt đời này anh chỉ là của riêng cô.
Lăng Lãnh Ngạo chưa trả lời liền mà anh cúi đầu xuống hôn nhẹ lên vành tay nhạy cảm của cô, lại hôn xuống cái cổ trắng nõn, phả hơi thở nóng hổi của anh vào người cô làm người cô run lên nhè nhẹ.
- Chưa, em là người đầu tiên cũng là duy nhất!
Lăng Lãnh Ngạo thẳng thắng nói.
Có được câu trả lời hài lòng, biểu cảm của cô dịu xuống, khẽ đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt anh từ chiếc mũi cao thẳng xuống đôi môi mỏng cô lại dời xuống khuôn ngực trần vạm vỡ của anh. Lãnh Hàn Quyên nhếch môi cười một cách đầy quyến rũ, nhìn thẳng vào mắt Lăng Lãnh Ngạo nói:
- Được, vậy từ nay về sau Lăng Lãnh Ngạo anh là người đàn ông duy nhất của Lãnh Hàn Quyên em!
Giọng nói ngọt ngào đầy quyến rũ của cô vang lên khiến Lăng Lãnh Ngạo vô cùng vui mừng vì cô đã chịu chấp nhận anh.
Anh vui sướng cúi xuống tận tình hôn lên môi cô, Lãnh Hàn Quyên liền vui vẻ vòng tay qua cổ anh nhiệt tình đáp trả.
Sự chủ động của cô giống như là đang cổ vũ anh. Chỉ với vài động tác Lăng Lãnh Ngạo đã cởi xong toàn bộ chướng ngại vật trên người cô văng sang một bên.
Hiện ra trước mắt anh là một cơ thể hoàn hảo đến vô khuyết của cô. Làn da trắng noãn mịn màng, vòng eo thon nhỏ ba vòng hoàn hảo...
Tất cả những gì nhìn thấy trước mặt làm cho ánh mắt Lăng Lãnh Ngạo trở nên đục ngầu vì dục vọng.
Anh yêu thương nhẹ nhàng hôn lên từng tức da thịt trên người cô, tay anh cũng không rảnh rỗi mà vuốt ve, xoa nắn cơ thể cô.
Dừng lại trước bộ ngực mê người của cô anh hé miệng ngặm nụ hồng vào miệng cắn nhẹ nhẹ, một bên thì bị anh dùng tay dày vò...
- Ưkm...
Bị anh kích thích quá độ Lãnh Hàn Quyên không chịu nổi rên lên khe khẽ.
Thấy cô bị kích thích đến khuôn mặt đỏ ửng và nhìn anh nằng ánh mắt chờ mong
Lăng Lãnh Ngạo biết đã tới lúc. Anh liền dứt khoát tháo chiếc khăn tắm trên hông mình ra.
Được phóng thích ra ngoài lúc này cự long của anh đã ngẩng đầu ngạo ngể. Không còn trướng ngại vật làm cho hai nơi nhạy cảm của hai người chạm vào nhau liền khiến cho hô hấp của Lăng Lãnh Ngạo dồn dập mấy phần.
Cảm nhận sự thay đổi từ anh Lãnh Hàn Quyên liền vươn tay nhẹ nhàng mơn chớn cự long khổng lồ của anh. Cô là thế, với bất cứ việc gì cô điều không bao giờ chấp nhận sự bị động, cô muốn mình luôn là kẻ chủ động.
Biết tính cách của cô, Lăng Lãnh Ngạo liền để cho cô tự do vuốt ve cự long của anh.
Không chịu nổi sự vuốt ve nhẹ nhàng của cô nữa, cái cảm giác làm anh như muốn nổ tung. Lăng Lãnh Ngạo liền vươn người tới đưa cự long của anh tới vòng đất thần bí của cô, tiếp xúc nhẹ nhàng đã làm cho anh phải hít sau một hơi.
Nhẹ nhàng dùng cự long khổng lồ của mình xâm nhập vào cơ thể cô thì toàn thân anh bỗng nhiên cứng lại khi chạm vào lớp màng mỏng manh chứng minh cho sự tinh khiết của người phụ nữ vẫn còn của cô.