Buổi tối, khi làm thủ tục xuất viện đưa cô về biệt thự Phàm gia, vì ở đây gần bệnh viện hơn so với biệt thự riêng, hắn vẫn không quên câu hỏi mà cô chưa trả lời còn có ý lãng tránh
ŧıểυ Y em nói xem có còn muốn làm vợ tôi hay hay không?
Hoa Trạch Siêu cúi người vòng tay qua eo nhấc cô lên, hắn bế cô trong ngực, lúc này đôi mắt quyến rũ cực kỳ lôi cuốn nhìn thẳng dò hỏi, cô ái ngại ôm cổ hắn không trả lời gương mặt xinh đẹp xoay đi hướng khác, hắn đã vì cô không màng nguy hiểm lao vào biển lửa cứu cô, cô cũng không muốn cuộc đối thoại hôm nay làm hắn không vui, nhưng mà với bản tính hung hăng chiếm đoạt của hắn thì cô nghĩ nên nói ngắn gọn sau đó lo mà chuồng đi, không nên để hắn hiểu lầm rằng cô cũng đồng tình với hành động xấu xa kia
_Nhìn tôi
Thấy cô suy nghĩ lâu quá hắn gằng giọng cong môi nói ngắn gọn, hắn có chút ghen tức trong lòng, sau bao nhiêu chuyện thỏ nhỏ vẫn cứng đầu giữ nguyên ý định không phối hợp, hắn ấm ức vì chuyện này vô cùng nhân lúc chân mày kiếm không cau có chau lại cô đành liếc mắt nhìn hắn để hắn hài lòng vậy, vừa xoay mặt sang cô đã bắt gặp ánh mắt ngọt ngào lôi cuốn đến làm nhịp tim cô bất ổn, gương mặt nam tính nồng nàn thật là khiến người khác thẹn thùng
_Trả lời nhanh
Hắn không một chút nhẫn nhịn cái miệng mở to thét lên, cau có gắt gỏng đúng thương hiệu đại thiếu gia bá đa͙σ, ngẩn đầu cắn nhẹ quanh vành tai cô, đôi mắt nhíu lại nhìn cô chăm chú, cái nhìn không chớp làm cô ngượng, hắn còn dùng lời lẽ dụ dỗ muốn cô đêm nay hiểu ý một chút, hắn bắt cô trả lời, bằng thái độ ngang ngược lấn ác kia cô không thể nào không trả lời được
_Tôi...
Cô ôm cổ hắn miệng nhỏ chỉ mấp máy đứt quãng không nói được, cô buồn bực khi không lại chủ động đi tìm hắn nói chuyện làm gì để bây giờ bị hắn ôm chặt không buông, còn bế cô rất lâu không chịu đặt xuống, tuy là đã rất gần gũi với hắn nhưng mà mỗi lần tiếp xúc cô đều rất ngại, cô biết con người gấp gáp này nhất định không nhịn được nhưng cô thì lại không muốn đáp ứng, hắn đã nhìn ra bộ dạng không phối hợp nên khá là ma mị suy tính
_Em thế nào? có muốn làm vợ tôi hay không?
Hắn lập lại câu hỏi, từng câu từng chữ đều nhấn mạnh, khuôn mặt rất gần với cô, cô nghe được cả nhịp đập trong lồng ngực sau lớp áo ngủ khoát trên người hắn, hắn vẫn dùng đôi mắt đa tình dành cho cô, sâu lắng như nhìn tận tâm can, khuôn mặt lạnh như băng còn đằng đằng sát khí biết rõ cô làm sao dám trả lời là không muốn vậy mà vẫn bất chấp muốn cô nói ra, cô muốn liếc xéo ánh mắt gian tà kia chỉ biết ức hiếp cô thôi nhưng không dám vì cô đang bị giặc giữa trong lòng bàn tay tốt hơn nên nhún nhường nhẫn nhận, thật ra thì trong lòng vẫn không phục, thỏ nhỏ cực kỳ ghét bản tính khó ưa của người nào đó
_Nói...
_Tôi muốn...hừ...bỏ tôi xuống
Cô xấu hổ nói ra, vì bị hắn bá đa͙σ đe doạ, nếu không trả lời hắn sẽ không bỏ cô xuống mà cứ thích thú ôm chặt, sau câu trả lời hắn vui vẻ nở nụ cười đẹp như hoa tặng cho cô, mặc cô giãy dụa đấm trên ngực hắn hắn vẫn không bỏ cô xuống, cánh môi gian xảo còn nhếch lên nói một cách chọc ghẹo, hắn rất thích hỏi những câu hỏi mang tính dồn dập người khác và nhất là dồn dập đè bẹp cô
_Em muốn cái gì? Muốn vận động cùng tôi hay sao?...haha..
Hắn cười lớn sản khoái, cô ít khi thấy hắn cười không lo âu như vậy, rất hiếm khi, nụ cười làm mê mẩn tâm hồn bé nhỏ đang run lên, cô sởn da gà rùng mình vội trở lại cảm xúc của bản thân không thể mê mẩn nụ cười của hắn được, cô biết ý định đen tối của người nào đó, chỉ biết mím môi im lặng giữ ấm ức, ý hắn là bắt đầu muốn làm chuyện gì đó đang rạo rực đây mà, hắn không trêu đùa cô nữa, nhanh chân bước đến giường lớn đặt cô nằm xuống, tay vòng qua eo cô vuốt ve
_ŧıểυ Y...em rất đặt biệt
Hắn nhìn cô suy tư, đôi mắt đẹp rực tình hướng cái nhìn sâu sắc vào con ngươi đen láy, long lanh đang chớp, hai bàn tay áp lên mặt cô thổ lộ, lần đầu hắn nói ra tình cảm trong lòng, ánh mắt không rời khuôn mặt xinh đẹp tựa cành hồng, hắn nhìn cô quá lâu làm cô đỏ mặt không biết giấu cảm xúc đi đâu vì cô cũng nhận ra hắn đã rất tốt với cô
_Đừng...vừa từ bệnh viện về, tôi muốn đi tắm cho khuây khoả
Cô cố gắng trốn tránh vừa nói xong đã chạy vội vào phòng tắm đóng cửa mở van nước
_Được lắm, tôi chuẩn bị sẵn xạ hướng trong nước tắm, váy áo treo trên kệ, nhớ đừng tắm quá lâu, cảm lạnh đó, Hoa Trạch Siêu này không đợi được đâu, vợ bé nhỏ
Hoa Trạch Siêu thong thả ngồi xuống giường đọc báo, hắn nhàn rỗi chờ đợi, Lâm Tương Y nghe những lời nói đó xong thật là chói tai, chưa gì đã sắp xếp sẵn trong đầu sẽ đối xử với cô thế nào khi cô gật đầu đồng ý làm vợ hắn.
_Nè, sao toàn là váy ngủ sexy không vậy? Tôi không mặc đâu
Lâm Tương Y nhìn 20 cái váy ngủ treo trên kệ, phải nói 20 bộ chập lại cũng không đủ để cô che thân, loại tiết kiệm vãi đến cùng cực
_Em nói gì? Muốn tôi vào mặc cho à?
Hoa Trạch Siêu được nước làm tới, nhạn chóng đi về phía cửa còn tạo ra tiếng động làm cô hoảng
_Đừng...tôi mặc...
_Đúng vậy, ngoan đi! Nhìn em mặc váy ngủ thật sự rất hao tổn, càng nói càng thấy nóng, đêm nay tôi sẽ suy nghĩ tăng cho em vài tiếng, không phải gấp
_Đáng ghét thật đó...
Lâm Tương Y nghe những lời hắn nói cách qua cánh cửa mà thoáng rùng mình, nghĩ cô là gì đây? Sao mà cuồng vọng quá.