Nghe có người bấm chuông cửa Tú Chi dừng câu chuyện đang nói dang dở cùng Lâm Tương Y để ra mở cửa nhưng cô đã ngăn lại, mấy khi có người lạ đến, cô nghĩ là hắn nên đã tự mình đi ra mở cửa
_Cô là ai?
Lâm Tương Y nhìn người trước mặt trông rất quen nhưng không nhận ra, thỏ nhỏ dạo này hay quên trước quên sau nên cứ ngờ ngợ mà không nhớ rõ được, cô gái trước mặt rất xinh đẹp, rất ra vẻ ŧıểυ thư con nhà quyền quý, cô ấy mặc váy ren màu trắng tóc xoã dài, trên đầu đội nón rộng vành nên cũng không nhìn rõ khuôn mặt cho lắm
_Tôi là thuộc hạ ở Phàm gia, không biết có thể nói chuyện với cô một chút được không? biết đại thiếu gia không thích cô đến đó nên Phàm phu nhân đã đích thân đến đây muốn gặp cô
An Thuần Hy cất giọng ngọt ngào, cô đã gặp người này ở Phàm gia lần này ả ta ra mặt đến gặp cô là có chuẩn bị trước nhưng cô lại không nhận ra, vì ả ta đội nón rộng vành che đi phần mặt, trong giọng nói cũng nhỏ nhẹ khác lạ khiến cô không biết là ai
_Phàm phu nhân đến tận đây? Tôi thật là thất lễ quá
Lâm Tương Y cuốn quýt vội vã đi đến gần chiếc xe hơi màu đen để chào hỏi mẹ hắn, cô ngại ngùng khi mẹ hắn đích thân đến tận đây tìm gặp cô
_Cháu chào Phàm phu nhân, xin lỗi vì đã để người đến tận đây tìm cháu ạ
Cô cúi người, niềm nở cười tươi nhìn qua cửa xe, cô không dám ngẩn mặt nhìn người bên trong vì sợ như thế là xấc xượt, cho nên không hề biết bên trong xe không có người, nhanh như chớp mắt, cô cảm thấy sau gáy nhói lên, hai mắt liền mờ đi, có khúc gỗ đập mạnh từ phía sau, cô không nói được lời nào rồi ngất đi, hai người đàng ông mặc vest đen bế cô lên xe, cẩn thận trói chân trói tay cô lại, An Thuần Hy kéo tấm kính chắn ở giữa xe lại, ả tàn độc dùng kéo cắt sạch váy áo trên người cô chỉ chừa lại bộ đồ lót, còn cho một người đàng ông đến gần để chụp vài bức ảnh tình tứ, ả rút điện thoại gọi cho một người, rất thần bí và nguy hiểm
_A lô, A Tước anh mau đến ngọn núi sau trường nhận hàng
_Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, Hoa Trạch Siêu sẽ không ngờ người phụ nữ của hắn bị giấu sau trường học đâu, em rảnh không? Tối nay chúng ta chơi trò cưỡi ngựa ngắm hoa? Haha
Mộ Phong Tước cười đểu nói qua điện thoại, sau lần bị Hoa Trạch Siêu đánh đến cái chân què trở thành tàn phế, hắn ta đã bắt đầu nuôi hận phục thù
_A Siêu mãi mãi là chồng tôi, loại tình nhân như cô sẽ không có kết cục tốt, đừng mong tôi chấp nhận chuyện A Siêu đơn phương ly hôn, còn anh nữa A Tước, tối nay đến sớm một chút đó.
Mộ Phong Tước cúp máy, sau thời gian dài từ việc bị hắn đánh cho thừa sống thiếu chết hôm ấy, anh ta lúc nào cũng ôm hận đợi ngày phục thù và bây giờ cơ hội đã đến, lại nói về An Thuần Hy ả ta dang díu với Phong Tước đã vậy còn hợp sức hãm hại cô. Năm phút sau An Thuần Hy dùng một imail lạ gửi cho hắn vài tấm ảnh về cô cùng người đàng ông khác đang tình tứ trên xe
_ŧıểυ Y....
Hoa Trạch Siêu rời ghế làm việc sửng sốt đứng bật dậy, bàn tay nắm chặt laptop không tin những hình ảnh trước mặt, lập tức lồng ngực phập phồng thở mạnh, hắn nén cảm xúc trừng mắt không chớp hướng về màng hình, một hồi lâu cuối cùng cơn giận bị đẩy lên đỉnh điểm hắn đập nát laptop xuống sàn, trên bàn làm việc có thứ gì đều ném sạch, cả người hừng lên lữa điên cuồng nổi nóng
_ŧıểυ Y không làm ra chuyện này, cô ấy đang gặp nguy hiểm, kẻ nào dám?
Hắn nắm chặt cứ đấm trên mặt kính thuỷ tinh, một tay đấm mạnh cứ đấm Trời gián ghim sâu bực tức xuống mặt bàn đang nứt ra, máu từ lòng bàn tay thấm xuống, khuôn mặt lo âu tột độ, trong hơi thở pha lẫn tức tối, bỗng cơ mặt chuyển sắc, khoé môi cong lên cười khỉnh, kẻ nào dám động đến nguôi phụ nữ của hắn, chỉ có con đường chết
_Thưa Hoa tổng, có thông tin nói rằng có người phụ nữ lạ đến tìm Lâm ŧıểυ thư còn nói là thuộc hạ của Phàm gia
Hải Đan đi thu thập thông tin trở về lập tức thông báo, cô nói mà giọng run rẩy vì sợ, trong hắn nổi cơn giận dữ rất ghê rợn, cứ nghĩ đến sự an nguy của cô là không thể bình tĩnh, chân mày dựng đứng tức tối, ánh mắt sầu não nhìn thẳng, hắn thở dài nghiến ngầm nghĩ đến sự an nguy của cô, bàn tay bị thương kia gần mạch máy nên chảy máu rất nhiều hắn không quan tâm, trong đầu chỉ hiện lên hình ảnh cá nhỏ bị ức hiếp thì nhói đau, nếu cô xảy ra sự cố hắn sẽ hận bản thân rất nhiều, mấy hôm rồi cô giận hắn đã không nói một lời bây giờ cô biến mất hắn giận dữ tự trách đã không bảo vệ được cô
_ŧıểυ Y không bao giờ làm chuyện bại hoại này, kẻ nào dám bôi nhọa cô ấy
Bàn tay đầy máu nắm chặt mảnh thuỷ tinh trong tay, lần này hắn không nghi ngờ cô làm chuyện qua mặt hắn, trong đầu óc nghi hoặc đang nghĩ đến vấn đề cô bị kẻ xấu đưa đi, hắn gấp rút ra xe đi tìm cô thật nhanh, không nhìn thấy cô giây nào hắn phát điên giây ấy