Lâm Tương Y đã bớt lo lắng phần nào vì có hắn bên cạnh, hắn sẽ đưa cô đi khỏi đây, đang yên bình bỗng hắn nhận ra một điểm khác lạ trên người cô liền hỏi
_Nói xem, mấy ngày qua có ai động đến em?
Hắn gặng hỏi, đôi mắt căm phẫn cả người toát ra lữa giận ngút cao, hầu kết lên xuống nghẹn tức nhìn cô, đôi mắt không khỏi dò xét nghi ngờ
_Hoa tổng không tin tôi? Hức...
Cô dụi mắt, ở trong ngực hắn oán trách, hắn có biết cô khổ sở thế nào khi ở đây, vậy mà còn ghen tuông hoài nghi
_Đáng chết...hức..tôi ở đây hằng ngày hoang mang lo lắng, tinh thần còn bị hoảng sợ, lúc nào cũng tìm cách thoát đi, cùng cực đau khổ, anh thật sự quá đáng ghét...hung hãng cái gì? Huhu
Cô ức chế trách móc, dùng bàn tay ửng đỏ còn trầy xước đấm vào ngực hắn bày tỏ bức xúc
_Em ăn mặc thế này là sao? Đường Vũ Phùng còn nói em tình nguyện đến đây? Qua mặt tôi à?
Hắn nắm cổ tay cô từ từ siết chặt, trong đáy mắt dâng đầy tia lửa, mây mưa hoà quyện sắp kéo bão, một mùi vị ghen tuông sực nồng.
_Tôi...
Hắn nhìn trang phục trên người cô trong lòng không khỏi dâng lên ghen tuông, trên người cô là bộ váy ngủ màu trắng, ngắn đến nỗi không che đậy được gì, phần trên còn là cổ yếm, giữa ngực còn khoét sâu gợi cảm, phía sau cả tấm lưng trần phơi bày ra, chỉ nhìn thôi hắn đã tức giận tra hỏi
_Oan cho tôi, là ŧıểυ Ly người tình của thầy Phùng bắt ép tôi mặc, cô ấy nói như vậy dù tôi có trốn đi cũng không thể ra ngoài híc...nghĩ tôi thích loại váy khêu gợi này lắm sao?
Cô tức giận nhỏm người giải thích, giờ phút này còn có thể ghen tuông, cô ở đây đã rất mệt mỏi, tinh thần không được ổn còn bị hắn nghi ngờ
_ŧıểυ Y...
Hắn thở mạnh, một bàn tay ôm chặt eo cô, tay còn lại ve vuốt trên bắp đùi thon, hắn kề sát phả vào cổ cô hơi thở mời gọi
_Chúng ta về nhà trước đi được không?
Cô hỏi hắn, cô muốn thoát khỏi căn phòng này, tay ôm cổ hắn mè nheo, cái mông nhích tới nhích lui, hắn chớp mắt lắc đầu, làm sao chịu nổi ma sát từ cái mông mềm mại đến cái vật cương cứng đang muốn đội hai lớp quần đi ra, với hắn giờ này không về nhà được
_Không về đâu cả, tôi muốn em...
Hoa Trạch Siêu thở mạnh một cái, kéo cô ngã xuống thấp một tí, tay nâng đỡ ở phía sau, cánh môi liếʍ dọc từ cổ trở xuống, cô nhợt nhạt rợn người, nhíu mày khó chịu
_Không được, về nhà đã...
Cô đẩy hắn ra, một tay kéo váy bị hắn đẩy ngược lên, lúc này vội vã đứng dậy đến bên cửa toalet hì hục mở ra, vì nội thất phòng tắm ở đây cũng là loại cao cấp cầu kỳ, nên khá mất thời gian để mở
_Hoa tổng...cái này mở làm sao? Hừ...
Cô bực dọc khó khăn mở cửa, hắn phiền phức đến gần cô, con mèo nhỏ này quá rắc rối, phải dạy dỗ mới được
_A...a...
Lâm Tương Y xoay người lại thì thét lớn kinh hãi, hắn đã cởi xong quần áo, cái vật cương cứng to lớn còn chỉa ra trước mặt mời gọi, cô hoảng quá vội dùng ta che mắt
_Cứ như là em mới thấy lần đầu vậy, ngốc...ngây ngô quá...đến đây...
Hắn kéo tay cô, muốn cô chạm vào vào nó lắm, vì cô nên bây giờ mới sưng to như thế, cô run rẩy, hai má ửng đỏ dằng co với hắn
_Hoa tổng, anh đàng hoàng đi, quá lưu manh
Cô bị hắn kéo tay đến gần, sức cô lại không bằng hắn, trên sàn nước trơn trượt cô vấp một cái ngã xuống đất, hắn cũng mất thế ngã theo cô, theo phản xạ cô báu víu vào cái gì đó để ngồi dậy
_Em đang làm nó thổn thức đó
Hắn thoải mái nằm dưới sàn nước ẩm ướt, hai mắt thoả mãn nhìn cô đang chạm vào cái kia, cô giật mình vội rụt tay lại
_Bại hoại, hic...
_Đừng thét lớn, ở đây thử một lần cũng tốt
Hắn bá đa͙σ ôm cô kéo đến bể tắm, bên trong ngập tràn hoa hồng lan toả mùi hương rất dễ chịu, cô bị kéo xuống nước, còn bị hắn ôm trong ngực không buông, cô nhỏm người ngồi dậy thoát ra thì bị thân hình to lớn ôm trọn, động tác ngồi nhỏm dậy bây giờ đang cọ sát lên cái kia hiên ngang thẳng đứng
_Chỗ này không...không...
Cô ôm cổ hắn vuốt ve, ánh mắt từ tốn bảo hắn hãy dừng lại, cô không quen thuộc nơi này vì nó là nơi cô bị nhốt trong nhiều ngày, cảm giác lúc nào cũng bất an nếu cùng hắn làm chuyện lén lút kia, còn hắn hắn không thể ngừng lại vì bản tính ngang tàn đã nhắm phải trúng đích, hắn đã vì cô mà đến tận đây một nơi hắn nghĩ sẽ không bao giờ quay lại, vì vậy cô cần mềm mỏng đáp ứng hắn, nếu không hắn sẽ không vui phát cáu