Hoa Trạch Siêu cúi người hít thở mùi rượu trên cổ cô, gương mặt ửng đỏ kia xinh đẹp như đoá hồng e lệ trước mưa bão rất cuốn hút, chỉ tiếc cô đã chọc giận hắn cho nên đêm nay là một đêm trừng phạt chứ không phải để sũng ái cô, hắn sẽ cho cô nhớ rõ cái giá này rất đắt
_Tôi đi tìm em rất phiền não
Hắn xé mạnh vai áo cô xuống, hai sợi dây áo mỏng manh đứt ra, bị trễ xuống để lộ vùng da thịt nhô cao ẩn trong lớp áo mịn
_A...bỏ tôi ra...không được...Anh không phải Hoa thiếu....
Trong mơ màng cô còn kịp nhận thức là không thể cùng người đàng ông nào khác ngoài hắn, vì thế cô dùng chút sức lực cuối cùng chống chọi
_Xoẹt...
Hắn thô bạo nắm phần vãi áo ở giữa xé đôi ra, tiếng vãi thô bị xé thật não nùng, cô bắt đầu rơi nước mắt dùng tay che đậy anh đào bị phơi bày trước mặt kẻ cô cho là xa lạ lại mang hương vị thân quen
_Lâm Tương Y hoàn toàn không nhận ra? Tốt...
Hoa Trạch Siêu nhếch môi nở ra nụ cười nham hiểm, ánh mắt không ngừng ngắm nhìn cô, trông lúc cô say đúng là tà mị quyến rũ, hắn nheo mắt tàn nhẫn xé rách phần váy còn lại dưới đùi cô, trong thần sắc thâm độc chỉ muốn dạy dỗ cô một bài học đắt giá
_Không được...tránh xa tôi ra...hức...
Cô lắc đầu, hai tay yếu ớt đẩy hắn ra, người mà cô vẫn không nhận ra nên đang rất sợ hãi nghĩ rằng bản thân đang cùng một người lạ vui vẻ
_Anh là ai? Mau nói đi...hức
Cô run giọng muốn biết, đôi mắt mở to quan sát nhưng tay chân cùng cơ thể bị rượu làm cho bủng rủng mềm yếu không hoạt động mạnh được như bình thường để khán cự
_Để xem lần sau em còn dám bỏ trốn hay không?
Hoa Trạch Siêu đẩy cô nằm xuống giường, bờ môi lạnh nhạt hôn cổ cô, đôi mắt cương nghị liếc nhìn gương mặt ủ rũ đang run sợ
_Á...đau..huhu...
Cô đáng thương nhỏm người nắm chặt cái gối phía trên, vì hắn tàn bạo dùng ngón tay đi vào nơi nhạy cảm bên dưới, cô đau đến muốn ngất đi, hàm răng cắn chặt cánh môi chịu đựng cú xâm nhập từ ngón tay của hắn, từ bên ngoài đẩy sâu vào trong
_Bước xuống giường chạy trốn đi, em thích như thế mà...
Hắn rút ngón tay vừa ở cửa động kia ra, hài lòng nhìn mật dịch trên ngón tay, biết cô đau đớn biểu lộ qua gương mặt hắn vẫn không vì thế mà mềm lòng buông tha, ánh mắt gian tà nheo lại, lần nữa dùng đến hai ngón tay đưa vào nơi sâu thẫm kia
_Đừng mà...hic...đau...
Cô đau đớn khóc ngất, chỗ đó ê ẩm rất đau, còn bị hắn nhẫn tâm hành hạ, nước mắt cô rơi không ngừng, con người lạnh lẽo kia vẫn cư nhiên xâm nhập còn hung dữ ấn sâu vào cửa động, hai ngón tay cứ như vậy nhấp nhứ đều nhịp
_Đau hay là thích?
Ngón tay bây giờ vuốt nhẹ trước cửa động trêu chọc, về mặt tình trường hắn chưa bao giờ bại trận, động tác này khiến cho cô khó chịu đến tận xương tủy, ngón tay kia cứ dịu dàng ve vuốt còn nhứt nhói hơn là ở bên trong thăm dò, cô như phát điên, bên dưới không ngừng kêu gào thoi thúc
_Ummmm....đau...xin anh dừng đi...
Cô tựa đầu vào vai hắn van nài, nếu cứ tiếp tục cô sợ bản thân chịu không nổi xúc cảm quá trớn này, hắn nhìn mật dịch tiết ra từ hai tay thì cười khinh, thì ra cô đã sớm bại trận, hắn thật sự rất quái đãng, tàn khốc dùng ngón tay đi vào, từ từ cửa thành nuốt trọn ngón tay thon dài cũng là lúc cô đớn đau cắn răng
Cô nhỏm người giật mình, phần cơ quan dưới bụng rất khó chịu, nó bị hai ngón tay nhấp sâu rất đau, chân cô giãy dụa đến mỏi mệt, cái gối bị cô vồ lấy cũng muốn nhừ tử thê thảm
_Vì em không ngoan ngoãn, cho nên đừng trách tôi không lưu tình
Ngón tay kia gia tăng tốc độ, ở trên càng quét xuống dưới, cứ nhắm vào nơi sâu nhất ngọ ngoạy không ngừng, mỗi lần như thế cô gần như chết đi sống lại, cả người có luồng điện giật mạnh khốn khổ, cô ôm cổ hắn, mặt dụi vào vai hắn van nài, muốn hắn dừng lại nhưng bao nhiêu cố gắng sụp đổ
Hắn cau mày, từ khoé môi phản ra hơi thở dài nam tính, ánh mắt tuy hài lòng nhưng vẫn mang theo mưa bão nguy hiểm, lạnh nhạt chưa dừng lại, hắn còn muốn cô phải nhún nhường quỵ lụy hắn
_Ah...a...
Hắn dừng hai ngón tay lại, từ từ rút ra sau đó dùng cả bàn tay xoa nhẹ ở nơi nhạy cảm, cô lúc này sắp tan chảy thành vũng nước lớn, cơ thể vật vã đổ rất nhiều mồ hôi