Cô ngẩn ngơ nhìn hắn bằng đôi mắt long lanh thu hút tột độ, cô không trách hắn, cũng chỉ vì hắn yêu cô điên dại nên mới ghen đến đáng sợ như vậy, có lẽ hắn cũng hiểu ra mình sai nên đã cảm thấy rất có lỗi, nếu để cô bỏ đi hắn sẽ hận bản thân suốt đời, cô đau khổ tim hắn cũng như hàng ngàn mũi dao đâm nhọn và xát muối rỉ máu
_ŧıểυ Y nói lại đi, anh muốn nghe, anh yêu em, anh có lỗi, anh đáng trách
Hắn dịu giọng thì thào, hắn bây giờ muốn chăm sóc sũng ái tận tình cho cô, nghe theo bất cứ thứ gì cô yêu cầu, vô độ ưu ái cô, bù đắp những ngông cuồng ghen tuông làm cô tổn thương
_Em muốn anh chiếm đoạt em
Chỉ vừa nghe thôi, phía dưới đã trương phình cương lên rất to, còn toả ra rất nóng, hắn thở dài lồng lộn vuốt bảo bối phiền phức không được bắn ra lúc này, nghe cô nhỏ giọng đã cuồng dã muốn kịch liệt tấng công
Sau giọng nói thỏ thẻ đáng yêu, hắn không muốn ŧıểυ yêu tinh đang hạ dưới thân bị hụt hẫng, tức thời hắn mím môi hai tay ôm lấy bờ vai gầy, hắn thấy cô đã quá khổ sở vẫn muốn chọc ghẹo cô một lúc
_Nóng...ư...anh cố tình..a...
Lâm Tương Y thê thảm xé rách gra giường trong bức rức, cô sắp khóc thét vì lữa từ đâu thêu đốt, cái vật to kia vừa đặt lên chỗ nhạy cảm cô đã nhỏm mông dậy kề sát muốn được lắp kín, nào ngờ hắn vẫn cố ý chờ đợi để cô bơ phờ khó chịu, nụ hoa tràn đầy mật dịch liên tục giật mạnh vì thứ gân guốc to cứng ấy, hắn còn không chịu cho cô
Hắn ưu tư nhìn khuôn mặt thống khổ uỷ mị, cô khép mi nhíu mày nhăn nhó, xung quanh không gian như ngừng lại chỉ ngập tình cảm, nhìn bông hoa uỷ mị quằng quại hắn không muốn vừa mới bắt đầu đã phải kết thúc, hắn đẩy người để vật to đi sâu vào một chút nữa, cắm thật sâu vật to dài trượt vào huyệt đa͙σ sâu, từng chút một chậm rãi nhàn nhạt, bờ mông nam tính quyến rũ đẩy rất mềm mại
Lâm Tương Y bấng loạn nấc lên trong nghẹn ngào, hai chân dạng rộng luồng qua hông hắn, trên mặt hiện rõ thần sắc rất tốt rất khiêu khích, hắn nhìn cô ma mị như thế chả trách cô quá ghê gớm như ŧıểυ hồ ly ngoan ngoãn phối hợp, còn chiếm trọn cơ thể sáu múi từng cơ bắp cuồn cuộn của hắn, HoaTrạch Siêu thở dốc đẩy người như vũ bão, từ ngày cô mang thai cô càng quyến rũ chết người hơn, lần này là lần cuối cùng hắn ăn mặn, cho nên có chút tiếc nuối, nhất định phải hư hỏng trên cơ thể của cô, hắn sử dụng tốc độ rất khủng khiếp còn phủ lấy cô bằng hành động dứt khoát mạnh mẽ của người đàng ông sành sõi tình trường, hắn rạo rực xúc cảm vận động mạnh mẽ, trong lòng dâng đầy tia lửa đốt cháy đêm mây mưa hoang lạc
Hắn gầm lên, đẩy người mạnh hơn, nhìn nơi sâu thẫm ôm trọn bảo bối bị chọc tức to cứng cao ngạo, hắn thích cô gọi tên hắn, như chưa vừa lòng với việc vận động cuồng dã cho đến khi nào hai cơ thể mệt mỏi cuốn lấy nhau vươn đầy mồ hôi, cô mở mắt nhìn hắn âu yếm, cô thõa mãn mở cánh môi đỏ thắm thở gấp, cảm giác cơ thể được giải toả, chìm đắm vào sung sướиɠ đê mê
_Bé cưng hình như muốn anh tiếp tục em à
Hoa Trạch Siêu chưa chịu yên phận. Trong lòng còn rất hối tiếc vì quyết định ăn chay của mình nên ngậm ngùi chép miệng
_Tiếp tục cái đầu anh, 1 năm sau em mới nghĩ đến chuyện này, anh chịu khó đo ha cục cưng