Cửu Đỉnh Ký

Chương 64: Chúa đất

Trước Sau

break
Dịch: tt1987
Đại môn Lý gia trang tương tự cũng treo tua hồng, hoa đỏ thắm rất rộn rã.
Có không ít người đều đứng ở cửa, từ xa nhìn về phía tây.
"Người của Đằng gia trang vẫn chưa ai đến."
"Lý lão tam, ông về nhà chờ đi, gấp gáp cái gì chứ?" Vài thôn dân cười trêu ghẹo một người trung niên chất phác, người trung niên này chính là cha của Lý Lạc Hương - người sắp kết hôn trong ngày hôm nay. "Cha Lạc Hương, về nhà chuẩn bị chút đi, qua lát nữa người sẽ mau tới thôi." Một phụ nữ vội kéo Lý lão tam trở về.
Lý lão tam cũng cười rồi cùng thê tử hắn trở về nhà chờ trước.
"Lạc Hương nhà chúng ta được gả đến Đằng gia trang, thật sự là có phúc! Trượng phu nàng không ngờ là hảo hán có khả năng nâng hai ngàn cân đấy." Lý lão tam vừa đi vừa cảm thán, "Hai ngàn cân a, cả thôn trang Lý trang chúng ta cũng không có một vị hảo hán như vậy. Chắc chắn cuộc sống sau này của Lạc Hương sẽ rất hạnh phúc."
"Xem ông cao hứng chưa kìa!" Thê tử của ông cũng cười rộ lên.
"Ta chỉ có một đứa con gái, ta có thể không cao hứng sao?" Lý lão tam rất đắc ý nói.
Con gái có thể gả cho hảo hán lợi hại như vậy, lão Tam ở Lý trang này cũng tăng thêm thể diện, lão cả đời trung thực Lý gia trang ai cũng biết đến. Nhưng chính vì nữ nhi được gả cho một vị hảo hán lợi hại như thế nên tộc nhân trong trang, có ai không coi trọng Lý lão tam hắn chứ??
Đúng vào lúc này…
Mặt đất hơi hơi rung động.
"Tiếng vó ngựa, người Đằng gia trang đến rồi." Lý lão tam mừng rỡ, ngay lập tức quay đầu chạy về phía đại môn Lý gia trang.
"Cha Lạc Hương hình như có rất nhiều ngựa, có chút giống như cường đạo đến thu tiền hàng năm." Thê tử của ông vừa chạy, vừa nói.
"Nói càn, bây giờ là lúc nào mà thu tiền hàng năm hả? Đằng gia trang khẳng định là chuẩn bị không ít ngựa để phô trương thanh thế đấy." Lý lão tam cất giọng phấn chấn, nhưng đúng vào lúc này…
"Mã tặc tới!"
"Người của Bạch Mã bang tới rồi!"
Từng tiếng hét to từ đằng trước vang lên, cả Lý gia trang không ít tộc nhân của Lý gia trang vội quơ lấy đao thương, xông về phía trước mặt. Lý lão tam có chút đờ đẫn. "Thật sự là Bạch Mã bang sao?" Lý lão tam rất nhanh phản ứng lại, cũng theo từng đám tộc nhân xông về phía trước mặt.
o0o
Trên luyện võ trường rộng rãi trống trải của Lý gia trang, rất nhiều tộc nhân cầm binh khí kinh hãi nhìn đoàn mã tặc ấy. Chỉ riêng bọn mã tặc xông vào luyện võ trường cũng đã mấy trăm tên, chưa kể ở ngoài đại môn của Lý gia trang còn có cơ số mã tặc. Lý thị tộc trưởng còn chưa bao giờ thấy qua Bạch Mã bang xuất động nhiều nhân mã như vậy.
"Thiếu đương gia, thuế năm nay chúng tôi cũng đã giao rồi, không biết hôm nay thiếu đương gia đến chỗ chúng tôi có điều chi phân phó?" Lý thị tộc trưởng mở miệng nói.
Cưỡi trên thớt ngựa Thanh Tông Đạp Tuyết mã là một nam tử cường tráng, thân hình như một cây cột sắt, nam tử này người mặc khải giáp màu xanh, đầu đội khôi giáp, ngay cả tọa kỵ Đạp Tuyết bảo mã của hắn cưỡi tương tự cũng có khải giáp bảo hộ. Nam tử này chính là đệ nhị cao thủ của Bạch Mã bang – Thiếu đương gia "Hồng Chấn Kiệt"!
Ánh mắt sắc bén của Thiếu đương gia Bạch Mã bang thông qua đầu khôi quét xuống.
"Hôm nay, Lý gia trang các ngươi hình như có tin mừng a." Thiếu đương gia cao giọng nói, "Không ít người đứng ở cổng lớn, có phải đang chờ rước dâu không?" Vị thiếu đương gia này đích thực rất thông minh, liếc mắt một cái liền đoán ra, Lý gia trang này là lấy nữ nhân vào trang hoặc là gả nữ nhân ra ngoài.
"Điều này…" Lý tộc trưởng hơi chần chờ, liền nói, "Thiếu đương gia, hôm nay đích thật là ngày khuê nữ cũa Lý gia trang chúng ta xuất giá."
"Ồ, dẫn đến cho ta xem một chút." Thiếu đương gia lạnh nhạt phân phó nói.
"Điều này không phù hợp…" Lý thị tộc trưởng còn chưa nói xong.
"Chát!" Một cây trường thương quất lên trên người Lý thị tộc trưởng khiến ông bay lên, sau đó nặng nề rớt xuống đất, ói ra hai ngụm máu tươi. Bên cạnh thiếu đương gia là một tên mã tặc dùng thương, toàn thân tương tự cũng bao bọc bởi giáp, xuyên thấu qua mũ giáp lạnh giọng quát: "Lão đầu, thiếu đương gia biểu ngươi dẫn tân nương ra, ngươi phải lập tức dẫn ra ngay, nói thêm một câu nữa lão tử sẽ giết chết ngươi ngay tại đây."
Đám tộc nhân Lý gia trang đều bị chấn động.
Bên trong Bạch Mã bang cũng chia tinh anh và mã tặc phổ thông. Mà đám mã tặc đi theo thiếu đương gia, toàn thân khoác khôi giáp hiển nhiên tuyệt đối là tinh anh.
"Lý lão tam, dẫn con gái của ngươi đến đây." Lý tộc trưởng cắn răng, vội quát.
Lý lão tam toàn thân đều phát run.
"Thiếu đương gia nhìn trúng khuê nữ nhà ngươi, đó là phúc khí của con gái ngươi, nhanh đi." Lý tộc trưởng vội quát, hắn cũng cảm giác được có điều không ổn. . . . . . Bởi vì Bạch Mã bang ra ngoài thu tiền hàng năm, từ trươc tới nay chưa từng xuất động nhiều nhân mã tinh anh như thế. Đám mã tặc theo xung quanh thiếu đương gia, toàn bộ cả người lẫn ngựa đều mặc áo giáp.
Chỉ riêng những áo giáp trang bị này thôi, có lẽ cũng mất không ít bạc.
Lý lão tam rất nhanh liền chạy về nhà, dẫn theo con gái sắp xuất giá của mình đến luyện võ trường, mà Lý Lạc Hương thân mặc y phục xuất giá màu đeo khuôn mặt vẫn tràn đầy vẻ sợ hãi.
"Đây chính là khuê nữ hôm nay sắp được gả cho Đằng gia trang." Lý tộc trưởng vội nói.
Thiếu đương gia Hồng Chấn Kiệt từ trên nhìn xuống, ngắm kỹ tân nương phía dưới, mà lúc này Lý Lạc Hương lại cúi đầu, căn bản không dám ngẩng đầu. Thiếu đương gia lạnh lùng quát: "Ngẩng đầu lên."
Lý Lạc Hương toàn thân run lên, không dám cãi lời, liền ngẩng đầu lên nhìn về phía thiếu đương gia cưỡi trên chiến mã.
"Thật không tệ." Thiếu đương gia vừa cười vừa chiêm ngưỡng một hồi, một tên mã tặc bên cạnh nói, "Tiểu cô nương vừa nhìn thật không tồi, các huynh đệ hôm nay sắp đi diệt Thiết Sơn Bang, tân nương này cũng dẫn đi luôn, khao thưởng cho các huynh đệ. Người đâu, dẫn vị tân nương tử này đi."
Lập tức có mã tặc nhảy xuống ngựa lao về phía Lý Lạc Hương.
"Các vị đại nhân, không thể được." Lý lão tam vội vàng che chắn trước mặt Lý Lạc Hương, thoáng chốc liền quỳ xuống.
Sắc mặt Lý Lạc Hương cũng tái mét, vốn ao ước của nàng hôm nay là muốn gả cho một vị hảo hán, nàng còn ước mơ sau này có thể sinh cho nam nhân của mình hai ba đứa nhóc, sống những tháng ngày yên lành. Đâu ngờ tới ngày kết hôn không ngờ lại gặp phải chuyện như thế này.
"Cút ngay." Ba tên mã tặc lao xuống, trong đó một tên một cước liền đá bay Lý lão tam, chặn tay bắt lấy Lý Lạc Hương.
"Không, không, nam nhân của tôi là Đằng Thanh Hổ của Đằng gia trang! Các người không thể bắt tôi!" Lý Lạc Hương phảng phất như đã điên lên, đột nhiên gào lên một tiếng thê lương, Lý Lạc Hương rất rõ một khi bị bắt vào trong hang ổ của đám mã tặc này, chuyện chờ đón nàng so với bước vào địa ngục càng đáng sợ hơn.
Lý tộc trưởng cũng liền nói: "Thiếu đương gia, khuê nữ Lạc Hương này, phải gả cho Đằng Thanh Hổ của Đằng gia trang, nhân mã của Đằng gia trang cũng đang trên đường tới đây."
"Đừng nói thê tử của Đằng Thanh Hổ, ngay cả thê tử của Đằng gia trang đệ nhất hảo hán Đằng Thanh Sơn, hôm nay ta cũng dẫn đi như thường." Thiếu đương gia Hồng Chấn Kiệt khinh thường quay đầu, bễ nghễ liếc mắt nhìn chung quanh, tùy ý chỉ tay ba lần, "Ngươi, cả ngươi nữa…cùng với nữ tử kia, tất cả đều dẫn đi! Trước khi tiêu diệt Thiết Sơn bang cũng phải cho các huynh đệ vui vẻ một chút."
"Hay lắm."
Không ít mã tặc hưng phấn nhảy xuống ngựa, chạy tới bắt ba nữ nhân nọ, Hồng Chấn Kiệt đối với nữ tử tuổi còn nhỏ có lẽ có niềm ham thích đặc thù, ba người nữ tử này thoạt nhìn tất cả như vừa trưởng thành, khoảng mười bốn, mười lăm tuổi.
"Thả khuê nữ của ta ra." Một đại hán bi phẫn gào lên, tay cầm một thanh cự phủ lao tới, bổ thẳng vào một tên mã tặc.
Một tên mã tặc toàn thân mặc khôi giáp, cưỡi ngựa, trường thương trong tay liền đẩy ra, tựa như ảo ảnh.
Vút!
Trường thương xuyên qua ngực của vị đại hán, hai tròng mắt của vị đại hán trợn tròn như chuông đồng, thế nhưng tên mã tặc đó chỉ lạnh lùng rút thương ra, máu tươi phun không ngừng.
"Đại sư phụ!"
"Đại sư phụ!"
Không ít thanh niên trong Lý gia trang đau xót kêu.
Ngồi trên lưng ngựa - thiếu đương gia Hồng Chấn Kiệt lạnh lùng nói: "Hôm nay ngày sáu tháng ba, một ngày đẹp trời! Cũng là ngày Bạch Mã bang ta tiêu diệt Thiết Sơn bang. Lý gia trang của các ngươi tốt nhất nên thức thời một chút, nếu không, ta chẳng ngại trước khi tiêu diệt Thiết Sơn bang, đồ sát Lý gia trang các ngươi trước đâu."
Đám nam nhân Lý gia trang tức giận đến nỗi cả người phát run, nhưng không một ai dám lên tiếng.
Tên mã tặc mặc khôi giáp vừa rồi không ngờ chỉ trong chớp nhoáng liền giết chết đại sư phụ trong tộc của bọn họ. Lần này Bạch Mã bang đi tiêu diệt Thiết Sơn bang, nhân mã xuất động tuyệt đối là tinh anh. Tiêu diệt Lý gia trang của bọn họ khẳng định là không mất bao lâu.
"Các huynh đệ, đi thôi!" Hồng Chấn Kiệt cao giọng hô.
Ngay tức thì đám mã tặc cưỡi chiến mã từng tên rời đi, những nữ tử bị bắt làm tù binh gào thét rất thê lương. Nhưng mặc cho các nàng hô thế nào, thì các tộc nhân của Lý gia trang cũng không dám có hành động phản kháng. Trên mặt đất, thi thể đại sư phụ máu vẫn còn lòe loẹt chưa đông.
"Tộc trưởng. . . . . ." Không ít hán tử trong tộc đều chảy nước mắt, nhìn về phía tộc trưởng của bọn họ.
Lý thị tộc trưởng ngẩng đầu nhìn trời, nước mắt chảy xuống: "Bạch Mã bang này chính là chúa đất a, chúng ta phản kháng, đó chính là tìm chết a!" Muốn sinh tồn trong thế giới hỗn loạn này tất cả bá tánh bình dân đều phải có phương pháp đối nhân xử thế của riêng mình, đối mặt với bang phái đáng sợ như Bạch Mã bang, nếu các thôn trang chưa đến thời khắc sinh tử tồn vong thì bọn họ cũng không dám phản kháng.
Các tộc nhân của Lý gia trang khiêng thi thể đại sư phụ của bọn họ đi, đồng thời cũng đi an ủi những tộc nhân đã mất nữ nhi.
Trong chớp mắt, chuyện vui liền biến thành chuyện buồn.
Chả có cách nào khác, đối mặt với chúa đất của Nghi Thành, khống chế sự sống còn của bọn họ - Bạch Mã bang. Bọn họ chỉ có thể nhẫn nhục chịu khi dễ. Việc cướp đoạt phụ nữ này cũng không phải xảy ra lần đầu.
Không lâu sau.
"Tộc trưởng, tộc trưởng, đội rước dâu của Đằng gia trang tới rồi." Tộc nhân tại đại môn Lý gia trang từ xa nhìn thấy đội rước dâu khoảng vài chục người, còn có cả tân lang mặc y phục màu đỏ đang cưỡi đại mã. Lập tức vội vã chạy về phía luyện võ trường báo tin cho Lý tộc trưởng.
Lý tộc trưởng mặt liền biến sắc, cười khổ nói: "Lý gia trang chúng ta, sao có thể giải thích với người Đằng gia trang đây!" Theo sau đó liền cắn răng, liếc tộc nhân xung quanh, "Không mặt mũi cũng phải đi, nào, cùng ta tới đón bọn họ."
break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc