- Thiết Phiền, con có biện pháp à? Hạt Tử Kiếm Thánh giọng trầm trầm, nhưng trong thanh âm lại có một chút chờ mong khó có thể che dấu. Thiết Phiền giật mình, rồi lộ ra nụ cười khổ. Có biện pháp gì chứ? Nói về cường giả hư cảnh, bên Quy Nguyên Tông tuyệt đối áp đảo Thanh Hồ Đảo. Nói về quân đội tinh anh, Long Cương quân của Quy Nguyên Tông quả là một lực lượng đáng sợ trên khắp Cửu Châu Đại Địa. Nhược điểm duy nhất của Quy Nguyên Tông chính là không đủ nhân thủ! Không có đủ nhân thủ mà đi mở rộng chiếm lĩnh địa bàn cũng rất khó. Nhưng thứ nhất, bây giờ lại xuất hiện hai mươi vạn đại quân. Thứ hai, Quy Nguyên tông không tham chút nào, mà vô cùng thận trọng làm đến nơi đến chốn. Chiếm lĩnh một nơi là lập tức càn quét thẳng tay, cần phải hoàn toàn nắm thật chắc. - Không có biện pháp, căn bản không có biện pháp. Thiết Phiền lắc đầu. Hạt Tử Kiếm Thánh cũng thở dài một tiếng: - Thế thì phải lặn thật sâu, những cơ sở đều đã an bài xong rồi chứ? - Vâng! Hôm rời khỏi Thanh Hồ Đảo, không ít đệ tử tinh anh đã được thu xếp đi khắp nơi trên Cửu Châu. Thiết Phiền lắc đầu: - Đằng Thanh Sơn bây giờ mới hai mươi hai tuổi. Chỉ cần hắn tồn tại một ngày Thanh Hồ Đảo ta muốn lại quật khởi thì căn bản không thể làm được. Nói cách khác, trong vòng năm trăm năm Thanh Hồ Đảo ta không thể quật khởi. Chưa tính thắng đã tính bại, bất kỳ một tông phái nào trên Cửu Châu đều không để tông phái mình tuyệt chủng. Kiều gì cũng cố lưu lại vài mạch, mục đích để truyền thừa tiếp tục. - Hai mươi hai tuổi! Hạt Tử Kiếm Thánh lặp lại, không khỏi cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Hư cảnh hai mươi hai tuổi! Thế mà có thể đánh chính diện với lão, một hư cảnh đại thành! Hơn nữa sinh mạng cũng vô cùng quái vật, mới sống có hai mươi hai năm thôi. Nếu so với cuộc đời năm trăm năm giới hạn thì cũng chỉ là vừa mới bắt đầu! Tương lai chắc chắn sẽ càng thêm chói loá. - Làm gì còn có cơ hội cho Thanh Hồ Đảo ta quật khởi. Hạt Tử Kiếm Thánh vốn hy vọng vào việc Quy Nguyên Tông sẽ liều lĩnh. Bảy quận phía nam, khắp nơi đều là nanh vuốt của Thanh Hồ Đảo. Thanh Hồ Đảo có thể dùng thủ đoạn âm hiểm, giết sạch Long Cương quân! Một khi diệt trừ xong Long Cương quân, chỉ có cường giả hư cảnh thôi, Quy Nguyên Tông không thể chiếm lĩnh được Dương Châu! Một khi tiêu diệt xong Long Cương quân, coi như chặt đứt một chân của Quy Nguyên Tông. Đáng tiếc, Quy Nguyên Tông rất cẩn thận. Đông đi xuân tới. Xuân qua, hè đến. Vừa chuyển mắt đã tới đầu hạ. Đằng gia trang bây giờ đã xây thành một tòa thành nhỏ. Phía tây Đằng gia trang, trong một tòa phủ đệ chiếm diện tích rất rộng, bên bờ hồ nước Lý Quân dựa sát vào Đằng Thanh Sơn, nhìn những con cá tung tăng trong hồ. - Thanh Sơn, huynh nói xem hài tử chúng ta là nam hay nữ? Lý Quân thỉnh thoảng vuốt ve bụng mình. Đằng Thanh Sơn cũng cười nhìn bụng thê tử. Lúc này bụng Lý Quân lớn hơn lúc trước nhiều, trông rất tròn, đi đường đã phải giữ eo. Dựa theo đại phu nói, trung tuần tháng tới là hài tử có thể xuất thế. - Thời gian trôi thật nhanh, đã là tháng tư rồi. Hài tử của Đằng Thanh Sơn ta cũng sắp xuất thế. Trong khoảng thời gian này Đằng Thanh Sơn thỉnh thoảng đi về bảy quận phía nam. Cố tìm cách có thể phát hiện ra Hạt Tử Kiếm Thánh. Nhưng phần lớn thời gian thì hắn chỉ ở Đằng gia trang, càng tới gần ngày hài tử xuất thế tính tình Lý Quân thỉnh thoảng lại có chút khó chịu. Dựa theo lão nương Viên Lan nói, phụ nữ khi mang thai đều như vậy cả. Viên Lan còn bảo mình phải bỏ ra thời gian ở chơi với thê tử. 'Hài tử sắp xuất thế rồi. Còn bây giờ, chiến tranh giữa Quy Nguyên Tông và Thanh Hồ Đảo cũng đang tới mấu chốt.' Trong lòng Đằng Thanh Sơn cảm thấy vô cùng lo lắng 'Tên Thiết hạt tử không chết, cuối cùng chẳng biết khi nào thì lão tới quấy rối. Bây giờ Tiểu Quân mang thai, nếu vì lão tới quấy rối mà dẫn đến việc sinh non thì rất nguy! ' Phụ nữ mang thai không chịu được những sự đả kích. Tên Hạt Tử Kiếm Thánh e rằng chỉ cần dùng một đạo kiếm quang, cho dù Đằng Thanh Sơn có hỗ trợ ngăn trở, nhưng không khí chấn động mãnh liệt cũng có thể làm cho Lý Quân bị thương, đồng thời cũng có thể động bụng làm đứa trẻ yếu ớt sẽ sinh non. 'Ừm' 'Bất luận như thế nào, cần sớm giải quyết tên Thiết hạt tử đó. ' Trong lòng Đằng Thanh Sơn dâng lên quyết tâm. Vì hài tử sắp sinh ra, phải sớm giải quyết dứt điểm Thiết hạt tử. - Tiểu Quân. Đằng Thanh Sơn gọi. - Hả? Lý Quân đang tưởng tượng tới hài tử tương lai, lúc này thanh tỉnh lại: - Thanh Sơn, chuyện gì? - Sắp tới, huynh chuẩn bị ra ngoài xem xét. E rằng sẽ có vài ngày không thể ở cùng muội... Đằng Thanh Sơn báo tin. - Chuyện gì? Lý Quân vội hỏi. Đằng Thanh Sơn giải thích: - Hạt Tử Kiếm Thánh Thiết Ngũ của Thanh Hồ Đảo bây giờ đang trốn tránh. Lão không chết, huynh cũng thấy lo lắng! Huynh lo lão sẽ tới Đằng gia trang ta quấy rối. Mặc dù nói trong trang có Lục Túc Đao Trì phòng thủ. Nhưng tốc độ yêu thú có nhanh tới mấy cũng không nhanh bằng kiếm quang. Huynh lo lão có thể ảnh hưởng đến muội... Lý Quân cũng biến sắc: - Vậy hài tử... Nàng không lo cho mình mà lo cho hài tử. Hoài thai lâu như vậy, Lý Quân đã có cảm tình rất sâu với thai nhi trong bụng. - Do đó, huynh chuẩn bị bắt đầu đi tìm tên Thiết hạt tử tới nghiêng trời lệch đất. Đằng Thanh Sơn nói trầm trầm. - Thanh Sơn, huynh không phải đã đi tìm mà không tìm được sao? Lý Quân nhíu mày. - Lúc trước huynh không tìm được. Đằng Thanh Sơn lắc đầu: - Lúc trước là huynh tìm với tốc độ nhanh! Nhưng lần này huynh sẽ từ từ tìm. Huynh tìm Thiết Phiền và Cổ Ung! Tin rằng từ Thiết Phiền và Cổ Ung không biết chừng có thể tìm được Thiết hạt tử. Đã không tìm thấy Thiết hạt tử, chỉ có thể đi đường vòng, từ hai người Thiết Phiền tìm từ từ vậy. - Thiết Phiền và Cổ Ung khẳng định cũng ẩn náu khá kỹ. Hơn nữa, việc tìm tiên thiên cường giả tựa hồ mất thời gian khá dài. Lý Quân liền nói. - Ừm. Đằng Thanh Sơn gật đầu: - Việc truy tìm cường giả hư cảnh huynh có bảo bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh bay với tốc độ nhanh nhất. Nhưng tìm tiên thiên thì tốc độ của Tiểu Thanh sẽ giảm xuống nhiều. Trong phạm vi ba mươi bốn dặm, huynh đều phải truy tìm mất vài hơi thở. Dương Châu có chiều dài đại khái hơn hai ngàn dặm. Lục soát một lần có thể điều tra khu vực rộng hơn sáu mươi dặm, dài hơn hai ngàn dặm... Muốn lục soát cả Dương Châu phải cần qua lại bốn mươi lượt! - Vì tốc độ truy tìm giảm xuống, do đó chạy một lượt qua lại bốn ngàn dặm đại khái mất hai canh giờ! Một ngày huynh mất mười canh giờ, có thể lục soát năm lần! Muốn hoàn toàn truy tìm hết, đại khái phải mất thời gian tám ngay. Đằng Thanh Sơn nói. Một ngày mười hai canh giờ ta lục soát mười canh giờ, còn hai canh giờ phải về nhà nghỉ ngơi, chơi với thê tử. Dù sao nếu xa nhà liên tục, e rằng trong lúc mang thai Lý Quân sẽ vì lo lắng cho Đằng Thanh Sơn mà bị ảnh hưởng. - Cả tám ngày à? Lý Quân khẽ gật đầu. Bình thường yêu thú phi cầm tiên thiên kim đan trong sáu canh giờ có thể bay hơn một vạn dặm! Mỗi mười canh giờ bình thường đều bay trên hai ngàn dặm. Còn tốc độ bất tử Phượng Hoàng là yêu thú hư cảnh, quả là tốc độ vương giả. Một canh giờ, cho dù không để dùng cực hạn tốc độ nhưng cũng có thể đạt tới hai ba vạn dặm. Do đó đối với Bất từ Phượng hoàng thì một lần quét qua lại mất hai canh giờ là rất chậm rồi. - Có lẽ không tới tám ngày đâu. Đằng Thanh Sơn chợt khựng lại 'Thiết Phiền và Cổ Ung có lẽ cũng không ở Dương Châu, mà là lánh ở châu khác! ' Chỉ một Dương Châu mà muốn tìm tiên thiên cường giả, cũng phải mất tám ngày hầu như không nghỉ ngơi. Vậy truy tìm cả Cửu Châu, cho dù không kể cả Man Hoang, Tây Vực, Đại Thảo Nguyên thì cũng phải tám lần chín gần bảy mươi hai ngày rồi. Không muốn thê tử nghĩ quá nhiều, Đằng Thanh Sơn cũng không nói gì thêm. Dù sao. Vì để có thể truyền đạt mệnh lệnh, cùng với việc Thanh Hồ Đảo có gốc sâu rễ dày ở Dương Châu, đám Thiết Phiền rất có thể vẫn còn ẩn náu ở Dương Châu. Ngày ba tháng tư. - U... Bất tử Phượng Hoàng bay cao khoảng một trượng, còn Đằng Thanh Sơn thì lại hóa thành một luồng hào quang, tiến lướt trên khắp vùng Dương Châu mênh mông. Chạy trên mặt đất để tìm kiếm còn xa hơn bay trên trời nhiều. Tốc độ cứ hai canh giờ lướt qua một khu cũng không phải là quá khó với những hư cảnh như Đằng Thanh Sơn. - Nếu vận khí tốt, không biết chừng chỉ ngày thứ nhất hoặc hoặc thứ hai là có thể tìm được Thiết Phiền, Cổ Ung rồi. Đằng Thanh Sơn đi từng bước, lướt trên những vùng đồi núi xa xa, khi thì lướt trên những con sông. Cứ như vậy, Đằng Thanh Sơn bắt đầu truy tìm từng tấc đất trên cả Dương Châu. Hơn nữa vì đi trên mặt đất, Đằng Thanh Sơn còn có thể thăm dò những vùng sâu dưới đất ba mươi bốn dặm. Đằng Thanh Sơn lướt đi trên mặt đất, còn bất tử Phượng Hoàng thì bay trên trời cao duy trì tốc độ bằng với Đằng Thanh Sơn. Dù sao một khi gặp Thiết hạt tử, có bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh phụ trợ mới có thể làm Hạt Tử Kiếm Thánh không thể chạy thoát. Hoàng hôn. Đằng Thanh Sơn đang ở cùng Lý Quân, cùng nhau ăn cơm chiều. Giữa đình viện có Lục Túc Đao Trì và bất tử Phượng Hoàng. - Đêm nay còn ra ngoài nữa à? Lý Quân hơi không đành lòng. Đằng Thanh Sơn đã mệt nhọc như vậy ba ngày liền rồi. Mỗi ngày đều trở về ăn cơm nói chuyện với nàng, sau đó lại tiếp tục đi truy tìm. - Ừm! Còn phải ra ngoài. Đằng Thanh Sơn cười. - Tiểu Quân, không thể không nói Thanh Hồ Đảo giấu người khá là có bổn sự. Huynh tìm kỹ từng chút một như vậy, ba ngày mà vẫn không hề tìm được gì nhưng chắc cũng nhanh thôi. Chắc chẳng mấy chốc là có thể tìm được rồi. Ừm, không còn sớm nữa, huynh phải đi ra ngoài. Nhẹ nhàng khẽ ôm thê tử một chút, Đằng Thanh Sơn bước ra khỏi nhà. - Tiểu Thanh. Đưa mắt trao đổi với bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh một chút. Tiểu Thanh rất thông tuệ bay thẳng lên trời, nhanh chóng chìm vào giữa trời cao. Vèo! Đằng Thanh Sơn cũng hóa thành một luồng hào quang rồi biến mất. Giữa trưa ngày thứ sáu. - Vù vù... Tuy mới là đầu hạ, có thể đi vì Dương Châu ở phía nam, giấc trưa đã rất nóng. Từng đợt gió nóng rít lên. Ở phía nam Dương Châu, trong một thư phòng u tĩnh ở một phủ đệ trong Lộ Thành cửa sổ vẫn đóng chặt. 'Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? ' Hai mắt Thiết Phiền lộ ra những tơ máu, nhìn rất nhiều mật tín trước bàn, trên đó ghi lại dày đặc những tin tức về những giao phong giữa Quy Nguyên Tông và Thanh Hồ Đảo trong khoảng thời gian này. Bây giờ song phương giao phong đủ thứ từ trực diện tới ngấm ngầm. Đáng tiếc đại thế bây giờ lại thuộc về bên Quy Nguyên Tông, một vài Thành Vệ đội thậm chí còn trực tiếp đầu hàng Quy Nguyên Tông. 'Qua hai tháng, Quy Nguyên Tông lại nuốt mất của ta hai quận. Bây giờ trong tay Thanh Hồ Đảo chúng ta chỉ còn lại có ba quận. ' 'Dựa theo tốc độ như vậy, thêm một hai tháng, Quy Nguyên Tông khẳng định một hơi nuốt trọn ba quận cuối cùng. Đến lúc đó cả Dương Châu chính là của Quy Nguyên Tông rồi. Ta cũng sẽ trở thành đảo chủ lưu vong của Thanh Hồ Đảo. ' Thiết Phiền suốt ruột tới mức sắc mặt rất khó coi. Hơn nửa năm nay, y vẫn luôn quan tâm tìm mọi phương thức thử cứu vãn. Nhưng các loại âm mưu quỷ kế lại bị Quy Nguyên tông dưới sự an bài cẩn thận của Gia Cát Nguyên Hồng phá vỡ, chỉ có số rất ít có hiệu quả thôi. Cũng không ảnh hưởng tới đại cục. Đột nhiên! - Cót két! Thư phòng cửa phòng mở ra. - Ai, ta không phải đã nói rồi à. Không được ta cho phép, không cho bất luận kẻ nào đi vào!!! Thiết Phiền nổi giận đùng đùng, ngoái đầu nhìn về phía người vừa mở cửa mắng lớn. Nhưng đợi đến khi mắt y vừa thấy người mở cửa, y không khỏi chết lặng đi. Chỉ thấy một người áo bào trắng, trên y bào mờ ảo có những bụi bặm, đang mỉm cười đứng đó. - Ngươi… Thiết Phiền lặng người đi. Y đã thấy không biết bao nhiêu lần chân dung người này trên những bức họa. Thanh Hồ Đảo bị rơi vào hoàn cảnh này đều là do người trước mắt đưa đến. - Thiết đảo chủ, giận gì ghê thế? Người vừa tới mỉm cười.