Diêm Thần không quay về đơn vị mà lái xe đưa Minh Mị về nhà.
Diêm Thần bế Minh Mị đã ngủ say đi vào phòng sau đó thả cô lên giường, kết thúc màn xe chấn gần như suốt đêm, rốt cuộc cũng được nằm trên giường của mình, dù trong mơ Minh Mị cũng thả lỏng không ít.
Diêm Thần tìm khăn lông muốn lau người cho cô gái nhỏ, nhưng khi trở về phòng lần nữa, anh vô tình bắt gặp một màn hấp dẫn trần trụi, bởi vì trở mình, cho nên tấm chăn vốn phủ trên người Minh Mị đã trượt xuống sàn nhà.
"ŧıểυ yêu tinh, để xem ngày mai em xuống giường thế nào."
Diêm Thần thả khăn lông trong tay xuống rồi đi về phía Minh Mị, rõ ràng gậy thịt vừa bắn tinh xong lại đứng thẳng lần nữa.
Diêm Thần đi đến bên cạnh giường, anh nghiêng người, một chân khuỵu gối trên giường, chân kia vòng qua eo Minh Mị, ngón tay thon dài vuốt dọc theo cánh tay trơn mềm sau đó nắm chặt cổ tay cô.
Hơi thở anh nhẹ nhàng phả lên cổ Minh Mị, trong lúc ngủ mơ màng, cô gái nhỏ cảm thấy không thoải mái, chiếc cổ mãnh khảnh khẽ nhúc nhích, nhưng như thế càng tiện cho Diêm Thần cúi đầu cắn nhẹ.
Làn da Minh Mị rất mỏng, Diêm Thần chỉ vừa chạm nhẹ răng vào đã để lại dấu ấn thuộc về anh.
"Ưm. . ." Minh Mị đã quá mệt mỏi, có điều cô chưa ngủ yên được bao lâu thì phát hiện thân thể bị giam cầm không thể tự do xoay trở.
Đương nhiên Diêm Thần cảm nhận được sự phản kháng yếu ớt của người dưới thân, mà ham muốn chinh phục cô của anh không chỉ mới hình thành ngày một ngày hai.
Nhóc con này quả là bạc tình bạc nghĩa, sung sướиɠ xong rồi thoải mái ngủ ngon như vậy, cô càng như vậy Diêm Thần càng cảm thấy lửa dục cháy bừng bừng.
Diêm Thần hôn môi Minh Mị, tuy nhiên trong lúc ngủ mơ màng Minh Mị lại cảm thấy có người đang cướp hơi thở của cô, cho nên cô cực kỳ không phối hợp.
Diêm Thần gác hai chân Minh Mị lên vai, tư thế này giúp anh đi vào càng sâu hơn!
Gậy thịt thô to nóng hổi nhanh chóng cắm rút trong mật huyệt mềm mại, Diêm Thần dùng sức và tốc độ rất lớn, tần suất cũng cực nhanh, khiến cô gái nhỏ chẳng thể nào ngủ yên.
"Ưm. . . Ưm a. . ." Dù đang trong mộng Minh Mị cũng bị cắm đến nũng nịu thở gấp.
Duy trì tư thế này đâm hơn trăm cái, thế nhưng Diêm Thần còn thấy chưa thỏa mãn.
Anh lật người cô gái nhỏ lại, chiếc gối kê dưới eo cô cũng thay đổi vị trí, trùng hợp nâng bờ mông mượt mà của cô lên.
Làn da Minh Mị non mịn trơn bóng, ngón tay Diêm Thần vuốt ve từ cánh mông trượt vào giữa hai chân, sau đó anh như hóa thành đã thú thè lưỡi liếʍ hôn da thịt mềm mại trên mông cô.
"Ưm. . . Ngứa. . ."
Nghe thấy Minh Mị than thở, Diêm Thần thuận thế điều chỉnh tư thế, bàn tay to lần đến phía trước xoa bóp đôi gò bồng đào, sau đó anh nằm mọp trên lưng Minh Mị dùng gậy thịt thô to cắm vào rút ra ŧıểυ huyệt.
"Ưm. . . A. . . Aha. . ."
Nếu biết mình đang dùng tư thế quỳ bò để làʍ t̠ìиɦ, có lẽ Minh Mị sẽ mắc cỡ không dám gặp ai, lúc này cô ngủ bất tỉnh nhân sự vẫn tốt hơn.
Diêm Thần lưu luyến si mê ôm cô gái nhỏ, trong không gian ngập tràn tiếng giao hoan "Phụt phụt."
Diêm Thần muốn ôm Minh Mị đại chiến ba trăm hiệp, nhưng thấy bảo bối nhà mình bị làm đến nỗi thịt non trong ŧıểυ huyệt lật ra ngoài, anh thầm mắng mình đáng chết, sau đó vội thu hồi tâm tư muốn giày vò cô tiếp.
*
Ngày hôm sau khi hay tin, Lỵ Hương vội vàng đến thăm Minh Mị, chuyện hội sở Thiên Hồng ngày hôm qua cô nghe đủ loại tin đồn nhưng lại không biết tin cái nào, tin tức trong ngành giải trí của bọn họ vốn rất nhanh nhạy, song cô lại không cách nào tìm hiểu được sự thật.
Thấy thế Lỵ Hương biết ngay cấp trên không muốn bọn họ biết sự thật, Lỵ Hương thầm than thất sách, ngày hôm qua không nên nghe lời Trương Hoa để Minh Mị bước chân vào vũng nước đục đó, cô vốn cho rằng chỉ là một buổi xã giao bình thường, không ngờ xảy ra chuyện lớn đến thế.
Ít nhất Lỵ Hương vẫn biết rõ trong vòng một đêm, người được coi là đỉnh núi của showbiz Lưu Toàn Hưng hoàn toàn rơi đài, nghe nói tất cả tài sản của ông ta bị đóng băng, người thì bị cảnh sát bắt giữ.
Lỵ Hương hoảng hốt gọi điện thoại cho Minh Mị nhưng chuông reo không ai bắt máy, cô đành phải đến nhà Minh Mị xem thử.
Trước đây Minh Mị đã cho Lỵ Hương chìa khóa nhà, cho nên Lỵ Hương mở cửa vào nhà luôn không hề do dự.
Không mở còn đỡ, vừa mở cửa mắt Lỵ Hương trợn tròn, cô vội dùng tay che miệng mình, nhưng máu mũi vẫn chảy qua kẽ tay.
Một người đàn ông với dáng người cực phẩm quấn khăn tắm quanh eo, dường như mới vừa tắm xong, anh vừa lau khô mái tóc ướt sũng vừa đánh giá Lỵ Hương đang bối rối đứng ở cửa.
"Tôi. . . Tôi. . . Đi nhầm."
Lỵ Hương vừa bước một chân vào nhà vội vàng lui ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại, lúc này cô mới nhớ tới, anh chàng soái ca kia chẳng phải là vệ sĩ của bảo bối nhà cô sao?!
Vẫn còn bị màn soái ca khoe thân chọc mù mắt, Lỵ Hương xoa xoa huyệt thái dương, dung nhan đó, dáng người đó, thật sự đẹp hơn mặt bằng chung nam thần nổi tiếng thời điểm hiện tại trong ngành giải trí rất nhiều.
Trực giác báo cho Lỵ Hương biết, nhất định thân phận anh chàng vệ sĩ này không đơn giản, nói không chừng chuyện hội sở Thiên Hồng tối qua có liên quan đến anh ta.
Bảo bối nhà cô, thật sự mang đến cho cô quá nhiều bất ngờ và kinh sợ.
*
Lỵ Hương tới đột ngột, đối với Diêm Thần mà nói chỉ là một việc nhỏ xen ngang.
Diêm Thần trở về phòng, Minh Mị vẫn đang ngủ say, đúng lúc này điện thoại vang lên, phá vỡ không gian yên tĩnh.