Cuồng Thú

Chương 11: Hồi cuối

Trước Sau

break
Hơn một năm sau.

Trong biệt thự riêng của Cố Dĩ Mặc, ba ŧıểυ quỷ hoạt bát đang chạy trên sân cỏ, bọn chúng đang lũn cũn chạy theo quả bóng da, cười rất vui vẻ.

Hai vυ" em đứng cách chúng không xa, không dám rời ánh mắt. Ba tên ŧıểυ quỷ này, chỉ cần không cẩn thận 1 chút là chạy biến mất dạng, không trông kỹ không được.

Lãnh Như Tuyết ngồi trên ghế mây dưới bóng cây, trên chiếc bàn tròn trước mặt đặt một cái notebook. Cô đang bận thu thập tài liệu, vắt óc viết kịch bản trò chơi tình yêu trên mạng.

Đây là công việc cô đã làm cách đây rất lâu, kịch bản gốc của trò chơi đại bàng cho đoàn đội đặc biệt phụ trách, cô phụ trách một phần nhánh nhỏ tình yêu trong đó.

Diệp Tử hỏi cô sao không viết ŧıểυ thuyết, cô lại nói thích công việc này hơn, cảm giác làm được gì đó hơn. Hợp tác với nhiều người, mặc dù cô chỉ là một chiếc đinh ốc nhỏ, nhưng việc hợp tác này khiến cô có cảm giác không xa lánh mọi người, mặc dù chỉ là qua mạng cũng khiến cô vui vẻ.

Dĩ nhiên, ba ŧıểυ quỷ kia cũng khiến cô rất vui vẻ.

Lạc Tử An và Tề Tuấn vốn muốn nhận một trong ba đứa làm con nuôi, nhưng không không thể tách ba đứa ra được, dứt khoát cho cả 3 đứa làm con nuôi của họ, kiếm được ối tiền sữa bột.

Mấy ngày trước, cô và Cố Dĩ Mặc đã đăng ký kết hôn, thật sự thành Cố phu nhân.

Không, trên thẻ căn cưới là Đoạn phu nhân.

Nhưng điều đó thì có can hệ gì?

Cố Dĩ Mặc là Dĩ Mặc của mình cô, về sau trừ cô, sẽ không còn ai gọi anh bằng cái tên này nữa, mà Đoạn Thiên Lỗi nổi tiếng thiên hạ là đàn ông đẹp trai có tài, trong hai năm ngắn ngủi, đã dẫn dắt tập đoàn Beau bước sang một giai đoạn mới, khiến người đời phải chú ý.

Nhưng bất kể là Cố Dĩ Mặc hay Đoạn Thiên Lỗi, cũng là chồng cô, là người cô yêu duy nhât trên đời.

Khó trách Diệp tử luôn nói cô là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này.

“Phu nhân, có ŧıểυ thư Hall tới chơi” Một giúp việc bẩm báo.

“Jessica Hall?” Lãnh Như Tuyết nhăn mày. Chuyện đã hai năm rồi, vị công chúa dầu hỏa này vẫn chưa buông tha hay sao?

“Đúng ạ”

“Cho cô ấy vào. Chuẩn bị café”

“Vâng, phu nhân”

Sau đó, Jessica thật sự đi vào sảnh khiến Lãnh Như Tuyết trợn mắt há mồm.

Cũng không phải vì dáng dấp của cô quá đẹp hay quá xấu, cô có vẻ đẹp nước Mỹ điển hình khiến người khác động lòng, nhưng khiến Lãnh Như Tuyết kinh ngạc chính là cô mang một cái bụng lớn, tựa như bộ dạng của cô hơn một năm trước.

Jessica mang thai?

Vậy ai là cha đứa bé?

Lãnh Như Tuyết không dám nghĩ, cô chỉ cảm thấy chân tay lạnh như băng, trước mắt tối sầm.

“Mời ngồi” Cô phải dùng một sự tự chủ rất lớn để lộ ra một nụ cười.

“Nghe nói hai người đã đăng ký kết hôn?” Jessica đi thẳng vào vấn đề.

“Đúng vậy” Lãnh Như Tuyết nhìn qua chiếc nhẫn trên tay.

Đây là chiếc nhẫn bạch kim năm đó.

Lúc đăng ký kết hôn, Cố Dĩ Mặc mua một chiếc nhẫn kim cương rất to, rất tinh xảo cho cô, nhưng cô vẫn cảm thấy thích cái này hơn, cho nên tiếp tục đeo nó.

“Có lẽ tôi nên nhận thua” Jessica thở dài, vẻ mặt có chút cô đơn “hai năm trước, tôi nằm mơ cũng không dám nghĩ thân phận hai chúng ta lại tráo đổi cho nhau, cô thành Đoạn phu nhân, còn tôi lại chịu thân phận không thể lộ ra ngoài”

Lãnh Như Tuyết rơi thẳng xuống vực.

Lời nói này của cô ta có ý gì?

Là ý tứ gì?

“ŧıểυ thư Hall, cô đang nói đùa sao?” Lãnh Như Tuyết ưỡn thẳng sống lưng đe dọa nhìn Jessica, muốn tìm trên nét mặt cô chút dấu hiệu nói dối.

“Tôi phải lấy danh dự của mình ra đùa giỡn sao? Tôi là công chúa duy nhất của nhà Hall” Jessica cao ngạo trả lời.

Lãnh Như Tuyết sửng sốt hồi lâu mới tiếp tục mở miệng.

“Cô muốn nói gì cứ nói thẳng ra” Đã như vậy, không bằng cứ thẳng thắn tất cả.

“Không có gì đáng nói, tôi chỉ đến nói với cô, tôi cũng có con của Đoạn Thiên Lỗi” Jessica hời hợt nói.

Ầm một tiếng, trong đầu Lãnh Như Tuyết tựa như có tiếng nổ tung, khiến cô rất lâu không nói nổi lời nào.

Jessica nhìn bộ dạng bị đả kích của cô, cười giảo hoạt.

“Tôi không tin…” Lòng bàn tay Lãnh Như Tuyết đầy mồ hôi lạnh “Tôi không tin, Dĩ Mặc không phải loại đàn ông như vậy, không phải…”

Trừ phi đi công tác, đêm nào anh cũng về nhà, kể từ khi thân thể cô hồi phục, anh lại biến thành dã thú nhiệt tình, sao có thể phản bội cô được?

Không! Dĩ Mặc của cô không phải loại đàn ông như vậy.

“ŧıểυ thư Hall, tôi không biết cô đến đây là có ý đồ gì, trừ khi Dĩ Mặc chính miệng nói với tôi trong bụng cô có con của anh ấy, nếu không tôi không bao giờ tin anh ấy phản bội tôi.” Lãnh Như Tuyết nhìn thẳng Jessica, hết sức kiên định.

Jessica nhìn đi chỗ khác, đang muốn nói thêm gì nữa, Cố Dĩ Mặc đã đi vào.

“Jessica, lấy đồ chơi trong bụng cô ra đi” Sắc mặt anh tái mét “Nếu không tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng, phá hoại gia đình người khác”

Thấy Lãnh Như Tuyết kinh ngạc nhìn về phía mình, anh đi tới, sờ sờ đầu cô.

“Jessica vừa tới, Diệp Tử đã gọi điện báo cho anh rồi”

Lãnh Như Tuyết cười rất ấm áp, không còn bất kỳ hoài nghi gì nữa.

Nhìn bộ dạng ân ái của vợ chồng họ, Jessica chậc chậc hai tiếng, từ trong áo khoác lấy ra một cái gối ôm nửa hình tròn “Tôi chỉ hơi không cam lòng, anh vẫn từ chối tôi, tôi chỉ muốn nhìn người phụ nữ một chút có phải cô ta cũng tin tưởng anh hay không?”

“Cô đã có câu trả lời rồi” Cố Dĩ Mặc lạnh giọng nói.

Jessica nhún nhún vai “Cô ấy không phải quá tự tin thì là quá ngu xuẩn”

Lãnh Như Tuyết khẽ mỉm cười, cô cũng biết người đàn ông của cô không phải loại có tính phong lưu.

Jessica đi tới trước mặt cô, dò xét cô một lượt mới nghiêm túc nói “Tôi nhận thua, nhưng không phải thua cô, cô không có ý nghĩa gì trong mắt tôi, tôi bị Đoạn Thiên Lỗi đánh bại, tôi không ngờ trên đời thực sự có người đàn ông như vậy, một công chúa dầu hỏa như tôi cam tâm tình nguyện làm nhân tình bí mật của anh ta mà anh ta cũng cự tuyệt”.

Lãnh Như Tuyết ngẩng đầu nhìn sắc mặt vẫn rất khó coi của Cố Dĩ Mặc, đưa tay ôm lấy eo anh, cọ xát.

“Cô phải biết quý trọng, nếu không bất kỳ lúc nào cũng có rất nhiều phụ nữ muốn cướp đi vị trí của cô” Jessica hất mái tóc dài gợn sóng, phóng khoáng bước đi.

“Dĩ Mặc…” Lãnh Như Tuyết ôm chặt anh “Em thật cảm động”

“Thế phải cảm ơn anh thế nào đây?”

“Này! Anh không phải lấn tới chứ, đàn ông vốn phải chung thủy với vợ, em nói cảm động là nể mặt anh rồi”

Cố Dĩ Mặc bật cười.

Đúng là như vậy, ở trong mắt người khác có lẽ là vinh hạnh, nhưng đối với cô chỉ là một việc hết sức bình thường.

Cũng bởi vì như vậy, anh mới yêu cô, xem cô như bảo bối.

Mà điều này, vị công chúa dầu hỏa kia không thể hiểu rõ.

Lời cuối sách – Nhạc Nhan

Mở đầu truyện bằng sự oán giận, thù hận điên cuồng, Nhạc ŧıểυ Nhan lúc mới viết cũng có phần lo sợ nơm nớp, không biết quý vị độc giả có cảm giác hơi “sấm sét” hay không.

Thật ra thì gần đây Nhạc ŧıểυ Nhan có phần bất mãn với phương thức phát tiết của báo chí.

Mấy tháng nay tin tức chỉ luẩn quẩn quanh một người phụ nữ bên cạnh một tổng giám đốc nổi danh ở Đài Loan. Tỉnh sử của tổng giám đốc đại nhân đến đâu là bị tiết lộ đến đấy, khiến cho hình tượng người đàn ông đau lòng bị mất vợ trước đó hoàn toàn bị đổ vỡ. Sau này truyền thông càng bung bét hơn, thì ra là ngay từ lúc vợ còn sống, anh đã nɠɵạı tình, mặc dù sau đó anh ta cười cười nói đó chẳng qua là gặp dịp thì chơi, nhưng gặp dịp mà chơi thì hay lắm đấy.

Nếu sau đó truyền thông mà tinh ranh hơn nữa, có khi hắn lại nói “Đây là lỗi mà đàn ông nào cũng phạm phải” mất.

Mỗi lần gặp tin tức như vậy, Nhạc ŧıểυ Nhan chỉ muốn lật tung bàn.

Tại sao? Thật, sao hắn lại làm như vậy, rồi còn gỡ tội bằng cái cớ đó?

Làm thì cũng đã làm, sai lầm chính là sai lầm, lại còn đàng hoàng kiếm cớ?

Về sinh lý mà nói, đàn ông thực sự có khả năng nɠɵạı tình, bởi vì từ thời cổ đại, giống đực đã không ngừng gieo giống, nhằm bảo đảm giống nòi mình được bảo tồn. Nhưng mà, xã hội loài người hiện nay có thể kéo dài, không chỉ cần đến du͙© vọиɠ và sinh tồn, quan trọng nhất là đa͙σ đức.

Bởi vì có quy phạm đa͙σ đức, loài người mới có thể duy trì mức độ vận hành bình thường, nếu trong lòng mỗi người đều không có chút đa͙σ đức nào, có thể tưởng tượng thế giới này sẽ hỗn loạn đến đâu.

Nhưng có người lại cố tình muốn phá vỡ đa͙σ đức, vì được lợi mà đắc chí, cho những kẻ khác đều là đồ ngốc.

Thứ người như vậy, Nhạc Nhan cảm thấy chẳng khác cầm thú là mấy.

Nhạc ŧıểυ Nhan chỉ là người bình thường, nhìn thấy những tin tức như vậy có thể lật cái bàn trong nhà cho hả giận, nhưng ít nhất trong sách mình viết ra, có thể cho loại đàn ông chỉ lo sung sướиɠ nửa thân dưới không có đa͙σ đức này bị báo ứng.

Có bao nhiêu kẻ bên ngoài bắt cá hai tay, đều nhân danh tình yêu, nếu quả thật là vì yêu, ít nhất cũng phải chịu trách nhiệm với người thân xung quanh mìh trước, rồi mới theo đuổi cái khác, chứ không phải bất chấp tất cả lao đầu vào, sau đó kéo theo những người khác vào hố lửa. Chuyện quan hệ, nam nữ đều vô tội, bọn họ vì sao phải chịu tội cùng ngươi? Vì thế mà tổn thương, sau này còn có thể cười trừ?

Tổn thương một chút cũng thành chuyện cả đời, cho dù là ruột thịt cũng vĩnh viễn không thể tha thứ. Có bao nhiêu người ỷ vào tuổi trẻ, có tiền, có quyền, không coi ai ra gì, một khi già đi, bạn bè xa lánh mới nghĩ đến từng có những điều tốt đẹp thì đã quá muộn.

Cho nên có thù phải trả bằng được, có thể bây giờ vui vẻ, nhưng tương lai đau khổ đang chờ phía trước.

Con người nên vì nhân loại, có thể đặt chân vào xã hội không phải dựa vào việc gieo giống nửa thân dưới, cũng không phải tràn ngập tình yêu, mà chỉ cần có đa͙σ đức, lương tri. Chỉ có quy phạm đa͙σ đức mới có thể giúp con người biết cái gì nên làm, cái gì không, để lựa chọn cho chính xác, chứ không phải đã làm sai, sau đó còn mặt dày kiếm cớ.

Nói đến đây, Nhạc ŧıểυ Nhan vẫn còn nhớ ông trùm kia từng cười nói trong cuộc họp báo “Đàn ông ai chẳng gặp dịp thì chơi. Những ký giả tiên sinh ngồi dưới có ai gặp dịp mà không chơi không?” Lập tức có hai vị nam ký giả giơ tay lên, lúc ấy Nhạc ŧıểυ Nhan thật muốn vỗ tay vì hai người này! Giỏi lắm! Trên thế giới này quả nhiên vẫn có đàn ông biết đến đa͙σ đức và lương tâm.

Lần này Nhạc ŧıểυ Nhan không kìm chế được nói hơi nhiều chuyện nghiêm túc, mong quý độc giả đừng thấy lạ.

Hẹn gặp lại sau này.

…………….HẾT………………….
break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc