Cưỡng Đoạt Vợ Của Cấp Dưới

Chương 4

Trước Sau

break

Sáng hôm sau, Uông Thanh Huyền đến đúng giờ. Người phụ nữ tự xưng là thư ký Vu tối qua đã cho cô một địa chỉ, không phải công ty của Trần Phong, mà là một nhà hàng Nhật ở tầng dưới tòa nhà văn phòng.

Đàm Kiến Văn đến một mình, không có thư ký đi cùng.

Lần thứ hai gặp riêng hắn, cảm giác kỳ lạ trong lòng Uông Thanh Huyền càng mạnh mẽ.

Tuy mấy năm nay cô bận rộn với công việc riêng nên chưa từng đi làm ở doanh nghiệp, nhưng cô cũng hiểu rõ rằng khi có nhân viên gặp chuyện, sẽ có bộ phận chuyên trách xử lý các công việc tiếp theo. Vậy mà hắn, một ông chủ lớn, lại trực tiếp ra mặt. Chẳng lẽ chuyện của Trần Phong có uẩn khúc gì khác?

Cánh cửa phòng bị kéo lại, chỉ còn hai người trong không gian kín đáo.

“Anh Đàm, chuyện bồi thường bố mẹ tôi đã nói với tôi rồi ạ.”

“Căn hộ hiện tại của hai người vẫn còn 2 tỉ đồng tiền vay ngân hàng,” Đàm Kiến Văn đi thẳng vào vấn đề. “Theo tôi được biết, thu nhập hàng tháng của cô không cao, việc trả khoản vay đó có lẽ sẽ khá vất vả.”

Uông Thanh Huyền nghe hắn nói thì sững lại. Trong lúc cô im lặng, hắn nói thêm: “Bán căn hộ hiện tại của hai người cho tôi, khoản vay tôi sẽ giúp cô trả.”

“Xin lỗi, tôi vẫn chưa hiểu, ý anh là sao? Đó là nhà tân hôn của tôi và Trần Phong, anh ấy…”

“Cô Uông, nơi đó sẽ chỉ gợi lại những ký ức không vui. Mỗi ngày ở trong căn nhà đó, cô sẽ mãi mãi không thể thoát ra được,” hắn nói. “Tôi sẽ mua căn nhà của hai người với giá cao hơn thị trường 1.5 lần. Cô có thể dùng số tiền này để mua một căn mới.”

Uông Thanh Huyền há miệng, định nói thẳng ra những lời khó nghe, nhưng cuối cùng vẫn kìm lại. Cô uống cạn ly rượu gạo trong tay rồi lạnh lùng nói: “Tôi sẽ không bán.”

Đàm Kiến Văn nhìn chằm chằm khuôn mặt dần gầy gò của cô, rồi làm dịu giọng: “Cô không thể trả nổi khoản vay, đến lúc đó căn nhà hoặc là bị ngân hàng thu hồi, hoặc là phải bán rẻ cho người khác. Sao không bán cho tôi? Tôi giúp cô trả hết khoản vay, cho cô một khoản tiền, cô muốn mua ở đâu cũng được.”

“Tại sao anh… lại làm như vậy?” Chỉ vì Trần Phong là trợ lý đắc lực của hắn thôi sao? Hay là vì lòng nhân đạo mà giúp đỡ một góa phụ đang gặp khó khăn?

“Cô hãy suy nghĩ kỹ đề nghị của tôi,” hắn không trả lời trực tiếp câu hỏi này mà lấy ra một tấm danh thiếp, đưa đến trước mặt cô. “Khi nào nghĩ kỹ thì liên hệ tôi.”

“Tôi còn có việc, xin phép đi trước. Cô Uông cứ dùng bữa tự nhiên.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc