Tâm lý con gái là một môn học vấn rất cao thâm, muốn nghiên cứu thấu triệt, không có thời gian dài thăm dò và sự giác ngộ thiên phú, thường thường là rất khó làm được. Tiêu Thần tự xưng là vẫn chưa đạt đến trình độ đó, nếu không thì lúc nãy đã không trực tiếp nói ra rồi, rất hiển nhiên câu nói này của hắn vừa hay đã đụng phải nghịch lân trong đáy lòng Tiểu ma nữ rồi. Ngày thường Tiểu ma nữ cười cười nói nói, đừng rời bỏ tôi, nhưng đối với chuyện riêng tư lại cực kỳ xem trọng, dưới cách nhìn của cô vừa rồi Tiêu Thần lợi dụng lỗ tai hơn người của mình nghe lén cuộc trò chuyện của mình và Hạ Sương, là đã nghiêm trọng xâm phạm đến bản thân mình.
- Tiêu Thần tôi nói cho anh biết, lần này nếu anh không đồng ý dẫn chị Hạ Sương cùng đi đảo Điếu Ngư, thì tôi sẽ không đi với anh nữa!
Hồ Tư Doanh hậm hực nói, bây giờ Tiểu ma nữ đang rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Tiêu Thần lắc đầu cười khổ nói:
- Vậy thì tôi không còn cách nào khác rồi, nếu như cô không muốn đi với tôi, vậy thì cô trở về đi học cho tốt đi.
- Được, anh kêu tôi quay về, vậy thì tôi sẽ đem chuyện của anh với cô giáo Đường còn cả Tạ Tiểu Na nói hết cho Cao Thi Nhu!
Cũng may, cũng may, cũng may mình nhớ ra sự việc Phùng Tiểu Phương nói với mình, không thì tên tiểu tử này vẫn còn chỗ dựa vững chắc rồi.
Mặc dù Hồ Tư Doanh không cùng đội đi đến Long Tuyền Sơn Trang, nhưng trong quá trình nói chuyện cùng cô béo Phùng Tiểu Phương trong lớp, lại vô tình biết được một chuyện xấu của Tiêu Thần, cô vẫn muốn đem chuyện này làm cái bím nhỏ của Tiêu Thần. Vốn dĩ cô đã quên gần hết rồi, không ngờ rằng hôm nay lại có thể dùng đến, cô không tin là, tên khốn Tiêu Thần không để ý đến cảm giác của Cao Thi Nhu. Theo sự miêu tả của Phùng Tiểu Phương, lúc đó Tiêu Thần đã bồng Tạ Tiểu Na vào phòng tắm, ngoài miệng nói là trị liệu giúp Tạ Tiểu Na, nhưng lúc đó trong phòng tắm lại truyền đến âm thanh sảng khoái của Tạ Tiểu Na, mà cô chủ nhiệm Đường Diêm Vân cứ ở trong đại sảnh, lúc Tiêu Thần rời đi, Phùng Tiểu Phương còn thấy bộ dạng đỏ mặt tía tai của Đường Diêm Vân, không cần nghĩ tên gia súc Tiêu Thần này đã bắn mũi tên tình rồi.
- Tôi mặc kệ, nếu chúng tôi theo anh đi, thì anh phải đảm bảo an toàn cho chúng tôi, anh đường đường là môn thần Hạ Hoa, chẳng lẽ chút bản lĩnh đó cũng không có? Đúng là mất mặt quá mà, không biết các trưởng môn của nước Cộng Hòa này có phải không tỉnh táo hay không, tùy tiện ban danh hiệu cho người khác. Còn anh nữa đường đường nam nhi bảy thước, một chút trách nhiệm cũng không có, thật sự khiến tôi coi thường, trước đây tôi còn cảm thấy anh giống người đàn ông, nhưng bây giờ hả, tôi thấy anh lại giống trứng ung, chỉ biết khoa tay múa chân, là hoa dạng mỹ nam chỉ biết tranh đấu với nữ sinh như tôi thôi, trông thì ngon mà không dùng được!
Nghe xong Hồ Tư Doanh nói những lời này, toàn thân Tiêu Thần lập tứ xuất hiện các vạch đen, vài giọt mồ hôi lạnh từ giữa lông mày chảy xuống, trong lòng thầm nghĩ, hay cho con nha đầu miệng lưỡi lanh lợi, lại ép Tiêu đại gia ngươi đến bước này, tốt, vậy thì thành toàn cho ngươi.
Tiêu Thần huơ huơ tay, quát:
- Được thôi, được thôi, lần này tôi theo ý cô, nhưng sau khi lên đảo, cô và Hạ Sương phải nghe lời tôi, bằng không mất mạng, tôi sẽ không chịu trách nhiệm, đến lúc đó đừng nói anh đây không chăm sóc tốt các cô.
- Hì hì, Tiêu Thần, tôi biết là anh có mùi vị đàn ông nhất mà, tôi yêu thích anh nhất đó!
- Đúng vậy, bên kia mấy con cá lớn đang thò đầu kìa, bên kia còn có con cá voi lớn nữa kìa…
- Tiêu Thần, Tiêu Thần mau đến xem nè!
…
Hai cô đều là lần đầu ngồi du thuyền trôi trên biển như vậy, hơn nữa lúc này là sáng sớm, đã có một số con cá bắt đầu ngoi đầu hít thở không khí, phía trước 10 mấy mét con cá voi lớn phun nước trong phổi như ngọn suối vậy, dưới sự chiếu rọi của nắng chiều đặc biệt xinh đẹp, giống như từng sợi từng sợi dây nhỏ màu vàng kim phiêu tán trong không trung.