Nàng đẩy mình ra khỏi ngực Tiêu Thần rồi nhặt ở dưới sàn áo quần rồi vội chui vào phòng tắm.
- Ơ kìa, vợ ơi đợi anh với. Chúng ta tắm chung đi.
Tiêu Thần cười ha hả, toàn thân trần truồng, dương cái cây gậy to tướng cứ lắc qua lắc lại chạy vào phòng tắm. Mễ Kỳ Á vội che mặt lại không dán nhìn, cái người này sao không mặc quần vào cơ chứ, nhìn cái bộ dạng đắc chí rõ ràng là cố tình muốn để mình nhìn thấy. Anh trai thật là xấu xa quá đi mất.
Hiện giờ, tâm trạng của Tiêu Thần vô cùng vui vẻ, tối nay không chỉ là đè ngửa chị Tử Y ra một trận mà còn chôn một quả bom hẹn giờ trong lòng Mễ Kỳ Á. Điều ẩn chứa trong đó chính là hắn đã gieo mầm mống mà nhiều người muốn vào trong trái tim của Chu Tử Y và Mễ Kỳ Á, thử nghĩ nếu sau này Mễ Kỳ Á cũng không mặc quần áo, cùng gia nhập đội ngũ của Tiêu Thần và Chu Tử Y thì giấc mộng 3P vĩ đại của Tiêu Thần chẳng phải có thể thực hiện sao.
Không thể không nói mưu kế này đúng là một ám chiêu, cao chiêu.
- Biến! Gọi Mễ Kỳ Á vào đây, tôi muốn tắm chung với em ấy!
Tiêu Thần muốn chen vào trong phòng tắm, song cửa phòng tắm bị Chu Tử Y bên trong khóa trái lại. Hiện giờ, Chu Tử Y rất tức giận, chỉ mong Tiêu Thần chết đi cho rồi.
Cái đồ súc vật này thực sự quá ghê tởm, biến ta thành người phụ nữ của ngươi là được rồi mà lại còn cố tình đưa cho Mễ Kỳ Á kính nhìn đêm để cô bé nhìn thấy từ đầu chí cuối. Sau này mình sẽ phải làm sao trước mặt Mễ Kỳ Á đây.
Chu Tử Y có phải kẻ ngốc đâu, bình thường nhìn thấy ánh mắt Mễ Kỳ Á nhìn Tiêu Thần thì có thể nhận ra ngay là cô bé đó cũng thích Tiêu Thần, chỉ có điều cô bé không dám biểu hiện to gan như mình. Còn Tiêu Thần, hắn vốn là một kẻ háo sắc, Chu Tử Y không tin sau này Tiêu Thần sẽ không dụ dỗ Mễ Kỳ Á. Tuy biết là thế nhưng nàng vẫn yêu hắn như Cao Thi Nhu vậy. Nàng cũng biết bản thân yêu hắn, nhưng mọi người đều không có cách giải quyết. Cho dù, Mễ Kỳ Á sau này cũng sẽ trở thành một trong những người phụ nữ của Tiêu Thần, song trước mặt cô bé, cùng với Tiêu Thần này nọ, mình lại còn nói năng lộ liễu trắng trợn nữa, thật xấu hổ quá đi mất.
Không ổn rồi, mau phải gọi Mễ Kỳ Á vào mới được, nếu không thì sau này cô bé này chắc chắn sẽ chê cười cô vì chuyện hôm nay.
- Đừng vậy mà vợ yêu. Người em cũng dính lắm. Chị để em vào tắm chung cùng đi. Em bảo đảm sẽ không chạm vào chị. Thật đấy!
Tiêu Thần đứng trước cửa kính phòng tắm thề độc, hắn thật sự rất muốn cùng tắm uyên ương với Chu Tư Y.
Không cần phải nói, ban nãy Tiêu Thần vừa vận động xong tất nhiên người sẽ đầm đìa mồ hôi, thật sự là không tắm không thấy thoải mái.
Chu Tử Y bên trong không những không động lòng mà còn gọi lớn:
- Mễ Kỳ Á, em vào đây tắm chung với chị đi. Chị có điều muốn nói với em.
Chu Tử Y hoàn toàn không nhìn thấy Tiêu Thần, nhưng Tiêu Thần thì chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu nhìn nàng, hắn lấy tay che nửa người dưới nói với Mễ Kỹ Á:
- Em gái tốt à, em tuyệt đối phải thay anh nói vài câu tốt đẹp với chị dâu đấy biết không?
Bàn tay nhỏ bé của Mễ Kỳ Á che lấy mặt, không dám bỏ tay ra nhìn Tiêu Thần, tên súc vật Tiêu Thần cũng thật vô ý cứ thẳng tay bỏ tay ra khỏi đúng bộ phận quan trọng trên cơ thể, nghênh ngang tiến tới trước mặt Mễ Kỳ Á tận tình khuyên bảo:
- Chuyện ngày hôm nay, anh trai em đã phải hy sinh quá nhiều đấy. Nếu như không phải muốn dạy em cái đó thì anh sao phải tự mình làm mẫu với với chị dâu em chứ. Có điều chị dâu em lại tự dằn vặt bản thân quá thôi. À cái đó em cũng không cần nhớ đâu hôm khác anh trai sẽ tự dạy em. Con gái mười bảy tuổi rồi không biết cái thứ đó cũng không tốt lắm đâu. Anh muốn nói với em là anh...
Tiêu Thần chưa dứt lời, Mễ Kỳ Á đã đỏ mặt chạy luôn, cô bé thực sự không muốn nghe tiếp, đúng là đồ anh trai gì mà mặt dày, xấu xa.
Nhìn thấy Mễ Kỳ Á hình như đã chạy trốn vào phòng tắm, bên trong liền có tiếng nước rào rào. Tiêu Thần cười ha hả, tìm cái khăn bông sạch vừa lau mồ hôi vừa thở dài.
- Thế phong nhật hạ, mấy người này đúng là có chủ nghĩa nữ quyền quá nghiêm trọng. Xem ra phải giành chút thời gian để chỉnh sửa, dạy họ mới được! Làm đàn ông đúng là khó thật. Ngươi nói ta dễ dãi ư, ta vừa phải chuyên tâm làm với người mình yêu, vừa phải dùng cơ thể để giải mã cố gắng biểu diễn cải cách sách giáo khoa, như vậy mới giáo dục em Mễ Kỳ Á tốt hơn được chứ!
...
Đêm đã sâu, sau khi hai người Chu Tử Y và Mễ Kỳ Á cùng tắm xong họ liền chui thẳng vào phòng ngủ cười nói chuyện, mãi đến mười giờ hơn tiếng cười nói trong phòng mới dứt, họ mới đi ngủ.
Còn Tiêu Thần ở phòng bên cạnh, cửa phòng đã bị khóa trái, lúc này Tiêu Thần đang ngồi khoanh chân trên giường, hai tay ấn lên trên mặt viên cảm ứng châu để tích tụ linh khí.
Trong cuộc chiến đấu sáng nay với người đàn ông trung niên, Tiêu Thần đã học được cách dùng cảm ứng châu, chính là dùng Cầm long chân khí lôi ra nguồn sức mạnh cực lớn từ trong cảm ứng châu, sau khi chế ngự được luồng sức mạnh đó thì Cảm ứng châu sẽ tự động hút lấy linh khí trời đất, Tiêu Thần có thể tách một luồng Cầm long chân khí ra rồi đưa linh khí thiên địa mà Cảm ứng châu hấp thụ được dồn xuống đan điền, rồi lại thông qua sự chuyển hóa ở tử long đan, đến lúc đó linh khí trời đất tích lũy được sẽ có thể tăng lên gấp bội.
Linh khí trời đất khổng lồ được chuyển hóa thành một dạng khí màu trắng tràn vào không gian bên trong Cảm ứng châu, bên trong nó dường như được lắp đèn màu huyền ảo, phát ra ánh sáng bảy màu. Sau đó, hàng vạn luồng khí trắng hòa vào một đường linh khí trời đất theo Cầm long chân khí được dồn tới đan điền rồi hóa thành một luồng thanh tuyền bị Tử long đan chầm chậm hút vào.
Hiện tại, Tiêu Thần đang nhắm mắt, nếu hắn mà mở mắt thì giờ sẽ thấy bên ngoài của Cảm ứng châu xuất hiện một bức tranh rất nhiều màu sắc, nó giống như một bản đồ lập thể vậy, bên trên có sông, có núi, có cỏ cây, ở giữa còn có một tòa tháp bằng sắt cao vút trên trời mây.
Một tiếng trôi qua, giờ đã là mười một giờ rưỡi đêm, cũng sắp đến rạng sáng rồi.
Tiêu Thần chậm rãi mở mắt, cũng là lúc bức tranh lập thể do Cảm ứng châu phát ra dần dần tan biến, nó trở về với trạng thái ban đầu bình thường như bao Cảm ứng châu khác.
- Cảm ứng châu quả là một bảo bối, hèn chi cái người tên Phùng thúc muốn đến cướp pháp môn mở châu, chỉ đáng tiếng là gã đến chết cũng không thể hiểu được, vỗn dĩ đã chẳng có cái gì là pháp môn cả, muốn mở Cảm ứng châu này thì cần phải có một chân khí dương tính cực mạnh mới có thể mở ra được.
Tiêu Thần mở mắt ra, dù trong phòng vẫn còn tắt đèn song hắn có thể nhìn thấy mọi thứ rất rõ ràng.
Viên Cảm ứng châu này dùng để ngưng tụ linh khí trời đất nhưng bản thân bên trong nó đã ẩn chứa một luồng sức mạnh âm tính cực kỳ mạnh, muốn lôi nó ra, mở lấy nó để lợi dụng nó giúp bản thân tu luyện, thì chỉ có cách là dùng một luồng sức mạnh dương tính cực lớn mới có thể làm được. May thay, Cầm long chân khí của Tiêu Thần chính là một luồng chính khí hạo nhiên như vậy.
Cái gọi là âm dương tương điều cũng rất có căn cứ, linh khí trong đan điền của con người nếu như có thể đạt được nửa âm nửa dương điều hòa tới cực hạn. Với người không tu chân, thì cũng có thể sống lâu hơn. Còn nếu như muốn tu chân thì người đó phải có tư chất cực kỳ tốt. Do đạo lý này cho nên trong xã hội, tiểu thuyết mới có những loại người đạo tặc hái hoa dùng thuật thái bổ. Bọn họ chính là dựa vào thuật thải bổ để đạt đến cảnh giới âm dương tương điều. Tuy thuật thái bổ đại đa số đều là âm tổn gần giống với âm khí trong cơ thể người phụ nữ bình thường, nhưng bằng việc sử dụng một vài thuật thái bổ hiểm độc thì có thể cưỡng ép hút lấy lượng âm khí nhiều nhất từ cơ thể người phụ nữ, điều này sẽ gây ra một sự tổn thương không nhỏ cho thân thể người phụ nữ. Chính vì vậy, người tập thuật thái bổ đa phần đi theo con đường tà đạo.
Sở hữu linh khí Cảm ứng châu này, Tiêu Thần tuyệt đối không được làm những chuyện thương thiên hại lý, cũng không được phép mượn thuật thái bổ để tiến hành thái bổ với người phụ nữ của mình. Lúc nãy sau khi sau việc với Chu Tử Y, Tiêu Thần cũng chỉ hưởng thụ quan hệ tình dục như một người đàn ông bình thường, không hề có làm cái thái bổ gì gì đó, bởi vậy đối với người phụ nữ mình yêu thì lại cực kỳ bổ dưỡng. Trong khi quan hệ thì Cầm long chân khí trong cơ thể Tiêu Thần đã dần dần thay đổi thể chất của Chu Tử Y và đương nhiên quá trình đó phải lâu dài không thể như trong mấy chuyện tiểu thuyết là làm một lần thì người phụ nữ lập tức trẻ mãi không già hay có cái loại thần công nào đó. Nhưng nếu như làm nhiều lần và khi độ ẩm đạt tới chất biến thì có thể cải thiện triệt để thể chất của người phụ nữ, để họ có thể dễ dàng tiến hành tu chân.
Đây chính là lý do tại sao mà ngọc chân quyết của Tạ Tiểu Như đã đạt đến tầng thứ nhất, còn nguyên nhân Mễ Kỳ Á giờ vẫn đang trong giai đoạn ngưng tụ khí, bởi vì khác với Mễ Kỳ Á, Tạ Tiểu Như đã đem thân trinh nữ của mình hiến tặng cho Tiêu Thân, và tất nhiên đã trải qua một một lần thay đổi thể chất.
Luyện tập Cầm long quyết trong vòng một tiếng, Tiêu Thần cảm thấy chân khí trong đan điền càng tinh thuần hơn, trên cơ thể cũng đổ ít mồ hôi, hắn đứng dậy bật đèn chuẩn bị đi tắm một cái.
- Hài? Daniel ngươi tỉnh chưa?
Đầu óc bất giác lóe lên một tia thần thức, hình dáng Daniel dần dần hiện ra từ trong Tử long đan, Thủ hộ thú đã thức tỉnh.
Đưa mắt xuống nhìn Daniel trong đan điền nghiễm nhiên hóa thành một thanh niên hai mươi tuổi, thân mặc trường bào màu xám, nhìn trông có chút cảm giác tiên phong đạo cốt, Daniel mỉm cười nói:
- Nhờ phúc của lão đại, Daniel em đây mới có thể thức tỉnh nhanh như vậy.
Tiêu Thần cười ha hả, nói:
- Không phải ta, mà là viên Cảm ứng châu này đấy!
Cảm ứng châu di chuyển từ không gian đặc dị tới đan điền, Daniel vừa nhìn thấy cái thứ này thì lập tức nhào tới ôm Cảm ứng châu, gã cười lớn ha hả, nước dãi nước miếng chảy hết lên bề mặt Cảm ứng châu.
- Đây nào phải là Cảm ứng châu gì, là Dẫn linh châu đó, mà nó còn to thế. Lão đại phát tài rồi!
Daniel vừa ôm Cảm ứng châu vừa cười ha ha, phong thái tiên phong đạo cốt lúc nãy chẳng còn chút nào nữa, ngược lại giờ như một kẻ khùng nhặt được mấy trăm vạn.
- Dẫn linh châu? Đây là cái quái gì nhỉ?
Tiêu Thần hoàn toàn không kiểu rõ gì về viên châu này, chỉ biết rằng gã đàn ông trung niên đó gọi nó là “Cảm ứng châu tụ linh”.
Daniel ôm chặt viên châu không rời tay, không nói cũng không giải thích gì, mà mở miệng bắt đầu cắn cắn lấy hạt châu.