Trong lòng Tô Tử Hiên cũng không ngừng cười ngượng, sự nghiệp Vũ gia mấy năm nay phát triển rất nhanh, trọng tâm của Vũ Long cũng nghiêng về phía sự nghiệp, đối với gia đình bây giờ dường như ông ấy không để ý lắm. Ngay cả lần này con gái Vũ Đại Nhi bị bắt cóc, thái độ của Vũ Long dường như cũng không quá nôn nóng, giống như không quan tâm con gái, từ lúc nãy khi ông ấy bước vào trong căn biệt thự này, thậm chí cũng không bước lên hỏi thăm con gái mình một câu.
Lão già này thật sự đã rơi vào hố tiền rồi, xem ra lão nương đây phải rút thời gian để giáo huấn ông ấy mới được!
Vũ Long bị bà xã nhéo một cái, sắc mặt vẫn không hề thay đổi, vẫn trưng ra bộ mặt, hừ nói:
- Chẳng lẽ con gái ngài không đáng một tỷ sao? Nếu như ngài trả không nổi cái giá này, tôi không ngại mang con gái ngài trở về chỗ đó, xem như tôi uổng công đỡ viên đạn này vậy, tôi cũng không thèm một phân tiền của ông!
Làm bộ với ông, ông đây cho ngươi chết!
Vũ Đại Nhi đứng một bên không dám xen vào, chỉ nhăn mặt nhìn ba của mình, mấy năm nay hình như ba có chút thay đổi rồi, đối xử với mình và mẹ lạnh nhạt rất nhiều, cô cũng muốn biết mình ở trong lòng của ba, rốt cuộc đáng bao nhiêu tiền, có phải ông sẽ thật sự trả cho Tiêu Thần một tỷ. Nhưng đồng thời trong lòng cô cũng rất rối rắm, cô cũng không biết tại sao lại có cảm xúc rối rắm này, cô luôn cảm thấy trong lòng có chút buồn, chẳng lẽ Tiêu Thần thật sự cứu mình chỉ vì tiền? Nhưng hắn không vì tiền, còn vì cái gì chứ?
Không lẽ hắn cũng là người theo đuổi mình?
Nhưng Vũ Đại Nhi suy nghĩ cẩn thận lại cảm thấy không có khả năng lắm, bởi vì Tiêu Thần không chút chủ động với cô, trái lại có cảm giác hắn muốn đẩy cô ra xa ngàn dặm.
- Nhiều nhất 100 triệu, ngươi muốn lấy hay không thì tùy!
Thật sự cho Tiêu Thần 1 tỷ, đương nhiên là không có khả năng đó, nhưng lúc Vũ Long nói ra câu nói này, sao mà mẹ con Tô Tử Hiên có cảm giác cứ như là đang trả giá vậy, cho dù thật sự không thể đưa cho Tiêu Thần 1 tỷ, cũng không thể hạ thấp giá trị của con gái chứ? Chẳng lẽ tính mạng của con gái có thể dùng tiền để so sánh sao?
- Ít nhất 500 triệu, nếu không tôi sẽ đưa con ngài trở về nơi ban đầu!
- Ngươi muốn bịp ta?
Vũ Long nghiến răng quát lên.
Thằng ranh này muốn thừa nước đục thả câu mà, thoáng cái muốn ăn mất 500 triệu của ông, nên biết rằng công ty ông bây giờ đang gặp phải nguy cơ không nhỏ. Tổng giá trị tập đoàn có thể đáng giá hơn 3 tỷ, nhưng bây giờ vốn lưu động đến cả 300 triệu cũng không có, đừng nói là lập tức đưa 500 triệu cho thằng ranh này, 100 triệu đã là giới hạn bản thân có thể chịu được rồi.
Tiêu Thần thản nhiên cười nói:
- Nếu như ngài lý giải thành “bịp”, vậy thì cứ coi như là tôi bịp ngài vậy. Dù sao 500 Triệu, nếu 2 giờ chiều không chuyển vào tài khoản của tôi, thì tôi sẽ đưa con gái ngài trở về địa điểm ban đầu.
Vũ Long cười nhạt một tiếng, trưng ra bộ mặt điếc không sợ súng, ngồi xuống ghế xô pha, cười nói:
- Dù sao thì 500 triệu là không có, nhiều nhất là 100 triệu, ngươi lấy hay không thì tùy, không lấy thì ta cũng không còn cách nào.
Dứt lời y còn quay qua nhìn con gái như còn có việc gì đó, ánh mắt như đang nói, con gái à, không phải ba đây không nỡ mấy trăm triệu này, mà là hiện tại tập đoàn quay vòng đang vô cùng khó khăn, con phải thông cảm con ba của con!
- Lão Vũ, ông nói gì vậy!
Tô Tử Hiên đã nổi giận rồi, thật sự nổi giận rồi, cô không ngờ đến Vũ Long sẽ nói những lời này, càng khiến cô khó lòng chấp nhận là, ông ấy lại còn biểu hiện ra thoải mái như vậy, không hề nhìn ra vẻ mặt nặng nề của ông ấy.
Con gái chỉ đáng 100 triệu?
Thả chó tha ông đi, hai vợ chồng cực khổ nuôi Vũ Đại Nhi khôn lớn, 20 năm trước khi hai người vừa lấy nhau, lúc đó Vũ gia không giàu có gì, cùng lắm là một gia đình bậc trung, nhà mẹ đẻ mình cũng bắt đầu giúp đỡ Vũ Long, công việc làm ăn của Vũ Long cũng càng làm càng lớn, sau này thành lập công ty, tập đoàn của riêng mình, cho đến bây giờ là một trong những tập đoàn thương nghiệp lớn nhất của Lĩnh Hải. Tất cả những cái này, đều là mẹ đẻ của mình ở bên chú ý, nhưng bây giờ thằng cha này lại nói ra câu “con gái mình chỉ đáng 100 triệu”, điều này khiến cô vô cùng thất vọng đau khổ.
Trong đầu của Vũ Đại Nhi cũng trống rỗng, cô cũng có chút đứng không vững nữa, nếu không phải có mẹ Tô Tử Hiên dìu bên cạnh, e rằng cô đã ngã xuống rồi.
100 triệu, đối với đại đa số gia đình mà nói, có thể là một con số trên trời, nhưng đối với Vũ Long có gia tài mấy tỷ mà nói, chỉ là một sợi lông trâu. Tuy là vốn lưu động của công ty ông bây giờ chỉ có 300 mấy triệu, nhưng dựa vào địa vị trong thương giới và danh tiếng nhiều năm của ông, tùy tiện đến ngân hàng nào mượn mấy trăm triệu xoay vòng vẫn rất dễ dàng, có một ngạch thương giới lớn như vậy nhưng lại chỉ chịu bỏ ra 100 triệu chuộc con gái mình.
Chẳng lẽ trong lòng ba mình lại không đáng giá vậy sao? Nói như ba thì, nếu như bọn bắt cóc đó đòi 200 triệu, vậy thì chẳng phải là ba sẽ mặc kệ sao?
- Không phải anh muốn tiền sao? Tôi cho anh công ty của tôi! Tôi cho anh làm ông chủ của tôi được chưa hả!
Tiêu Thần chỉ có thể lắc đầu cười miễn cưỡng, không ngờ rằng em Đại Nhi này lại đem tức giận trút lên đầu mình, bản thân là vì thăm dò Vũ Long mà đắc tội cô, có thể Vụ Đại Nhi cho rằng, trò kịch hôm nay là do Tiêu Thần xách động, nếu như không phải Tiêu Thần kiên quyết đòi 1 tỷ, e rằng ba mình sẽ không đối xử kiên quyết với mình như vậy.
- Đại ca…cái này…
Liễu Thất đứng bên đã choáng váng rồi, y cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, Vũ Long là chú của mình, Tô Tử Hiên là dì, Vũ Đại Nhi lại là em họ của y, Tiêu Thần là đại ca kiêm sư phụ của y, vừa rồi y ở bên thật sự là không thể xen vào nói cái gì.
- Bỏ đi, tôi làm một lần người xấu vậy!
Tiêu Thần ngẩng đầu nhìn trần nhà, mặc dù đã mệt mỏi không tả, nhưng vẫn phân ra một tia cầm long chân khí, cho nó đi theo Vũ Long vừa đi ra ngoài.