Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 440: Mâu thuẫn Vũ Gia

Trước Sau

break
Sau khi Liễu Thất lấy viên đạn ra giùm Tiêu Thần, cả người Tiêu Thần đã ướt đẫm rồi, mồ hôi lạnh đã làm quần của hắn ướt hết, nhưng do vết thương, hắn lại không cách nào tắm rửa, thực sự làm hắn vô cùng khó chịu.

Giữa trưa, ba mẹ Vũ Đại Nhi kích động chạy qua đây, Vũ Đại Nhi và mẹ Tô Tử Hiên ôm chặt lấy nhau, khó tránh khỏi nước mắt đầm đìa, về phần người đàn ông trung niên cao bên cạnh Tô Tử Hiên, một thân âu phục đen phẳng phiu, lại khiến cho Tiêu Thần có chút không thoải mái. Người này chính là ba của Vũ Đại Nhi, gia chủ Vũ gia Vũ Long, nhân vật trị giá bạc tỷ.

Sở dĩ Tiêu Thần thấy khó chịu, là bởi vì thằng cha này hễ mở miệng là nhắc đến tiền, thậm chí cũng không hỏi thăm Tiêu Thần vài câu, mà làm ra vẻ mặt, khẽ nói:

- Muốn bao nhiêu tiền?

- Một tỷ!

Sắc mặt Tiêu Thần ngẩn ra, lập tức lạnh lùng nói.

Đối với độ khát vọng tiền bạc, Tiêu Thần có một chút, dù sao mục tiêu của hắn là lập một hậu cung lớn, trong hậu cung lớn có vô số bà xã, đến lúc đó chỗ phải tiêu tiền cũng không ít. Nếu tính luôn cả người nhà, bà con của các bà xã, tính thêm cả một số bạn bè của mình, Tiêu Thần tính đi tính lại, có thể bản thân sẽ phải chịu áp lực kinh tế của trăm mấy người. Nếu như phải nuôi nhiều người như vậy, vậy tiền là điều cần thiết, không thể nào để người nhà của bà xã mình ăn không khí được.

Sở dĩ lần này Tiêu Thần đồng ý với Liễu Thất, đến giải cứu Vũ Đại Nhi, một mặt là Tiêu Thần thấy qua hình của Vũ Đại Nhi, bị sắc đẹp của cô làm cho rung động, trong lòng có ý tưởng phải nạp cô vào hậu cung, mặt khác là vì tiền bạc, một người đường đường là thiên kim Vũ gia, sau khi thành công giải cứu ra, dù thế nào cũng phải cho ít tiền bày tỏ chút chứ. Vốn dĩ Tiêu Thần định hốt trăm triệu là được rồi, nhưng nhìn thấy Vũ Long trưng ra sắc mặt gan lợn, cái tức Tiêu Thần không chỉ đánh một chỗ.

Ông đây trúng đạn mới có thể cứu con gái của ngươi ra, mẹ ngươi lại không cho ông sắc mặt tốt, cái này gọi là chuyện gì chứ, chẳng lẽ có tiền thì giỏi lắm sao?

“Nếu ngươi đã làm ra vẻ có tiền với ông đây, vậy thì tốt, vậy thì cho một tỷ đi!”

Tiêu Thần âm thầm cười lạnh, trước giờ Tiêu Thần không ghét người giàu, nhưng bình sinh hắn nhìn không quen chính là loại người chỉ có một chút tiền là đến cả họ mình là gì cũng không nhớ.

Cho dù mình là do Liễu Thất mời đến giúp đỡ, hoặc là nói trước đó Liễu Thất có nói chuyện hoặc giao dịch gì với Vũ Long, nhưng bây giờ bản thân trúng đạn, là cha của Vũ Đại Nhi đến cả một câu hỏi thăm cũng không có. Ngược lại còn nhìn mình với ánh mắt sắc lạnh, mở miệng ra liền hỏi “anh muốn bao nhiêu tiền”, ngồi chém gió tự sướng.

Tô Tử Hiên thấy ông xã chưng ra bộ mặt khó chịu, véo mạnh Vũ Long mấy cái, vội xin lỗi Tiêu Thần:

- Tiểu Thần à, cậu đừng chấp nhất lão già này, ông ấy ngày nào cũng giao thiệp với tiền, đã rơi vào hố tiền rồi.

Trong lòng Tô Tử Hiên cũng không ngừng cười ngượng, sự nghiệp Vũ gia mấy năm nay phát triển rất nhanh, trọng tâm của Vũ Long cũng nghiêng về phía sự nghiệp, đối với gia đình bây giờ dường như ông ấy không để ý lắm. Ngay cả lần này con gái Vũ Đại Nhi bị bắt cóc, thái độ của Vũ Long dường như cũng không quá nôn nóng, giống như không quan tâm con gái, từ lúc nãy khi ông ấy bước vào trong căn biệt thự này, thậm chí cũng không bước lên hỏi thăm con gái mình một câu.

Lão già này thật sự đã rơi vào hố tiền rồi, xem ra lão nương đây phải rút thời gian để giáo huấn ông ấy mới được!

Vũ Long bị bà xã nhéo một cái, sắc mặt vẫn không hề thay đổi, vẫn trưng ra bộ mặt, hừ nói:

- Một tỷ, ngươi là sư tử mở rộng miệng hả?

Tiêu Thần cười hì hì nói:

- Chẳng lẽ con gái ngài không đáng một tỷ sao? Nếu như ngài trả không nổi cái giá này, tôi không ngại mang con gái ngài trở về chỗ đó, xem như tôi uổng công đỡ viên đạn này vậy, tôi cũng không thèm một phân tiền của ông!

Làm bộ với ông, ông đây cho ngươi chết!

Vũ Đại Nhi đứng một bên không dám xen vào, chỉ nhăn mặt nhìn ba của mình, mấy năm nay hình như ba có chút thay đổi rồi, đối xử với mình và mẹ lạnh nhạt rất nhiều, cô cũng muốn biết mình ở trong lòng của ba, rốt cuộc đáng bao nhiêu tiền, có phải ông sẽ thật sự trả cho Tiêu Thần một tỷ. Nhưng đồng thời trong lòng cô cũng rất rối rắm, cô cũng không biết tại sao lại có cảm xúc rối rắm này, cô luôn cảm thấy trong lòng có chút buồn, chẳng lẽ Tiêu Thần thật sự cứu mình chỉ vì tiền? Nhưng hắn không vì tiền, còn vì cái gì chứ?

Không lẽ hắn cũng là người theo đuổi mình?

Nhưng Vũ Đại Nhi suy nghĩ cẩn thận lại cảm thấy không có khả năng lắm, bởi vì Tiêu Thần không chút chủ động với cô, trái lại có cảm giác hắn muốn đẩy cô ra xa ngàn dặm.

- Nhiều nhất 100 triệu, ngươi muốn lấy hay không thì tùy!

Vũ Long mặt lạnh lùng, đột nhiên nói ra câu nói này, khiến mặt Vũ Đại Nhi lập tức biến sắc, trong lòng Tô Tử Hiên cũng bịch một tiếng, rốt cuộc lão Vũ này hôm nay bị làm sao vậy?

Thật sự cho Tiêu Thần 1 tỷ, đương nhiên là không có khả năng đó, nhưng lúc Vũ Long nói ra câu nói này, sao mà mẹ con Tô Tử Hiên có cảm giác cứ như là đang trả giá vậy, cho dù thật sự không thể đưa cho Tiêu Thần 1 tỷ, cũng không thể hạ thấp giá trị của con gái chứ? Chẳng lẽ tính mạng của con gái có thể dùng tiền để so sánh sao?

Mặt Tiêu Thần biến sắc, nhưng lập tức hồi phục lại bình thường, hắn mơ hồ nắm bắt được âm mưu phía sau, nhưng hắn không vạch trần, mà là hừ vài tiếng, nói:

- Vũ tổng ngài đang nói đùa phải không? Nghe nói tài sản của ngài có hơn 4 tỷ, chẳng lẽ trong mắt ngài lệnh thiên kim chỉ đáng 100 triệu thôi sao? Ngài đừng mong hù tôi, môn thần tôi đây mỗi lần ra tay, đều không rẻ như vậy, muốn dùng 100 triệu để giải quyết tôi, ngài quá xem thường tôi rồi!

Môt luồng sát khí vô hình xông lên Vũ Long, cơ thể Vũ Long hơi chấn động, nhưng dù sao y cũng là con cáo già, rất nhanh trấn định lại, vẫn là bộ mặt chết tiệt đó. Y trừng mắt nhìn Tiêu Thần một cái, lạnh lùng cười hỏi:

- Ngươi muốn bao nhiêu?

Tiêu Thần ngẫm nghĩ một chút, giơ ra một bàn tay, nói:

- Ít nhất 500 triệu, nếu không tôi sẽ đưa con ngài trở về nơi ban đầu!

- Ngươi muốn bịp ta?

Vũ Long nghiến răng quát lên.

Thằng ranh này muốn thừa nước đục thả câu mà, thoáng cái muốn ăn mất 500 triệu của ông, nên biết rằng công ty ông bây giờ đang gặp phải nguy cơ không nhỏ. Tổng giá trị tập đoàn có thể đáng giá hơn 3 tỷ, nhưng bây giờ vốn lưu động đến cả 300 triệu cũng không có, đừng nói là lập tức đưa 500 triệu cho thằng ranh này, 100 triệu đã là giới hạn bản thân có thể chịu được rồi.

Tiêu Thần thản nhiên cười nói:

- Nếu như ngài lý giải thành “bịp”, vậy thì cứ coi như là tôi bịp ngài vậy. Dù sao 500 Triệu, nếu 2 giờ chiều không chuyển vào tài khoản của tôi, thì tôi sẽ đưa con gái ngài trở về địa điểm ban đầu.

Vũ Long cười nhạt một tiếng, trưng ra bộ mặt điếc không sợ súng, ngồi xuống ghế xô pha, cười nói:

- Dù sao thì 500 triệu là không có, nhiều nhất là 100 triệu, ngươi lấy hay không thì tùy, không lấy thì ta cũng không còn cách nào.

Dứt lời y còn quay qua nhìn con gái như còn có việc gì đó, ánh mắt như đang nói, con gái à, không phải ba đây không nỡ mấy trăm triệu này, mà là hiện tại tập đoàn quay vòng đang vô cùng khó khăn, con phải thông cảm con ba của con!

- Lão Vũ, ông nói gì vậy!

Tô Tử Hiên đã nổi giận rồi, thật sự nổi giận rồi, cô không ngờ đến Vũ Long sẽ nói những lời này, càng khiến cô khó lòng chấp nhận là, ông ấy lại còn biểu hiện ra thoải mái như vậy, không hề nhìn ra vẻ mặt nặng nề của ông ấy.

Con gái chỉ đáng 100 triệu?

Thả chó tha ông đi, hai vợ chồng cực khổ nuôi Vũ Đại Nhi khôn lớn, 20 năm trước khi hai người vừa lấy nhau, lúc đó Vũ gia không giàu có gì, cùng lắm là một gia đình bậc trung, nhà mẹ đẻ mình cũng bắt đầu giúp đỡ Vũ Long, công việc làm ăn của Vũ Long cũng càng làm càng lớn, sau này thành lập công ty, tập đoàn của riêng mình, cho đến bây giờ là một trong những tập đoàn thương nghiệp lớn nhất của Lĩnh Hải. Tất cả những cái này, đều là mẹ đẻ của mình ở bên chú ý, nhưng bây giờ thằng cha này lại nói ra câu “con gái mình chỉ đáng 100 triệu”, điều này khiến cô vô cùng thất vọng đau khổ.

Trong đầu của Vũ Đại Nhi cũng trống rỗng, cô cũng có chút đứng không vững nữa, nếu không phải có mẹ Tô Tử Hiên dìu bên cạnh, e rằng cô đã ngã xuống rồi.

100 triệu, đối với đại đa số gia đình mà nói, có thể là một con số trên trời, nhưng đối với Vũ Long có gia tài mấy tỷ mà nói, chỉ là một sợi lông trâu. Tuy là vốn lưu động của công ty ông bây giờ chỉ có 300 mấy triệu, nhưng dựa vào địa vị trong thương giới và danh tiếng nhiều năm của ông, tùy tiện đến ngân hàng nào mượn mấy trăm triệu xoay vòng vẫn rất dễ dàng, có một ngạch thương giới lớn như vậy nhưng lại chỉ chịu bỏ ra 100 triệu chuộc con gái mình.

Chẳng lẽ trong lòng ba mình lại không đáng giá vậy sao? Nói như ba thì, nếu như bọn bắt cóc đó đòi 200 triệu, vậy thì chẳng phải là ba sẽ mặc kệ sao?

- Không lẽ ông điên rồi sao?

Bàn tay Tô Tử Hiên tán thẳng vào Vũ Long, Vũ Long lại không thèm để ý, hời hợt nắm lấy bàn tay của Tô Tử Hiên, vung qua một bên, quát:

- Chuyện giữa hai người đàn ông, phụ nữ đừng có ở bên xen miệng vào!

Tô Tử Hiên khẽ ngẩn người, trong ký ức của cô, Vũ Long chưa từng đối xử với mình thô lỗ như vậy, đôi mắt lập tức tràn đầy nước mắt, cô nghẹn ngào hỏi:

- Chẳng lẽ chuyện của Đại Nhi tôi không thể quản sao? Rốt cuộc ông có để ý đến mẹ con tụi tôi không!

Thân người Vũ Long run lên, không phản ứng lời nói của Tô Tử Hiên, ánh mắt hướng về Tiêu Thần, nói:

- Chỉ có 100 triệu, nếu như ngươi lấy thì chiều nay ta sẽ kêu kế toán gởi qua cho ngươi, nếu như không lấy, Đại Nhi tùy ngươi xử lý!

Dứt lời Vũ Long đứng dậy không thèm để ý đến ánh mắt oán ghét của mẹ con Tô Tử Hiên, Vũ Đại Nhi, mang theo vài vệ sĩ hung hăng rời khỏi biệt thự.

- Hu…

Vũ Long vừa đi, Tô Tử Hiên lập tức ngồi xổm xuống đất, che mặt khóc lớn, Vũ Đại Nhi lại đang cố giả bộ kiên cường, đỡ mẹ của mình, còn dùng một ánh mắt phẫn nộ nhìn Tiêu Thần, tức giận nói:

- Không phải anh muốn tiền sao? Tôi cho anh công ty của tôi! Tôi cho anh làm ông chủ của tôi được chưa hả!

Tiêu Thần chỉ có thể lắc đầu cười miễn cưỡng, không ngờ rằng em Đại Nhi này lại đem tức giận trút lên đầu mình, bản thân là vì thăm dò Vũ Long mà đắc tội cô, có thể Vụ Đại Nhi cho rằng, trò kịch hôm nay là do Tiêu Thần xách động, nếu như không phải Tiêu Thần kiên quyết đòi 1 tỷ, e rằng ba mình sẽ không đối xử kiên quyết với mình như vậy.

- Đại ca…cái này…

Liễu Thất đứng bên đã choáng váng rồi, y cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, Vũ Long là chú của mình, Tô Tử Hiên là dì, Vũ Đại Nhi lại là em họ của y, Tiêu Thần là đại ca kiêm sư phụ của y, vừa rồi y ở bên thật sự là không thể xen vào nói cái gì.

- Bỏ đi, tôi làm một lần người xấu vậy!

Tiêu Thần ngẩng đầu nhìn trần nhà, mặc dù đã mệt mỏi không tả, nhưng vẫn phân ra một tia cầm long chân khí, cho nó đi theo Vũ Long vừa đi ra ngoài.

Trực giác nói với Tiêu Thần, Vũ Long này nhất định là có vấn đề.
break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc