Tiêu Thần làm bộ dạng sực nhớ ra, kế đó thu ánh mắt đang nhìn khe ngực Hà Tú lại nhìn hai lá bài trước mặt, thản nhiên nói tiếp:
- Ưu tiên nữ giới. Mời bà chị mở bài.
- Ha ha. Vậy tôi không khách khí.
Hứa Diễm hừ lạnh một tiếng lập tức mở ra đôi Q.
- Đệch. Bài cũng lớn quá nhỉ.
- Quả nhiên chủ quản Hứa rất giỏi.
- Tiểu tử kia cũng quá xui xẻo rồi. Bài người ta đôi Q xem ra hắn phải thua.
Hứa Diễm mở ra đôi Q khiến đám đông sợ hãi than dài. Phải biết trong chò Cửu điểm bán này đôi Q là bài mạnh thứ hai. Nếu muốn thắng Tiêu Thần buộc phải có đôi K chèn ép. Một trăm vạn này của Tiêu Thần xem ra không giữ được.
- Đại Pháo Ca. Làm sao đây. Cô ta có một đôi Q, anh sẽ thua mất.
Sắc mặt Hà Tú trắng bệch, cô vốn trông mong sau khi Tiêu Thần thắng có thể thưởng cho mình mười vạn. Hiện tại toàn bộ một trăm vạn đã thua sạch xem chừng tiền boa cũng không thể trông chờ. Nghĩ tới mấy vạn đang nhét trong khe ngực cô nàng vội vã thu lại, có số tiền này đêm nay cũng đáng.
- Đại Pháo Ca. Mở bài đi, đám anh em ở đây đang chờ.
Hứa Diễm nhìn Tiêu Thần chăm chú trong đầu thầm nghĩ, tiểu tử bây giờ mới biết ngu sao?
Vài gã bảo vệ bên cạnh Hứa Diễm cũng đã chậm rãi di chuyển tới gần Tiêu Thần, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra tay cho hắn bài học, dám chọc tới chủ quản xinh đẹp, tiểu tử này muốn chết.
- Đại Pháo Ca. Còn nhìn gì vậy?
Hà Tú gấp đến độ cả người run lên. Đại Pháo Ca này không biết suy nghĩ gì ánh mắt ngơ ngác giống như thua đến choáng váng.
- Hả? Không sao. Chị Tú thay tôi mở đi.
Tiêu Thần vừa rồi không cố ý cúi đầu nhìn thấy cái khe phía trước ngực Hứa Diễm nhất thời thất thần.
- Tôi mở?
Hà Tú có chút không dám tin tưởng, ván bài một trăm vạn này không ngờ Đại Pháo Ca lại để cô mở.
- Hừ. Để con điếm này mở càng thua chết ngươi.
Lúc này một gã bảo vệ bên cạnh Tiêu Thần cười lạnh nói.
- Bốp.
Gã còn muốn nói thêm mấy câu trêu trọc nửa mặt bên phải đã bỏng rát, kế đó phun ra vài ngụm máu tươi.
- Dkm mày. Dám đánh anh em của tao? Các anh em, cùng tôi phế thằng này.
Gã thanh niên vừa mắng vừa vẫy tay cho đám bên cạnh lao tới. Đám người xem kịch xung quanh nhất thời lui hết ra sau, ở sòng bạc lúc này không ai dám ra mặt vì Đại Pháo Ca.
- Dừng tay. Để hắn mở bài ra rồi tính.
Hứa Diễm lên tiếng ngăn chặn đám bảo vệ. Trên lý thuyết có thể đối phương sẽ lật được đôi K nhưng cô biết chắc bài này của Đại Pháo Ca có những cây gì. Hắn muốn thắng là không thể. Cô nàng ngăn cản đám đàn em chẳng qua vì muốn duy trì quy củ, nếu người này tiếp tục xuất ra mấy trăm vạn có khả năng sẽ thắng tiếp nữa.
- Ha ha. Chị Tú mau mở đi. Bọn chó này đều nóng nảy cả rồi.
Tiêu Thần cười ha hả cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Hà Tú vươn tới hai lá bài trước mặt. Kế đó nhẹ nhàng hai người cùng lật bài.
Tất cả mọi người đều sợ tới ngây người.
- Một đôi K.
- Không thể. Không thể trùng hợp như vậy.
- Đại Pháo Ca này vận may cũng quá tốt rồi.
*****
- Một đôi K. Một đôi K. Không ngờ Đại Pháo Ca có một đôi K. Cậu thắng rồi. Thắng rồi...
Hà Tú vừa rồi còn khẩn trương cực độ lập tức trở nên vô cùng hưng phấn níu chặt ngực Tiêu Thần. Lúc này hắn đang cười ha hả nhưng trong lòng khổ không thể tả, bà chị này thật sự muốn hại tiểu đệ đệ của hắn sao? Cặp mông đầy đặn kia cứ sàng qua sàng lại ai có thể chịu thấu?
- Ha ha. Ngại quá chị Hứa. Xem ra hôm nay bà chị không dùng cái miệng nhỏ nhắn để hầu hạ tiểu huynh đệ của tôi không được. Ý trời. Chị có một đôi Q tôi có một đôi K. Trốn cũng trốn không thoát. Ha ha...
Tiêu Thần cất tiếng cười lớn, phía đối diện Hứa Diễm mặt cắt không còn chút máu, thậm chí không chút tin tưởng trước mặt đối phương có đôi K.
Sao lại thế này? Rõ ràng nàng đã tráo bài của hắn sao có thể biến thành đôi K?
Hứa Diễm có chút luống cuống nhìn đôi tay mình. Từ nhỏ cô nàng đã học đổ thuật, tinh thông các loại đổ pháp. Trên chiếu bạc muốn lấy bài gì sẽ lấy được bài đó. Hôm nay bản thân thua cuộc chỉ có một nguyên nhân. Tiểu tử làm bộ làm tịch kia là cao thủ đổ thuật hạng nhất, nàng căn bản khôn thể phát hiện hắn ra tay thế nào. Bản thân rốt cuộc bị hắn giả heo ăn thịt hổ.
- Hầu hạ mẹ mày à? Mày cũng dám ở hộp đêm Hắc Lang chúng tao chọc phá. Hôm nay đừng mong sống trở ra. Những người khác lăn xa cho ông.
Gã thanh niên khi nãy chỉ Tiêu Thần quát đồng thời đuổi toàn bộ đám người đang xem ra ngoài. Chỉ một lát sau sòng bạc vốn vô cùng náo nhiệt đã chỉ còn hai người Tiêu Thần.
- Đại Pháo Ca. Bọn họ muốn làm gì?
Hà Tú có chút khẩn trương nắm chặt cánh tay Tiêu Thần. Là nữ tử phong trần trường hợp này cô đã từng gặp nhưng lần đầu tiên trải qua, hơn nữa hiện tại chỉ có cô và Tiêu Thần, cô không biết đối phương sẽ làm gì hai người.
Ở sòng bạc thua tiền là đương nhiên, thắng nhỏ cũng là có chút vận may nhưng quả thật nếu ngươi thắng lớn sẽ có người ra tay trực tiếp hoặc gián tiếp khiến ngươi bị xử lý. Bởi thế chơi bạc tại đó ngươi vĩnh viễn là người thua.
- Bọn chúng hả? Bọn chúng muốn đóng cửa ăn cứt.
Tiêu Thần cười lạnh nói. Kế đó thong dong lột vỏ nho đưa lên miệng.
- Thằng nhãi. Sắp chết đến nơi còn kiêu ngạo như vậy. Thấy mày có chút bản lĩnh hôm nay ông mày cho mày chết toàn thây.
Gã thanh niên giơ ngón cái với Tiêu Thần đồng thời tay còn lại móc ra con dao nhỏ tiến tới.
- A...
Đang dựa vào lồng ngực Tiêu Thần, Hà Tú thấy gã bảo vệ móc con dao nhỏ nhất thời gắt gao ôm chặt cổ hắn thà chết không buông.
- Sao đây? Chị Hứa chút phong độ đi đâu hết rồi? Đại Pháo Ca tôi đồng ý cho chị thổi sáo đã là phúc phận của chị. Nếu thua không nổi thì nói sớm làm gì phải động dao động súng. Người anh em nhỏ của tôi đã cứng ngắc, dao hay súng e rằng cũng không đối phó được.
Tiêu Thần tay phải nâng mông Hà Tú, tay trái đặt bên hông như có thể ra tay bất cứ lúc nào.