Mễ Kỳ Á vừa định đứng dậy đi đến nhà bếp, thì bị Tiêu Thần kéo vào lòng, nhịp đập của cô nàng lập tức đập nhanh thêm vài phần, bởi vì cách Tiêu Thần quá gần rồi, hơn nữa bây giờ đang là mùa hạ, trên người hai người cũng không mặc nhiều quần áo, sự tiếp xúc như vậy trực tiếp dẫn đến nhiệt độ khuôn mặt Mễ Kỳ Á tăng lên.
- Xuỵt!
Tiêu Thần đưa ngón tay giữa ra, chắn giữa môi của hai người.
Trong lúc nhất thời, tâm tư của Mễ Kỳ Á suy nghĩ rất nhiều, lại nhìn nét mặt kỳ lạ của Tiêu Thần, cảm giác như là sắp xảy ra chuyện gì vậy, trong lòng âm thầm kêu khổ:
“Phải làm sao đây! Lỡ như anh đột nhiên muốn mình, vậy mình có nên cho anh không!”
“Anh ấy là ân nhân cứu mạng của mình, nếu như anh ấy muốn mình không thể không cho, hơn nữa, mình cũng rất thích anh ấy. Chỉ là chị Tử Y vẫn đang trong bếp, nếu như bị chị ấy nhìn thấy, vậy thì xong đời.”
Mễ Kỳ Á đang tính toán trong lòng, mặt đỏ đến nỗi sắp nhỏ ra máu.
Ngón tay Tiêu Thần vuốt nhẹ một cái lên môi mềm của Mễ Kỳ Á, nhìn sắc mặt xúc động của cô nàng, cười nói:
- Hay là để anh đi bưng canh vậy, em ngồi đây đợi, nghe lời đó.
Nói xong Tiêu Thần ôm Mễ Kỳ Á đến ghế xô pha, bản thân thì khẽ mỉm cười, đi đến nhà bếp, để lại Mễ Kỳ Á đỏ hết cả mặt, con tim vẫn còn đang loạn nhịp.
- Cái anh xấu xa này, đúng là hư chết đi được!
- Xem ra sớm muộn mình cũng sẽ bị anh ăn mất thôi, nhưng mà người ta rất thích, nếu như có thể trở thành người phụ nữ của anh, có chết mình cũng toại nguyện rồi…
Mễ Kỳ Á mặt đỏ khẽ mắng, vuốt ve đôi môi mềm của mình nơi Tiêu Thần vừa vuốt qua, che miệng cười lén.
Từ khắc Tiêu Thần trị liệu cho bà nội của Mễ Kỳ Á, thì Mễ Kỳ Á đã có lòng cảm kích sâu sắc với Tiêu Thần; sau khi ở sa mạc thấy năng lực của Tiêu Thần, thì cô đã vô cùng sùng bái Tiêu Thần; sau khi Tiêu Thần mang cô từ Hạ Hà trấn đến Lĩnh Hải, thì cô đã gieo hạt giống tình cảm nho nhỏ với Tiêu Thần rồi.
Nhưng Mễ Kỳ Á biết rằng, bản thân không phải là một cô gái đặc biệt ưu tú, chỉ cần có thể ở bên cạnh Tiêu Thần, tất cả đã đủ rồi.
Cho dù chỉ có thể làm em gái của anh, cũng đã đáng rồi, bây giờ Tiêu Thần làm ra hành động dịu dàng và mờ ám với cô, khiến cô hết sức mãn nguyện, và cũng thấy rất hạnh phúc, hạnh phúc này không phải đơn thuần anh trai cho em gái.
…
- Cái thằng này sao còn tán gẫu với Mễ Kỳ Á chứ! Đúng là một thằng ngốc! Đại ngốc!
Chu Tử Y vẫn còn trốn trong nhà bếp, đang nhỏ giọng nói những điều không phải của Tiêu Thần, tay đang cầm muôi khuấy nhẹ canh trong nồi.
- A!
Chu Tử Y còn chưa kêu ra tiếng, cái miệng nhỏ đã bị người ta dùng tay bịt lại, cơ thể cũng bị người này ôm lấy, bản năng cô muốn dùng cẳng chân móc ngược người sau lưng, nhưng không còn cách nào khác sức của người này quá mạnh, khiến toàn bộ chân tay của cô bị ấn chặt, khiến cô không thể động đậy.
- Um…um…
Chu Tử Y muốn la lên cầu cứu, lại bị người này bịt miệng, không thể động đậy.
- Là anh!
Tiếp đến cô nghe được một âm thanh rất quen thuộc, giọng nam mà bản thân vô cùng tha thiết, chính là Tiêu Thần.
Đi vào nhà bếp đương nhiên là Tiêu Thần rồi, hắn thấy Chu Tử Y đang nấu canh, liền tính cho cô một chút vui vẻ, ôm chặt cô ấy từ phía sau, ôm lấy eo nhỏ của cô.
- Có nhớ anh không, em yêu.
Miệng Tiêu Thần nhẹ nhàng thổi một hơi nóng vào tai Chu Tử Y, toàn thân Chu Tử Y liền khẽ rùng mình, tiếp đó nhịp tim của cô đập nhanh, chiếc miệng của Tiêu Thần nhẹ nhàng ngậm vành tai của cô, vành tai óng ánh, giống như ngọc trắng, khiến người khác rất yêu thích…
Hơi thở mãnh liệt của đàn ông, cộng thêm một chút trêu chọc, và còn cảm giác toàn thân bị khống chế, khiến Chu Tử Y nhẹ nhàng kêu lên một tiếng.
- Lâu như vậy vẫn chưa trả lời anh, nhất định là không nhớ rồi, anh phải trừng phạt em mới được…
Tiêu Thần trơ tráo cười, tay phải buông lỏng miệng của Chu Tử Y, mạnh mẽ trượt xuống vị trí thiên liêng.
…
- Anh…tên tiểu tử thối…mau thả em ra…
Chu Tử Y cảm thấy tay chân không còn chút sức lực nữa, ỡm ờ muốn cự tuyệt, nhưng sự cự tuyệt này thà đừng cự tuyệt còn hơn, đối với Tiêu Thần mà nói, không những không chút hiệu quả, trái lại còn đẩy mạnh sự tuần hoàn máu của Tiêu Thần, chỉ đẩy nhanh sự phân bố hormone của hắn mà thôi. Nhất là khi Chu Tử Y nói câu nói này, tay trái còn nhẹ nhàng ôm lại eo của Tiêu Thần.
Tiêu Thần thoáng cái đã đạt được, làm sao chịu buông tay, miệng lại ngậm lấy vành tai phải của cô, đây là một trong những bộ phận mẫn cảm của Chu Tử Y, toàn thân cô lại một lần nữa run mạnh lên.
- Dễ dầu gì thả em ra, nên biết là bây giờ anh đang hưng phấn lên, muốn thu rất khó đó.
Giọng nói Tiêu THần mang chút mê hoặc, lại mang theo một cơn gió nhẹ, nhẹ nhàng thổi vào trong tai Chu Tử Y, khiến lòng cô run lên, cộng thêm tên tiểu tử Tiêu Thần này, tay chân miệng cùng sử dụng, chưa được bao lâu, đường phòng tuyến trong lòng Chu Tử Y sắp sụp đổ rồi.
…
Hai bàn tay lớn của Tiêu Thần đã chiếm trọn hai ngọn núi thánh khiết rồi, miệng cũng đang nhẹ nhàng hôn hít cổ của Chu Tử Y, chân phải duỗi đến giữa hai chân của Chu Tử Y, thế công có thể nói là tương đối mãnh liệt.
Quả thực Chu Tử Y cũng có chút khó chịu, ngoài miệng nói là không chịu, tay lại quay qua ôm ngược Tiêu Thần, đầu cũng đang ngẫng về phía trước, rất hưởng thụ sự chăm sóc giữa hai người yêu nhau mới có mà Tiêu Thần mang lại cho cô.
- Không muốn… Mễ Kỳ Á vẫn đang ở đây…anh đợi vài ngày… cuối tuần này em có ngày nghỉ… đến lúc đó chúng ta ra ngoài…
Chu Tử Y không thể kiên trì được nữa rồi, cô sợ rằng chỉ cần bản thân buông lỏng, thì Tiêu Thần sẽ làm mình ngay bếp mất.
Mễ Kỳ Á vẫn còn ở bên ngoài, Chu Tử Y không muốn mình cứ u mê như vậy mà trao thân cho Tiêu Thần, ngoài ra hoàn cảnh này quả thật có chút tệ, nếu như sau này bản thân hồi tưởng lại khoảnh khắc quan trọng nhất của đời mình, lần biến đổi từ con gái thành đàn bà, không ngờ là ở nhà bếp, tuy là có chút ý nghĩa, nhưng lại không hoàn mỹ.
- Thật vậy sao? Không lừa anh chứ?
Tiêu Thần nhẹ nhàng cười, bàn tay lại xoa nhẹ một phen, cảm nhận sự mềm mại trắng mịn trong tay.
Chu Tử Y khẽ hừ một tiếng, oán giận nói:
- Đương nhiên là thật rồi, tha cho em đi Tiểu Thần, ở đây thật sự là không thích hợp, anh cũng muốn cho em một hồi ức đẹp sau này đúng không.
Tiêu Thần ngẫm nghĩ một chút, cũng đúng là đạo lý như vậy, dù sao cũng phải suy nghĩ đến cảm nghĩ của Chu Tử Y, bản thân theo đuổi Chu Tử Y cũng mấy tháng rồi, hai người cũng đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện. Nếu như cô ấy đã đồng ý trao cho mình, vậy thì không cần thiết phải làm khó cô ấy nữa, dù sao thì qua mấy ngày nữa sẽ là người đàn bà của mình rồi, hí hí, cũng chỉ vài ngày thôi mà
- Được rồi, vậy anh tạm tha cho em, bé ngoan.
Tiêu Thần cười ha hả một tiếng, thu ma chưởng về, đồng thời giúp Chu Tử Y chỉnh lại áo không ngay ngắn của cô, kéo cô vào lòng, hôn nhẹ khuôn mặc của cô.
- Tiểu Thần, cám ơn anh, có thể trở thành người đàn bà của anh em cảm thấy rất hạnh phúc.
Cảm nhận sự dịu dàng của người con trai trước mặt kém mình 7 tuổi, Chu Tử Y chỉ cảm thấy núi băng trong lòng bị tan chảy rồi, trong lòng mình đã in sâu hình dáng của chàng trai trẻ này, đời này muốn xóa bỏ e rằng là rất khó.