- Tiêu Thần, anh đừng nói mấy vấn đề này nọ nữa, nói thẳng làm thế nào để giết trùng mẹ đi.
Lâm Vũ Đình không kiên nhẫn nói.
Đoán chừng cô nàng này học sinh vật không được tốt, nghe Tiêu Thần nói những thứ huyền bí sâu sắc đó, cô nhất thời tiêu hóa không được nhiều như vậy.
- Dương Lan cũng nói, cách ba ngày vào lúc rạng sáng bụng sẽ đau một trận ngắn, đó chính là lúc đám trùng hoạt động, bình thường chúng đều trong trạng thái ngủ say, căn bản sẽ không tìm thấy tung tích của nó. Cho nên muốn tìm được trùng mẹ, chỉ có thể tìm trong giây phút đấy. Trùng mẹ sợ nhất là minh hỏa, cho nên muốn dùng minh hỏa công kích nó, khiến nó bị chết cháy.
Tiêu Thần cũng không định loang quanh, thời gian không còn sớm nữa, bản thân còn phải đi ra ngoài gặp một người.
- Dùng minh hỏa công kích?
- Dùng lửa thiêu?
Mấy người con gái đều cảm thấy có chút khó tin, Uông Tiểu Kỳ cũng rất hoang mang, nói:
- Trùng mẹ kia không phải ở trong mạch máu người sao, sao lại dùng minh hỏa để công kích sinh vật ở trong mạch máu?
- Tiêu Thần, xin bạn nói cho mình biết tất cả những thứ có liên quan đến chuyện căn bệnh hấp huyết chi trùng này, mặc kệ có thể thành công hay không, mình cũng muốn thử một lần. Mình còn trẻ, mình không muốn đời này cứ sẽ như vậy.
Dương Lan khẩn cầu Tiêu Thần, có cô gái nào mà không thích chưng diện, mỗi người con gái đều muốn có được người yêu, yêu một tình yêu hạnh phúc, có thể hiện tại bộ dạng này trở thành trở ngại quá lớn về ngoại hình của cô.
Tiêu Thần gật gật đầu, nói với Dương Lan:
- Dương Lan, bạn cứ yên tâm, những điều mình biết nhất định sẽ nói với bạn. Hơn nữa điều mình muốn nói chính là, căn bệnh này nếu muốn hoàn toàn chữa khỏi, trước mắt chỉ có mình có thể đi thử, cho dù là bạn đến bệnh viện hay phòng khám cũng không thể tìm thấy phương pháp đâu.
- Mình hiện tại nói rõ với bạn về bệnh này, muốn trị được nó thì phải mạo hiểm rất lớn, bạn tốt nhất là suy nghĩ cho kỹ.
Tiêu Thần cũng không phải đang khoác lác, loại thuốc đặc thù cơ bản cũng sắp tuyệt tích rồi, hiện tại nước Cộng Hòa đoán chứng chỉ có trên người hắn mới có loại thuốc này.
Ba người Uông Tiểu Kỳ đều không nói gì nữa, mà đem thời gian để cho Tiêu Thần và Dương Lan, Tiêu Thần nói nhiều như vậy, đích xác không phải là nói mò, đúng là có chút căn cứ.
- Ừ, Tiêu Thần, bạn cứ việc nói thẳng, không cần lo chuyện đấy, mọi người không cần lo lắng cho mình, mình mắc bệnh này cũng mười năm rồi, sớm đã quen rồi.
Dương Lan hít một hơi dài, dưới bóng ma của loại bệnh này, cô là con gái còn chưa tới hai mươi tuổi, ý chí còn mạnh hơn so với các cô gái bình thường nhiều.
- Ừ.
Tiêu Thần rất nghiêm túc nói,
- Minh hỏa cũng không phải là nhất định để dùng công kích nó, tâm hỏa của chúng ta cũng là một loại minh hỏa, chính là muốn nói vào lúc bạn đau nhức, trong lòng bạn phải châm lửa! Hoặc là phẫn nộ, hoặc là vui mừng, hoặc là phấn khởi, tóm lại là phải để một loại cảm xúc nào đó đột nhiên bạo phát, mãnh liệt dùng tâm hỏa bức trùng mẹ ra, hoặc là trực tiếp dùng tâm hỏa thiêu chết nó. Chỉ cần xử lý xong trùng mẹ này, đến lúc đó lại dùng thuốc của mình, sau khi tiến hành thay đổi qua thời gian, tin rằng bệnh của bạn sẽ chuyển biến tốt đẹp.
- Trong lúc đó có gì nguy hiểm không?
Dương Lan hít sâu vào hơi, cảm xúc cũng dâng lên, nếu quả thật trị như vậy là được thì sắc mặt Tiêu Thần sẽ không ngưng trọng như này.
- Nguy hiểm nhất định phải có, hơn nữa còn là không nhỏ, mình muốn nói trước với bạn vài phương án dự phòng.
Tiêu Thần nói,
- Toàn bộ quá trình trị liệu có ba nguy hiểm, thứ nhất chính là tác dụng phụ của thuốc đặc thù, sẽ sinh ra một số tác dụng đục khoét khó đoán trước, nghiêm trọng nhất sẽ dẫn đến cái chết. Thứ hai chính là mỗi lần bạn đau nhức thời gian quá ngắn, khả năng nhiều nhất cũng chỉ từ mười giây đến nửa phút, nếu lúc đó không giết được trùng mẹ mà bị minh hỏa công kích thì sẽ sinh ra nguy hiểm. Thứ ba, khi trùng mẹ bị minh hỏa đánh thức chính là lúc nó thức tỉnh, nó sẽ toàn lực vồ đến, nếu không cẩn thận mà chui vào hệ thần kinh thì sẽ nguy hiểm trực tiếp đến tính mạng bạn.
- Trong quá trình trị liệu còn có nguy hiểm nhỏ, nhưng mình tin tưởng đây không phải là vấn đề lớn, mấu chốt chính là làm cách nào để giải quyết ba nguy hiểm lớn này, chỉ cần xử lý tốt ba vấn đề này thì xác xuất thành công sẽ cao hơn nhiều. Muốn trị liệu hay không, mình nghĩ Dương Lan bạn nên thận trọng suy xét, tốt nhất là thương lượng với người nhà một chút, đây cũng không phải là việc nhỏ.
Tiêu Thần khá cẩn thận nghiêm túc nói về những nguy hiểm trong quá trình trị liệu, dù sao đây cũng là mạng người, muốn trị hay không còn phải để Dương Lan quyết định.
Dương Lan suy xét vài phút đồng hồ, mọi người đều không nói chuyện, Dương Lan ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Thần hỏi:
- Tiêu Thần, bạn nắm chắc mấy phần?
- Ba phần.
Tiêu Thần không ôm thái độ lạc quan,
- Thuốc sinh ra tác dụng phụ, chỉ cần ý chí của bạn đủ mạnh là có thể vượt qua, về điểm này mình không quá lo lắng. Hơn mười giây dùng minh hỏa công kích trùng mẹ mình cũng nắm chắc tám phần. Chủ yếu chính là lúc trùng mẹ vồ đến rất khó nắm chắc. Tuy rằng lúc ấy mình xem qua nhà kia trị cho con gái họ, nhưng dù sao cũng không phải là tự mình thao tác, không dám nói xác xuất thành công sẽ cao, ba phần chính là xác xuất thành công.
- Chỉ có ba phần xác xuất thành công? Bảy phần còn lại đều là xác xuất phải chết?
Dương Dao Dao ở bên cạnh đứng ngồi không yên, nghe Tiêu Thần nói như vậy, lần trị liệu này quả thật tính nguy hiểm quá lớn.
- Đúng thế, nếu trị liệu thất bại, khả năng chết cực cao.
Tiêu Thần nói,
- Trùng mẹ bình thường là ngủ say, nếu thức tỉnh sẽ cắn nuốt thần kinh, đại não, tổ chức con người. Tóm lại, nếu nó thức dậy nó chính là một sát thủ. Nó sẽ ăn sạch sẽ cả người, hơn nữa thời gian còn cực nhanh, trong khoảng thời gian ba ngày sẽ ăn sạch toàn bộ cơ thể người bệnh.
- Chị Lan Lan, vậy chúng ta đừng trị bệnh, như vậy không phải rất tốt sao? Sao phải giết chết nó, cứ để cho nó ngủ say đi, như vậy ít ra vẫn có thể sống.
Vừa nghe Tiêu Thần nói như vậy, một chút cũng không giống đang nói đùa, Dương Dao Dao khẩn trương kéo suy nghĩ sâu xa của Dương Lan trở lại, cô cũng không muốn người thân của mình lại đi mạo hiểm như vậy, ngoại hình khó coi một chút cũng không sao, ít nhất vẫn có thể sống khỏe mạnh.
Cái chết, đối với một cô gái hai mươi tuổi, quá mức xa xôi, cũng thật đáng sợ.
- Đúng vậy, Lan Lan, hiện tại y học phát triển như vậy, có lẽ không lâu nữa có thể dùng phương pháp khoa học trị bệnh này. Lại nói, Tiêu Thần cũng nói là anh ấy chỉ thấy ở nước L, không nhất định là cô gái kia giống bệnh của em, chúng ta không cần phải mạo hiểm như vậy.
Lâm Vũ Đình cũng có ý này, Tiêu Thần nói nguy hiểm như vậy, căn bản là không cùng hướng với khoa học, không cần phải quá tích cực