Nguyễn Hi Hòa bên người tràn ngập thuốc súng, hiện tại cô mỗi ngày chỉ ở trong phòng chờ, không có đi phim trường xem .
Nó tránh được sự xấu hổ khi bị theo dõi một lần nữa. Cô ấy ghét đi đâu cũng bị soi mói vào chuyện riêng tư của mình, vì vậy Mạc Khải Dự và Mạc Thiên Thiên đã mang đến cho cô rất nhiều rắc rối.
Nhiều người trước đây đối với cô có thái độ khá bình thường, nhưng kể từ sau sự việc đó, cách họ nhìn cô đã thay đổi một chút , mang theo một chút nịnh nọt và họ hy vọng rằng cô có thể giới thiệu họ trước mặt Mạc Khải Dự
Thậm chí, giống như thợ trang điểm nhỏ bên cạnh Đông Vân Uyển, trực tiếp tìm cô, nói muốn giúp đỡ cô.
Mạc Khải Dự, đây mẹ nó là loại người ngu ngốc gì, đã là thời đại nào rồi, còn phục vụ ☺)))))
Cô thật sự không có hảo cảm gì với người Mạc gia.
Nhất là Mạc Thiên Thiên, cô cảm thấy cô gái này quá mức cố chấp, điên lên giống như bệnh thần kinh, người bình thường sẽ không ai cầm ống sắt.
Lúc ấy trong đầu cô trống rỗng, thậm chí cô cũng nghĩ tới, nếu như......một gậy kia không có ném lệch, có phải ngày đó cô phải vào bệnh viện hay không.
Nguyễn Hi Hòa chưa bao giờ cảm thấy mình gần với tử thần như vậy, thật ra từ lúc cô ta nói chuyện với Quý Vu, cô có thể nhìn ra, cô gái này bị chiều hư, ích kỷ mà tùy hứng quá phận, thế cho nên phàm là người khác hơi không bằng ý cô ta, cô ta liền có thể điên cuồng cực đoan thành như vậy.
Úc Vi đối với cô ta ngoan ngoãn phục tùng, Mạc Khải Dự vĩnh viễn sẽ vì Mạc Thiên Thiên, còn có Mạc Đình Thâm coi cô ta nhất, cô ta có chỗ dựa vững chắc, cô gái như vậy thì có chuyện gì không làm được, cô thật sự là đáng buồn và làm người ta hâm mộ.
Mà Nguyễn Hi Hòa, Nguyễn Hi Hòa không được, Nguyễn Hi Hòa chỉ có 044.
Đi trên con đường náo nhiệt nhất, cách ly với tiếng ồn ào náo nhiệt của thế gian, phồn hoa lại cô đơn, náo nhiệt lại cô độc. Hơn nữa người có bí mật trên người đều không thích quá gần gũi với người khác, Nguyễn Hi Hòa cũng vậy.
“Ăn cái này đi, còn nóng.”
Kỳ Tư nhìn cô ăn, thỉnh thoảng còn giúp cô lau miệng
Anh mua hai loại hương vị Nguyễn Hy Hòa thích nhất.
Kỳ Tư dần dần chú ý tới một người đàn ông đi vào phòng nghỉ, Mạc thị Mạc Khải Dự.
Trong lòng hắn có tính toán.
“Sau này không làm phiền anh mua điểm tâm cho bạn gái tôi nữa.”
Mạc Khải Dự kéo ghế dựa bên cạnh Nguyễn Hi Hòa ngồi xuống.
Tay đặt lên lưng ghế Nguyễn Hi Hòa một cách tự nhiên, tư thế này rất hung hăng, đại diện cho một người đàn ông có tính chiếm hữu đối với người phụ nữ này rất mạnh.
Kỳ Tư nghe nói như thế liền biết anh là bạn trai mới của cô.
Bất quá phản ứng của cô bình thản như vậy, trước đây cũng chưa từng liên lạc qua, anh đoán, giữa hai người hẳn là xảy ra vấn đề, không nói lập tức chia tay đi, ít nhất là không có khả năng lâu dài.
Kỳ Tư đã sớm chuẩn bị tâm lý không lộ vẻ gì, chỉ thờ ơ thu hồi tầm mắt, coi như không nhìn thấy Mạc Khải Dự
Trên tay tự múc bát cháo ra, dùng thìa khuấy, sợ nó quá nóng, ăn không vào miệng.
“Lần sau anh dẫn em đi ăn bánh bao của Phúc Ký, bọn họ ra sản phẩm mới, mùi vị cũng không tệ lắm."
Kỳ Tư nhìn cô, trong lời nói lộ vẻ dịu dàng không sâu sắc.
Được. "
Cô cắn một miếng bánh bao hấp.
Mạc Khải Dự chưa từng bị coi thường như vậy, mấy ngày nay Nguyễn Hi Hòa giống như thay đổi thành một người khác, nửa điểm cảm giác ngọt ngào cũng không có, đối với anh lạnh như băng, ba ngày rồi một câu cũng không nói với anh, cho dù anh giải thích thế nào cô cũng mắt điếc tai ngơ.
Mà giờ khắc này, càng giống như là đem tự tôn của hắn hoàn toàn giẫm lên dưới lòng bàn chân.
"Nguyễn Nguyễn, chúng ta nói chuyện, cuối cùng cũng nên có kết thúc đúng không?"
Mạc Khải Dự cả đời này chưa từng ăn nói khép nép như vậy.
Nguyễn Hi Hòa nhìn Kỳ Tư một cái.
Kỳ Tư không nháo, anh tự giác đi ra ngoài, còn đóng cửa lại.