Nguyễn Hi Hòa không ngờ Mạc Thiên Thiên lại tích cực như vậy, tin tức buổi sáng sẽ đến vào buổi chiều, có vẻ như cô ấy thực sự quan tâm đến Quý Vu.
Cô hơi cúi đầu xuống, không phải sợ đối mặt với Mạc Thiên Thiên, mà là không muốn gặp mặt Mạc Thiên Thiên mà là không muốn gặp Mạc Thiên Dự sớm như vậy.
"Mời cô rời đi."
Quý Vu thực sự không thích tính khí độc đoán của Mạc Thiên Thiên, con gái phải dịu dàng .
“Qúy Vu, em là vị hôn thê của anh, anh đối với em như vậy.”
Mạc Thiên Thiên cảm thấy nước mắt giàn giụa trước mặt mọi người như vậy rất mất mặt. Nhiều người bắt đầu thương hại với cô ta.
“Thiên Thiên, đừng như vậy, chúng ta nói riêng, đừng ở đây hồ nháo như vậy. "
Tống Lê Y thấy rõ hơn Mạc Thiên Thiên, Quý Vu hiển nhiên không có nửa phần tình cảm với Thiên Thiên.
“Tôi sẽ ở chỗ này, anh ta tìm ŧıểυ tam!”
Mạc Thiên Thiên tâm tình kích động.
"Tôi ngay từ đầu đã không thích cô, trong lòng cô không rõ ràng sao, hôn ước này từ đâu tới, trong lòng cô không rõ ràng sao?"
Quý Vu cười lạnh, ánh mắt nhìn về phía Mạc Thiên Thiên, lạnh đến mức có thể làm chết người.
“Em gái Thiên Thiên của tôi không đến phiên cậu nói muốn hay không muốn.”
Một đạo thanh âm cực có từ tính vang lên.
Mọi người quay lại nhìn người đến
Người đàn ông cao lớn, với vẻ ngoài lãnh đạm và đẹp trai, như thể một tổng tài độc đoán bước ra từ ŧıểυ thuyết
Khí chất rất mạnh, trên khuôn mặt lạnh lùng không có nụ cười, ánh mắt cũng hoàn toàn lạnh lùng.
Sở dĩ Mạc Khải Dự được xếp hạng năm sao là bởi vì Mạc Khải Dự hiện đang nắm quyền tại tập đoàn Mạc Thị, mặc dù Mạc Đình Thâm vẫn chưa nghỉ hưu , nhưng công ty đã hoàn toàn giao quyền cho Mạc Khải Dự từ bốn hoặc năm năm trước, hơn nữa anh ấy còn có sự nhạy bén trong kinh doanh và giá trị thị trường của anh ấy vô cùng tốt, nó tăng gấp đôi nhiều lần.
Mạc Khải Dự ghé sát vào, nói bên tai Quý Vu.
Tay Quý Vu dần dần nắm chặt, lại là loại cảm giác vô lực này, lúc trước cũng vậy, hắn chính là người bị hy sinh, Mạc, Quý hai nhà thông gia căn bản không lo lắng đến cảm nhận của hắn.
Nguyễn Hi Hòa đã rất lâu không thấy bộ dáng này của Mạc Khải Dự, dường như trước mặt mình hắn phong lưu tùy ý, ôn hòa tùy ý hơn.
Cô cụp mắt trầm mặc.
Quý Vu bỗng nhiên cười ra tiếng
"Tôi cùng cô ấy đã có con, Mạc Thiên Thiên là muốn kết hôn coi và làm mẹ kế
sao?”
Trong nháy mắt, ánh mắt Mạc Khải Dự cực kỳ nguy hiểm.
“Quý Vu, anh nói cái gì!”
Mạc Thiên Thiên lập tức xù lông.
“Thiên Thiên. "
Tống Lê Y vội vàng giữ chặt cô.
“Tôi nói tôi và cô ấy đã có con. "
Quý Vu mặt không chút thay đổi lặp lại một lần nữa
“Quý Vu, đồ khốn khiếp”
……
Khung cảnh trở nên hỗn loạn
Mạc Khải Dự yêu cầu các vệ sĩ thu dọn hiện trường, chẳng mấy chốc chỉ còn lại một vài nhóm trong trường quay thứ ba.
Lưu ca ở lại, dù sao đó cũng là một nữ nhân điên, hắn lo lắng Quý Vu chịu thiệt.
“Anh là trợ lý của Quý Vu đúng không, anh không được đi!”
Mạc Thiên Thiên chỉ vào Nguyễn Hi Hòa, cô chú ý tới người phụ nữ ăn mặc kín đáo này vẫn ngồi bên cạnh Quý Vu.
Quý Vu và Lưu ca đồng thời nhíu mày.
Mạc gia quyền thế ngập trời, hai người bọn họ đều không hy vọng Nguyễn Hi Hòa bại lộ trước mắt bọn họ.
“Cô bảo em ấy làm gì, Nguyễn Nguyễn em đi trước đi.”
Quý Vu lên tiếng.
Thân thể Mạc Khải Dự cứng đờ, nhìn về phía cô gái mặc áo lông màu đen đội mũ khẩu trang.
“Chờ một chút.”
Thanh âm hắn trầm thấp mà hơi khàn.
Nguyễn Hi Hòa không để ý, tự mình đi ra ngoài.
Mạc Khải Dự nhanh chóng đuổi theo, túm lấy tay cô, xoay cô lại, muốn tháo khẩu trang của cô ra.
Nhưng đã Nguyễn Hi Hòa kịp giữ tay anh lại.
Ánh mắt chạm nhau, cảm xúc ẩn giấu bấy lâu nay của Mặc Khải Dự tuôn ra, là cô, trong nháy mắt cảm động đến muốn chảy nước mắt, anh tìm cô quá lâu.
Nguyễn Hi Hòa tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, mặc cho anh huy động người tìm thế nào cũng không tìm thấy nửa điểm tin tức của cô.