Cuốn Sách Của Cô Gái Cặn Bã

Chương 123

Trước Sau

break

 

“Hai người trò chuyện vui vẻ như vậy. "Anh đột nhiên chen vào.

Nguyễn Hi Hòa và Trọng Cảnh đều nhìn về phía anh.
“Vu ca.”
“Thầy Quý. "Thái độ Trọng Cảnh được cho là khiêm tốn.
Trong giới giải trí, người có vị trí cao hơn mình, nhất là trong đoàn làm phim, thống nhất đều gọi đối phương là giáo viên
“Em và Nguyễn Nguyễn đang bàn chuyện chuyên môn.”
Trọng Cảnh năm nay vừa tốt nghiệp đại học, cũng nên có rất nhiều đề tài chung với cô.
“Tôi cùng cô ấy nói chút chuyện." Quý Vu trực tiếp mở miệng.
“À, được, vậy em đi trang điểm lại trước, Nguyễn Nguyễn lát nữa anh sẽ đến tìm em.”
Trọng Cảnh cười vẫy tay với Nguyễn Hi Hòa.
Sau khi Quý Vu ngồi xuống, sắc mặt không tính là nhẹ nhàng.
Nguyễn Hi Hòa dường như cũng có chút "không được tự nhiên", dù sao tối hôm qua đã xảy ra chuyện như vậy.
“Trọng Cảnh đổi bạn gái rất nhanh, nếu em muốn chọn bạn trai, cũng không cần lo lắng cho anh ta."Quý Vu bỗng nhiên nói như vậy.
“Ôi, nhìn không ra nha, cậu ấy rất đáng yêu.”
Nguyễn Hi Hòa chân thật đánh giá, Trọng Cảnh làm cho người ta có cảm giác không kém, không giống như Quý Vu nói.
Mục tiêu ba sao
Nhưng Nguyễn Hi Hòa cảm thấy cấp sao của anh quá thấp không có ý nghĩa gì mà thôi.
“Anh sẽ không hại em. "Quý Vu nhíu mày.
Nguyễn Hi Hòa khẽ nở nụ cười: "Ừ, em hiểu.”
“Ừ.”
Anh tới rất đột ngột, đi cũng rất đột ngột.
Nguyễn Hi Hòa thờ ơ nghịch điện thoại di động, trong mắt lại lạnh lẽo, vị hôn phu của Mạc Thiên Thiên.
Thế giới này thật là nhỏ.

……

Sau ngày đó, hai người rất ăn ý lui về khoảng cách an toàn.
Ngược lại Kỳ Tư thường xuyên đến thăm ban, rất nhiều người trong đoàn làm phim đều trêu chọc Nguyễn Hi Hòa tìm một cao phú soái.
Kỳ Tư nói thật là một người đàn ông rất ưu tú, đối với người phụ nữ mình thích lạnh lùng, tình cảm thắm thiết, đây có thể là loại hình tình yêu mà rất nhiều cô gái hướng tới nhất.
Đáng tiếc, gặp được Nguyễn Hi Hòa.

Hôm nay Kỳ Tư cũng tới, ba người bọn họ đi ăn cơm gần đó.
Trong gian phòng nhỏ, ba người ăn món Nhật Bản, nói món Nhật Bản cũng không hẳn vậy, dù sao cửa hàng gần đây đều nhỏ, không phải cửa hàng Nhật Bản chính quy gì.
Bất quá ăn uống thật sự làm rất dễ thương và tinh tế
Kỳ Tư rất tự nhiên đi lau bát đĩa cho Nguyễn Hi Hòa, toàn bộ quá trình đều chăm sóc và theo cảm nhận của cô, chỉ cần mang theo ánh mắt thì không thể không nhìn thấy tình cảm trong mắt Kỳ Tư dành cho Nguyễn Hi Hòa.
Cô không ăn cay, khi có một con cá hồi tưới tương ớt đặt đến trước mặt cô, Kỳ Tư đưa tay đổi vị trí món ăn trước mặt mình với đĩa cá hồi kia.
Tóc cô rất dài, lúc ăn cơm, tóc mai rơi xuống vài sợi.
Dây chun nho nhỏ Nguyễn Hi Hòa đưa cho anh vẫn luôn đeo trên cổ tay, giống như lúc trước hai người chưa chia tay.
Như vậy, cô ăn cơm, động tác anh liền dịu dàng nhẹ nhàng giúp cô vén tóc ra sau tai, dùng dây thun nhỏ buộc lại.  
 Quý Vu càng ngày càng trầm mặc, có đôi khi ngay cả nụ cười lễ phép cơ bản nhất cũng không cười lên được.
Cậu hiểu Kỳ Tư quá rõ, sợ là thật sự rất thích Nguyễn Hi Hòa mới có thể làm được bước này.
Trên đường Quý Vu đi ra ngoài đi WC, lúc trở về, chỉ nhìn qua bình phong trên giấy là có thể nhìn thấy hai người trong phòng đang làm gì.
Anh cứng đờ. 

Lui về góc khuất yên lặng châm một điếu thuốc.
Đã rất nhiều năm không hút thuốc, nhưng trong khoảng thời gian này, anh sắp điên rồi.
Sương khói lượn lờ, lại tôn lên khuôn mặt kia của anh có loại cảm giác chán chường ma mị, ngũ quan vốn đã đẹp mắt càng phát ra lại càng trở nên thâm trầm
Quý Vu, thật sự là ngươi!
Anh hơi ngước mắt lên, người tới dĩ nhiên là Đông Vân Uyển.
Quý Vu gật đầu ý coi như chào hỏi.
Đồng Vân Uyển đã đi tới, rút ra một điếu thuốc lá dài nhỏ:
“Mượn lửa.”
Có thể là bởi vì không ở phim trường, nội dung trong ánh mắt cô có chút trắng bệch.
Mùi nước hoa trên người cô ấy rất nồng, cũng rất gợi cảm.
Anh nhíu mày nghiêng đầu.
Đây chính là ý tứ cự tuyệt.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc