Rầm......... cửa lần nữa bị đóng lại.
Phòng Quý Vu ở gần Nguyễn Hi Hòa, anh có chút phức tạp nhìn Kỳ Tư đẩy cửa vào, tâm tình có chút phức tạp, rõ ràng là anh nói với Kỳ Tư, Nguyễn Hi Hòa ở chỗ anh ta, nhưng nhìn thấy anh đi vào muộn như vậy, trong lòng bao trùm một cảm giác khó chịu.
“Sao anh lại tới đây, à...... "
Cô còn chưa nói xong, đã bị anh ôm lấy hôn.
Hai người sớm chiều ở chung ba tháng, hắn quá rõ ràng nên hôn nơi nào sẽ làm cho cô thoải mái.
Chia tay mấy ngày nay, hắn tìm cô sắp điên rồi, nhưng là cô tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, mặc cho hắn vận dụng bao nhiêu nhân mạch tài nguyên đều tra không ra vị trí của cô.
“Kỳ, ừ, Kỳ Tư. "
Cô thật sự có chút không chịu nổi Kỳ Tư nhiệt tình như vậy
“Không, không cần!”
Cổ cô vừa mới ngẩng lên, khóe mắt thấm đẫm nước mắt.
Kỳ Tư trong lòng vừa giận vừa yêu, chỉ có thể thông qua phương thức này để cô cảm thụ tâm tình của mình.
“Ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho anh, Nguyễn Hi và em rốt cuộc có tình cảm với anh hay không.”
Anh từ trên cao nhìn xuống cô.
Khóe miệng vừa rồi còn ngậm mật hoa sáng ngời, dưới ánh trăng càng thêm xinh đẹp.
Trong tích tắc, anh tháo khóa thắt lưng. Trong đôi mắt phượng dài và hẹp có một luồng khí nguy hiểm.
Nếu cô và Kỳ Tư chưa chia tay, cô hoàn toàn không ngại vui vẻ với Kỳ Tư, nhưng đã chia tay rồi tấm màng này cô khẳng định sẽ không cho anh, chẳng qua cô cũng không quá để ý loại này, nhưng đôi khi một tấm màng có thể khiến đàn ông vì bạn làm rất nhiều chuyện.
“Anh đừng như vậy em sợ. "
Nước mắt cô từng giọt từng giọt rơi xuống.
044 đặc biệt muốn châm chọc, Hòa Hòa và Kỳ Tư liền đặc biệt hăng hái, giả làm một bông hoa nhỏ màu trắng nhìn tư thế quyến rũ, mặc dù nó biết Nguyễn Hi Hòa thích .
Một khi những chiếc kính gọng vàng nhỏ được tháo ra và lau sạch, chúng sẽ mang lại cảm giác gợi cảm.
Kỳ Tư mềm lòng.
Nhắm mắt lại thở ra một hơi, rốt cuộc vẫn không chạm vào nàng, đi qua ôm nàng vào trong ngực:
"Anh điên cuồng tìm em, em trốn ở đâu?"
“Em đi thực tập mà.”
“Thực tập ở công ty nào? "
Kỳ Tư không phải kẻ ngốc, sau lưng Nguyễn Hi Hòa hẳn là có người, cố ý che giấu hành tung của cô, nếu không anh cũng không thể phí nhiều công sức như vậy cũng tra không ra.
“Thực tập ở tập đoàn Mạc thị.”
“Đến Kỳ thị, anh chiếu cố em. "Anh nói như vậy.
“Chúng ta đã chia tay rồi. "
Nguyễn Hi Hòa phá vỡ sự hòa hợp rõ ràng giữa hai người.
“Nguyễn Nguyễn, anh đồng ý chưa, chia tay anh đồng ý chưa?”
Kỳ Tư tức giận đến đau tim, càng thu mình lại, tựa như muốn ôm cô vào lòng.
“Em đã hứa với ông nội anh không đến dây dưa anh rồi.”
“Nguyễn Hi Hòa!”
“Anh hung dữ như vậy làm gì!”
Kỳ Tư đè lửa nhận lỗi
"Không đúng, anh sai rồi, không nên lớn tiếng với em.”
“Kẹo sữa nhớ em, khi nào em về xem nó.”
Kỳ Tư mềm giọng nói, phải có người cúi đầu trước chứ.
“Vậy bây giờ em đi làm, đợi khai giảng em về xem nó. " Nguyễn Hi Hòa nói.
“Nguyễn Nguyễn, anh rất nhớ em.”
Anh vùi đầu vào cổ cô.
Cô cắn cánh môi nhưng không đẩy anh ra.
Buổi tối Kỳ Tư muốn ngủ lại.
“Không được, chúng ta đã chia tay rồi, em không thể ngủ cùng anh.”
Cô giương cánh tay không cho Kỳ Tư lên giường.
Kỳ Tư bế cô lên, ném cô lên giường, quỳ một chân trên nệm nhìn xuống cô:
"Còn đuổi anh đi nữa, bây giờ anh liền muốn em”
“Anh, anh, lưu manh thối, không biết xấu hổ.”
“Vậy anh còn có người càng không biết xấu hổ. "Anh làm bộ muốn cúi người hôn cô.
Nguyễn Hi Hòa vội che miệng.
Kỳ Tư bật cười, cởi quần áo, tắt đèn, hôn lên trán cô:
"Ngủ ngon, Nguyễn Nguyễn.”
Từ khi cô rời đi, Kỳ Tư đã thật lâu không có ngủ ngon, thường xuyên mất ngủ, cho nên trạng thái tinh thần của anh không tốt.
Kỳ Tư ôm cô thật chặt, giống như sợ cô đột nhiên rời đi lần nữa.
“Thầy Kỳ.”
Cô buồn bực gọi tên anh.
“Ừ.”
“Tôi lại có bạn trai rồi.”
Muốn 044 nói, nếu tìm đường chết có đẳng cấp, vậy Nguyễn Hi Hòa đại khái đã đạt tới cực hạn.