Cuốn Sách Của Cô Gái Cặn Bã

Chương 110

Trước Sau

break

 

Mạc Khải Dự cảm thấy hô hấp của mình cũng khó khăn, trong nháy mắt răng môi phát lạnh, gân xanh trên tay nổi lên. 

Anh không muốn nghĩ xấu về mọi người, quan trọng nhất là anh không muốn tiếp nhận kết quả, ngay cả dũng khí mở cửa xông ra chất vấn cũng không có. Nguyễn Hi Hòa cùng 044 trong ý thức giao lưu.
"Anh ấy ở trong chiếc xe đó phải không?"
Nguyễn Hi Hòa quá nhạy cảm với loại ánh mắt này, mặc dù kính cửa sổ là đặc biệt, cô không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì từ bên ngoài
“Ừmm.”
044 trả lời
Nguyễn Hi Hòa cười càng lúc càng dịu dàng.
Tay Mạc Khải Dự run rẩy.
Anh tra xét số phòng hai người, điều chỉnh giám sát, vẫn có thể làm loại liên lạc này, mấy ngày nay hai người ở chung một phòng
Mỗi hơi thở đều trở nên khó khăn.

……

Sáng hôm sau
Mạc Đình Thâm vừa mở cửa, liền thấy Mạc Khải Dự tựa vào tường, bên chân là một đống tàn thuốc.
Hai cha con bốn mắt nhìn nhau, một là lạnh nhạt, một là lạnh lùng thấu xương.
Mạc Khải Dự cười lạnh một tiếng:
"Ông xứng làm cha tôi sao.”
“Cô ấy cũng chưa gả cho con”.
Mạc Đình Thâm bình tĩnh đến đáng sợ.
Mạc Khải Dự như phát điên xông lên một vòng đánh vào bụng Mạc Đình Thâm.
“Ông thật sự làm tôi ghê tởm! "Mạc Khải Dự nắm chặt cổ áo Mạc Đình Thâm.
“Đùa giỡn tôi như một thằng ngốc rất thú vị phải không? "
Từng câu nói của anh đều có chút mất khống chế.
"Cô ấy không hợp với con."
Mạc Đình Thâm không đánh trả, chỉ thản nhiên nói.
"Chó má không thích hợp, cô ấy không thích hợp tôi liền thích hợp ông sao? Một người đàn ông đã kết hôn lần thứ ba?”
Mạc Khải Dự hiện tại sẽ nói ra hết thảy
"Ba sẽ ly hôn với Úc Vi, cả đời này tôi cũng sẽ không buông cô ấy ra."
Mạc Đình Thâm nhìn Mo Mạc Khải Dự thật sâu, đôi mắt anh đầy nghiêm túc.
"Ly hôn? Ông muốn cưới cô ấy sau khi ly hôn đúng không? Để tôi nói cho ông biết, đừng nghĩ đến chuyện đó!" Mạc Khải Dự đẩy mạnh Mạc Đình Thâm xuống đất.
 Đình Thâm? "Nguyễn Hi Hòa mặc áo sơ mi của Mạc Đình Thâm, chân trần đi ra, bốn mắt nhìn Mạc Khải Dự. 
Cô dường như có chút bối rối
“Khải….Khải Dự”
“Nguyễn Hi Hòa, em con mẹ nó thật là giỏi!”
Không ai biết trái tim của Mạc Khải Dự đau đến mức nào, rõ ràng ban đầu anh không coi trọng điều đó, nhưng sau đó chú ý một chút, sự ngạc nhiên mà anh nói là một sự ngạc nhiên thực sự.
Anh đến tối qua với một chiếc nhẫn đính hôn.  
“Em, em.”
Cánh môi cô mấp máy hai cái, liền trầm mặc, loại giọng điệu không giải thích này kỳ thật mới là đả thương người nhất.
Mạc Khải Dự cảm thấy ngực mình bị thủng một lỗ lớn, cho dù cô lừa gạt mình cũng tốt, nói cô bị ép buộc, anh đều nguyện ý tin tưởng, nhưng cô lựa chọn im lặng
Anh rốt cuộc không thể tiếp tục ở chỗ này, anh sợ nước mắt trong hốc mắt mình sẽ không chịu thua kém mà rơi xuống, anh sao lại vì loại người này mà rơi nước mắt.
Sau khi Mạc Khải Dự đi, Nguyễn Hi Hòa mới biểu diễn tình cảm sâu đậm như biển trước mặt Mạc Đình Thâm.
“Anh xin lỗi. "Mạc Đình Thâm đối với tình cảnh này rất vui mừng, nhưng trên mặt vẫn làm bộ áy náy.
Muốn trách cũng chỉ có thể trách chính mình.
Cô tựa hồ đau lòng, trong lòng xấu hổ, về phòng thu dọn đồ đạc, vốn định hôm nay sẽ trở về.
Trên đường đi, Nguyễn Hi Hòa không nói nhiều, Mạc Đình Thâm sợ tâm trạng cô dao động nên cũng không nói nhiều, vì vậy khi cô nói muốn về nhà tĩnh tâm, anh đã sẵn sàng đồng ý. Nguyễn Hi Hòa trở lại Viện số 1 Tây Sơn.
Đại khái thu dọn một chút đồ đạc, liền chuẩn bị thay tấm bản đồ tiếp theo.
Thời hạn một tháng thực tập đã đến, cô sẽ gia nhập đội sau năm mới.
"Hòa Hòa, nhiệm vụ công lược Mạc Khải Dự của cậu còn chưa hoàn thành mà.."
044 nhìn Nguyễn Hi Hòa đang thu thập, nhắc nhở.

"Tôi biết, anh ta không phải không nói chia tay sao, tôi cũng không nói chia tay, cho nên, có vấn đề sao?"
Cảnh tượng này giống như đã từng quen biết, lúc trước Nguyễn Hi Hòa cũng đối xử với Kỳ Tư như vậy, nhưng Mạc Khải Dự và Kỳ Tư khác biệt
"Hòa Hòa, cô không sợ Mạc Khải Dự chia tay với cô?”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc