Cưới Rồi Đừng Hòng Chạy

Chương 26

Trước Sau

break

Ban đầu Dịch Thư Nguyệt không hiểu anh đang ám chỉ điều gì.

 

Chờ tới khi phản ứng lại, có chút buồn bực, lại có chút buồn cười.

 

Cô vẫn nằm trên người Tống Sâm, dụi má vào ngực anh, mở to mắt, nhẹ giọng nói  “Không phải anh vẫn luôn không thích tôi gọi như vậy sao?"

 

Tống Sâm trầm mặc nhìn cô, nhưng thay vì trả lời, anh lại hỏi  "Tôi đã nói là tôi không thích, nhưng không phải cô vẫn gọi đấy sao?"

 

Đây là đang lý luận gì vậy.

 

Chẳng qua.

 

Đôi mắt Dịch Thư Nguyệt thoáng qua một chút trống rỗng, cô ngây người trong một lát, thật sự cô càng ngày càng không hiểu được suy nghĩ của Tống Sâm.

 

Trước đây, ít nhất, thích hay không thích, mặc dù anh không nói ra, nhưng vẫn sẽ hiện lên trên mặt.

 

Bây giờ anh không chỉ không nói, còn đeo cho mình một cái mặt nạ không có bất cứ biểu tình gì, rõ ràng giữa thân thể của hai người không có khoảng cách, nhưng cô vẫn cảm thấy rất xa, cũng không biết nên giải quyết tình cảnh này như thế nào.

 

Dịch Thư Nguyệt không thể không thừa nhận, quả thật bản thân có chút hối hận.

 

Dù trái tim cô có lớn đến đâu, cô cũng không thể để Tống Sâm ở nhà, rồi ra ngoài đi tìm đàn ông khác để giải tỏa nỗi buồn chán.

 

Lúc ấy vì để cho Dịch không vướng vào vòng lao lý, hơn nữa tiền đề là chuyện kết hôn, là bạn trai cũ kiêm mối tình đầu duy nhất của cô, Dịch Thư Nguyệt liền gật đầu đồng ý, còn lại cô cũng không suy nghĩ gì nhiềụ

 

Nhưng nếu Tống Sâm thực sự muốn trả thù cô, hai người không màng cảm xúc trong lòng, Dịch Thư Nguyệt thực sự không thể đảm bảo liệu mình có bị cuộc hôn nhân này bức điên hay không.

 

Cô chỉ là một cô bé vừa tốt nghiệp không bao lâụ..

 

Không phải cô không đố kỵ, không khao khát tình yêu như Tần Mộng và Lâm Cảnh Hi.

 

Ai mà không muốn được bạn trai yêu thương như một đứa trẻ, gặp chuyện gì đều có người để dựa vào.

 

Dịch Thư Nguyệt ngẩn người chưa được bao lâu, đầu ngực đột nhiên bị người ta xoa nắn vài cái, cô bị đau lập tức hoàn hồn lại, cảm giác có một bàn tay chui vào trong quần của cô, từ từ đi xuống cửa huyệt ướt át, cắm một ngón tay vào giống như muốn cảnh cáo  "Dịch Thư Nguyệt, đừng phân tâm, trong lúc tâm trạng tôi vẫn đang rất thoải mái, có gì muốn hỏi liền hỏi cho xong đi."

 

"Tống Sâm, tại sao anh lại muốn kết hôn với tôi?"

 

Dịch Thư Nguyệt nhỏ giọng hỏi.

 

“Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ là tò mò mà thôi.” Sợ Tống Sâm sẽ tức giận mà làm cô ngay tại chỗ, Dịch Thư Nguyệt nhanh chóng sửa lại  “Rõ ràng là anh có rất nhiều lựa chọn tốt hơn mà?”"

 

Cô không biết nhiều về nghề nghiệp của anh, chỉ biế anh giữ một vị trí quan trọng trong chính quyền thành phố, cấp bậc cũng có vẻ khá cao.

 

“Muốn kết hôn thì liền kết hôn thôi.” Tống Sâm bình tĩnh nói  “Trong nhà vẫn luôn thúc giục chuyện này, tôi lại ghét việc phải xem mắt, vừa lúc nhìn thấy em. So với việc chọn cưới một người không có tình cảm, không bằng chọn cô."

 

"Hơn nữa…"

 

Anh dừng lại một chút, mím nhẹ đôi môi mỏng, nhưng câu nói kia vẫn không thể nói ra.

 

Hơn nữa, anh không nên có lựa chọn tốt hơn.

 

Sự lựa chọn tốt nhất của anh không phải là Dịch Thư Nguyệt, anh chỉ muốn một mình cô.

 

"Hơn nữa?"

 

"Không có hơn nữa."

 

Tống Sâm lựa chọn bỏ qua chủ đề này, đưa một ngón tay vào, khuấy động bên trong, mở rộng, ngoạm da thịt, không quan tâm đến mong muốn của chủ nhân, tranh nhau quấn lấy, đều bị anh vô tình mở rộng ra, đành phải phun nước ra.

 

"Còn câu hỏi nào khác không? Không có thì cởi quần ra, tự mình ngồi lên."

 

"..."

 

Kết quả là vẫn bị người này làm.

 

Dịch Thư Nguyệt bĩu môi, miễn cưỡng duỗi thẳng thắt lưng của cô, ngồi dậy một chút, mặc anh xé toạc quần lót của mình.

 

Trái ngược với cô, Tống Sâm vẫn ăn mặc chỉnh tề, anh chỉ kéo khóa rồi kéo quần xuống, khi Dịch Thư Nguyệt nhìn thấy thứ bên dưới quần anh được giải phóng, liền nhịn không được mà sợ hãi.

 

Dịch Thư Nguyệt vẫn chưa thử tư thế này, ngồi trên đùi anh di chuyển nửa ngày cũng không tìm được miệng huyệt, Tống Sâm thấy vậy không nhìn được nữa. Anh bế cô lên, đem dươиɠ ѵậŧ của mình nhắm ngay miệng huyệt, sau đó hai tay đặt lên bả vai đè cô xuống.

 

"A "

 

Lần này trực tiếp đi thẳng tới điểm cuối cùng, Dịch Thư Nguyệt bị kích thích lập tức bật khóc.

 

Tống Sâm cắn vào tai cô, giọng nói lạnh lùng mang theo vài phần cố chấp  “Dịch Thư Nguyệt, em còn thiếu tôi hai nghìn ba trăm bảy mươi tư lần, tôi không kết hôn với em thì kết hôn với ai?”

 

break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc