Nhưng khi mang theo hy vọng đến nông trường ở Hải Nam, tưởng như từ đó có thể sống cho chính mình, cô lại gặp phải lũ quét, bị đất đá chôn vùi mà chết.
Sau khi chết, hồn phách của cô quay về nhà họ Giang.
Xác cô còn chưa kịp lạnh, nhà họ Giang đã vội vàng tổ chức hôn sự, gả Giang Mạt Ly cho Trương Gia Minh.
Chẳng bao lâu sau, Trương Gia Minh lập công lớn trong quân đội, được phá lệ đề bạt.
Giang Mạt Ly thu xếp hành lý, trở thành vợ lính, theo chồng vào khu tập thể gia đình quân nhân.
Đến nơi đó, bản tính lười nhác của Giang Mạt Ly vẫn không thay đổi, suốt ngày ăn không ngồi rồi, buôn chuyện khắp nơi, gây chuyện khắp chốn cũng đã đành, lại còn bị kẻ xấu lợi dụng, để lộ bí mật quân sự, khiến Trương Gia Minh không chỉ bị cách chức mà còn bị kỷ luật.
Sau đó, Trương Gia Minh hy sinh trong một nhiệm vụ, Giang Mạt Ly cầm khoản tiền trợ cấp, quay đầu gả cho một thương nhân giàu có ở Chiết Giang.
Cô thấy không cam lòng chút nào.
Một người phụ nữ độc ác, lười biếng như Giang Mạt Ly mà cũng có thể sống trong vinh hoa phú quý, còn cô thì cần cù chăm chỉ, luôn cố gắng vươn lên, cuối cùng lại phải bỏ mạng nơi đất khách quê người.
Không biết có phải vì oán niệm quá sâu hay không, mà khi mở mắt ra, cô lại quay về đúng ngày hôm trước khi đăng ký đi lao động ở nông thôn.
Thu lại những suy nghĩ.
Giang Tình không tiếp tục tranh cãi với Giang Mạt Ly, ngược lại còn nói bằng giọng điệu như thể đang lo nghĩ cho cô:
“Chú Giang, cháu biết chú không nỡ để Mạt Ly đi lao động. Bây giờ cách duy nhất là cũng để Mạt Ly kết hôn. Cưới chồng rồi thì không cần phải xuống nông thôn nữa.”
Giang Tình chưa nói, nhưng Giang Đại Hải cũng đã nghĩ tới điều đó.
Ông tuy giận chuyện con gái riêng lật lọng, nhưng cũng không nỡ làm kẻ chia rẽ tình duyên.
Có điều nếu con gái riêng không đi, thì con gái ruột lại phải đi.
Muốn tránh bị điều đi lao động chỉ có hai cách: một là giả bệnh, hai là lấy chồng.
Với tính cách vừa ngốc nghếch vừa bốc đồng của con gái, nếu giả bệnh thì kiểu gì cũng bị lộ. Cách an toàn nhất vẫn là gả chồng.
Nhưng biết gả cho ai bây giờ?
Trong nhà máy cơ khí cũng có vài thanh niên còn độc thân, đáng tiếc chẳng ai thèm ngó ngàng tới Giang Mạt Ly.
Danh tiếng thì lười biếng, ham hư vinh, mặt mũi lại xinh đẹp nhưng chẳng đứng đắn, ai mà dám rước về.
Chuyện này khiến ông ta phiền đến mức muốn phát điên.
...
Sau bữa tối, Vương Liên Hoa ở phòng bên mang sang một đĩa dưa lưới, tiện thể sang chơi.
Giang Mạt Ly đang nằm lật mấy quyển tiểu thuyết kiếm hiệp thu được từ chỗ Giang Bằng.
Ở thời đại mà ngay cả nghe radio cũng phải chờ đúng giờ, thì đọc sách coi như là thú vui duy nhất.
Giang Mạt Ly cầm một miếng dưa lưới, nhai mà chẳng cảm thấy vị gì.
Dưa không được tươi, ruột mềm oặt, vị nhạt thếch, nhưng có còn hơn không.
Vương Liên Hoa sang là để nói chuyện mai mối với Giang Mạt Ly.
"... Cháu trai bên nhà cô, mấy người chắc cũng gặp qua vài lần rồi, nó ngoài cái tội nghèo ra thì chẳng có khuyết điểm gì."