“A a… dương v*t lớn dùng lực một chút… Hức hức… Không chịu nổi… Thoải mái muốn chết… Tôn… Tôn…” Trần Thải bị Lý Tôn chơi đến vừa khóc vừa la rát họng, hai chân dài bị banh rộng hết mức, thẳng lưng nâng mông chủ động dùng hậu môn phun ra nuốt vào dương v*t thô dài.
Dựa theo bình thường mà nói, dáng vẻ phóng đãng của Trần Thải không giống người lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ, thân thể mẫn cảm giống như bị người khác dạy dỗ rất nhiều lần. Thế nhưng từ lần đầu tiên hai người gặp mặt đến khi kết hôn, tuy rằng trong mấy năm này Lý Tôn chưa bao giờ chính thức xuất hiện trước mặt Trần Thải nhưng đối với nhất cử nhất động của cậu rõ như lòng bàn tay. Trần Thải có từng yêu đương, quen bạn trai bạn gái hay không, Lý Tôn biết rất rõ, đương nhiên chuyện thầm mến thì Lý Tôn không thể biết được. Nhưng cũng may mấy năm nay Trần Thải chưa từng yêu đương, bằng không nhất định sẽ bị Lý Tôn phá hủy, giống như Lý Tôn dùng thủ đoạn ép Trần Thải lấy mình.
“Tôn… Tôn, chờ… chờ!” Hai người đang tận hứng, không biết tại sao Trần Thải lại đột nhiên hét lên bảo Lý Tôn dừng lại.
Đừng nói Trần Thải la thất thanh, Lý Tôn nghĩ cho dù bây giờ có người chỉa súng vào đầu hắn cũng không dừng được, cho nên Lý Tôn làm như không nghe thấy tiếng la của cậu, dương v*t tiếp tục chơi đùa hậu môn.
Lý Tôn thấy Trần Thải đã khóc không thở ra hơi, tốc độ đâm rút mới dần dần chậm lại. Hắn thích cậu năm năm, nghĩ về cậu năm năm, khát vọng cậu năm năm, thật sự hận không thể để tối nay bù lại năm năm đơn phương kia. Lý Tôn biết Trần Thải bắn hai lần nhất định rất mệt, nhìn thân thể mảnh mai dưới thân, Lý Tôn cũng rất đau lòng, nhưng không thể rút dương v*t khỏi nơi ấm áp kia. Huống chi cậu bé của hắn vẫn cứng rắn như sắt, không muốn bắn chút nào. Đối với Trần Thải, Lý Tôn làm gì cũng cảm thấy không đủ.
Lý Tôn rất khát khao Trần Thải, nhưng cũng luyến tiếc để cậu chịu khổ. Hắn cầm gối đầu lót dưới eo Trần Thải, giúp cậu nâng mông, bản thân cũng chơi thoải mái. Vì chăm sóc Trần Thải, lúc này đây Lý Tôn chuyển động trong hậu môn cũng không còn mưa rền gió dữ như trước, nhưng đỉnh rất sâu, dương v*t chầm chậm tiến vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, cho đến khi đôi bên không còn kẽ hở. Tuy rằng không sung sướиɠ mãnh liệt nhưng loại cảm giác chiếm hữu Trần Thải sâu sắc cũng làm Lý Tôn thỏa mãn không gì sánh được.
“Tôn… Tôn…” Trần Thải đã khàn giọng nhưng vẫn không nhịn được gọi tên Lý Tôn. Bất luận là thân thể kết hợp hay là Lý Tôn đối tốt với mình, trong lòng cậu đã thật sự xem hắn là chồng mình.
Trần Thải lại một lần nữa bị Lý Tôn phịch đến bắn tinh. Mặc dù Lý Tôn vẫn chưa thỏa mãn, nhưng cũng biết Trần Thải không chống đỡ nổi nữa, cả đêm bắn ba lần đã là cực hạn, thêm một lần nữa sợ rằng thân thể cậu sẽ xảy ra vấn đề. Lý Tôn cố gắng đâm mạnh vài cái vào lỗ nhỏ của cậu rồi cùng bắn ra.