Ban đầu, Từ Hi Nhiễm không hề nghĩ rằng cuộc hôn nhân với Tưởng Dư Hoài lại có thể mang đến cho cô những trải nghiệm không ngờ tới. Người đàn ông mà cô cứ nghĩ sẽ chỉ lạnh lùng xa cách và khó gần hóa ra lại là một kẻ cực kỳ "dính người" sau khi kết hôn, không ngần ngại thể hiện tình cảm theo cách của riêng anh.
Với vẻ ngoài điềm tĩnh và phong thái nho nhã, Tưởng Dư Hoài khi yêu lại trở thành một người rất đáng yêu, thậm chí đôi lúc có phần trẻ con. Anh không ngại gạt đi mọi thứ xung quanh, chỉ để ưu tiên mỗi mình cô. Những hành động nhỏ nhặt của cô, dù là nhắn tin hay gọi điện muộn, đều có thể khiến anh chờ đợi và mong ngóng, thậm chí bỏ qua cả những cuộc họp quan trọng chỉ để quay về gặp cô.
Những lần đầu tiên đối mặt với sự "dính người" này, Từ Hi Nhiễm không khỏi ngạc nhiên và lúng túng. Nhưng dần dần, cô nhận ra rằng đó là cách Tưởng Dư Hoài thể hiện tình yêu của mình. Không lời lẽ hoa mỹ, không những cử chỉ lãng mạn phô trương, chỉ là sự kiên nhẫn và sẵn lòng hiện diện bên cô vào những lúc cô cần.
Từ Hi Nhiễm dần cảm nhận được trái tim ấm áp và chân thành ẩn sau lớp vỏ ngoài lạnh lùng của anh. Những khoảng cách, nghi ngại ban đầu tan biến, thay vào đó là cảm giác an yên và hạnh phúc mỗi khi ở bên anh.
Và vào lúc này, nhìn Tưởng Dư Hoài đứng trước cửa với vẻ mặt hơi bực dọc nhưng đôi mắt buồn bã chỉ vì cô quên trả lời tin nhắn, Từ Hi Nhiễm không thể kìm được một nụ cười nhẹ. Cô chậm rãi bước lại gần anh, nắm lấy tay anh và nhẹ nhàng nói:
"Em xin lỗi... nhưng anh biết không, em cũng rất nhớ anh."
Ánh mắt Tưởng Dư Hoài từ buồn bã chuyển sang sáng rực, khuôn mặt lạnh lùng dường như cũng giãn ra. Anh không nói gì, chỉ kéo cô vào lòng, ôm thật chặt, như thể muốn khẳng định rằng đây là người anh muốn ở bên mãi mãi.