Lúc xoa sữa tắm, cúi đầu nhìn thấy dấu vết màu đỏ trước ngực mình, động tác bất giác dừng lại một chút.
Trong đầu không tự giác hiện ra cảnh tượng đôi tay thon dài nhảy múa trên người mình, cô nhịn không được nhíu mày, dùng khăn lông lau vài cái, mãi cho đến khi chung quanh đều biến thành màu đỏ mới bỏ qua.
Dường như chỉ có làm như vậy mới có thể xóa đi dấu vết mà người kia đã lưu lại trên người mình.
Sau khi tắm rửa xong vừa bước ra khỏi phòng tắm cô đã nhìn thấy Thẩm Yến Chi đang ngồi ở trên giường, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, Quý Dĩ Ninh nhíu nhíu mày dứt khoát làm như không nhìn thấy anh ta.
Dù sao, không lâu nữa bọn họ sẽ ly hôn.
Nghe được tiếng bước chân, Thẩm Yến Chi ngẩng đầu, đầu tiên là nhìn thấy cảnh tượng Quý Dĩ Ninh quấn khăn tắm đi ra.
Tóc hơi ướt phủ ở phía sau, còn đang nhỏ nước xuống, hai má ửng đỏ vì vừa tắm xong, như hoa hồng mới vừa nở rộ khiến người ta muốn hái xuống, tản ra mùi thơm mê người, khăn tắm chỉ có thể che khuất mông, lộ ra hai chân thon dài trắng nõn khiến cho người ta miên man bất định.
Hô hấp của Thẩm Yến Chi lập tức trở nên nặng nề, ánh mắt giống như là dính ở trên người Quý Dĩ Ninh, không thể dời đi.
Quý Dĩ Ninh không chú ý tới sự thay đổi của anh ta, đi tới trước tủ quần áo, đang muốn lấy áo ngủ, đột nhiên bị một đôi tay ôm lấy cô từ phía sau.
"Dĩ Ninh…"
Giọng nói của anh ta khàn khàn, mang theo dục vọng không chút che giấu.
Vừa rồi ở dưới lầu, sau khi Quý Dĩ Ninh rời đi, Thẩm Yến Chi đang suy nghĩ làm thế nào để cô hồi tâm chuyển ý.
Nghĩ đến cuối cùng, trong đầu anh ta hiện ra phương thức duy nhất có thể để Quý Dĩ Ninh ở lại bên cạnh anh, chính là có một đứa con với cô.
Anh ta lên lầu cũng là muốn nói chuyện này với cô, vốn định tuần tự tiến hành nhưng nhìn thấy dáng vẻ Quý Dĩ Ninh vừa mới tắm xong, anh ta đột nhiên không khống chế được.
Nếu là trước kia, Thẩm Yến Chi như vậy sẽ khiến cô động lòng, nhưng giờ phút này Quý Dĩ Ninh chỉ cảm thấy ghê tởm.
Cô xoay người đẩy anh ta ra, trong mắt đều là chán ghét.
"Đừng chạm vào tôi, tôi ngại bẩn."
Trong mắt Thẩm Yến Chi hiện lên vẻ bị thương, cầm lấy tay của cô, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Không phải em vẫn luôn muốn có một đứa bé sao?"
Nhìn dáng vẻ đương nhiên của anh ta, Quý Dĩ Ninh hất anh ta ra.
"Đó là trước kia, sau này tôi có thể có con nhưng không thể là của anh."
Lời này đã chọc giận Thẩm Yến Chi, anh ta túm lấy tay cô, ném cô lên giường, cả người cũng lập tức đè lên.
"Em lặp lại lần nữa!’
Trong mắt anh ta là sự tức giận ngập trời, Quý Dĩ Ninh lại không thèm để ý chút nào.
"Nói đi nói lại bao nhiêu lần cũng đều giống nhau, hiện tại nhìn thấy anh tôi chỉ cảm thấy ghê tởm, để cho tôi sinh con cho anh thì tôi tình nguyện đi tìm chết."
Vừa dứt lời, cô đã bị Thẩm Yến Chi hung hăng hôn xuống.
Quý Dĩ Ninh sửng sốt một chút, lập tức liều mạng giãy dụa.
Chỉ cần nghĩ đến việc tối hôm qua anh ta vừa hôn người phụ nữ khác, cô chỉ cảm thấy ghê tởm và phẫn nộ.
"A... Buông ra…"
Việc cô giãy dụa đối với Thẩm Yến Chi mà nói giống như kiến càng lay cây, tay đặt ở bên hông cô không chỉ không buông lỏng chút nào mà còn siết chặt lại hơn.
Bởi vì giãy dụa, khăn tắm trên người cô rất nhanh đã lỏng ra, từ góc độ Thẩm Yến Chi nhìn xuống, anh ta có thể thu hết phong cảnh trước ngực cô không sót chút nào.
Ánh mắt anh ta tối sầm lại, chỉ cảm thấy máu trong người đều vọt tới một chỗ.
Thân thể hai người còn dán sát vào nhau, Quý Dĩ Ninh rất nhanh đã nhận ra sự thay đổi của thân thể Thẩm Yến Chi.
Cô vừa tức vừa giận, hung hăng cắn anh ta một cái, mùi máu tươi nồng đậm nhất thời lan tràn trong miệng hai người.