Chương 2084:
Hạ Tịch Quán lấy ra ngân châm của mình, bắt đầu giải phẫu.
Diệp Linh ở một bên đều trợn tròn mắt, cuộc phẫu thuật này… cứ thế bắt đầu rồi sao?
“Chờ một chút, ŧıểυ Đường, cái gối này cho em, lát nữa có đau thời thì cắn gối, ngàn vạn lần đừng cắn lưỡi mình.” Diệp Linh đưa một cái gôi cho Tô Tiêu Đường.
Tô ŧıểυ Đường vươn tay nhận.
Lúc này Diệp Linh nhanh chóng thấp thắt lưng, che ở bên tai Tiêu Thành nhỏ giọng nói: “Anh, lát nữa ŧıểυ Đường đau không nhịn được thì anh hôn em ấy một cái nhé.”
Cái gì?
Tiêu Thành liếc mắt nhìn Diệp Linh.
Diệp Linh dí dỏöm nháy mắt, ý kia là – Anh, em đang dạy anh kỹ xảo thả thính với em gái, mau học đi, không cần cảm ơn.
Tiêu Thành: “…”
Hạ Tịch Quán hơ nóng dao phâu thuật, cô phân phó: “Thành gia, giúp em cởi áo khoác cho ŧıểυ Đường.”
Cởi quần áo…
Tiêu Thành nhướng mày kiếm, ánh mắt từ khuôn mặt nhỏ của Tô ŧıểυ Đường rơi xuống váy cô bé.
Trên gương mặt tái nhợt của Tô ŧıểυ Đường ửng ra hai vệt hồng, cúc áo khoác sớm đã bị cô cài nút, nên không ai biết cô bên trong mặc yếm, nếu như Tiêu Thành cởi thì…
“Để tôi làm.”
Tô ŧıểυ Đường vừa dứt lời, Tiêu Thành đã giơ tay lên đặt trên váy cô: “Tô Tiêu Đường, em xấu hổ cái gì, bên trong không phải còn có quần áo sao, lẽ nào bên trong… không mặc gì?”
Anh nói cái gì?
Không mặc gì thật…
Lòng Tô ŧıểυ Đường muốn cắn anh cũng đều có.
Lúc này xoạt một tiếng, Tiêu Thành là không có kiên nhẫn làm loại chuyện cởi từng cúc áo cho một người phụ nữ, cho nên anh rào rào trực tiếp xé ra.
Tô ŧıểυ Đường liền cảm thấy da thịt mát lạnh, cái yếm đỏ thẫm uyên ương hý thủy bên trong liền nhảy vào đáy mắt Tiêu Thành.
Tiêu Thành khựng lại, hoàn toàn không ngờ tới cô sẽ mặc cái này.
Tô ŧıểυ Đường tuổi còn quá nhỏ, chưa từng mặc qua yếm, Tiêu Thành sửng sốt một chút, da thịt cô gái thực sự như trứng gà mới vừa lột vỏ, dây yếm đo đỏ thắt trên cỗ cô, trên họa tiết uyên ương hí thủy là bộ ngực xinh đẹp nhấp nhô của cô gái, khiến người ta muốn không nhìn cũng khó khăn.
“Nhìn cái gì!” Tô ŧıểυ Đường che lại, trợn mắt lên giận dữ nhìn anh: “Nhìn nữa tôi móc mắt anh!”
Tiêu Thành cũng ý thức được dường như mình nhìn nhiều rồi, hết sức không thích hợp, anh tằng hẳng một cái: “Em mặc như vậy làm cái gì?”
Cô không có quần áo để mặc đó, cái yêm này là đi mượn.
“Đương nhiên là đi… câu dẫn đàn ông!”
Tô ŧıểυ Đường tức giận rống lên.