Chương 1787:
Huyền Dịch cao tăng bị cướp rồi lời cạn ngôn, ông nhìn dáng vẻ ŧıểυ thần côn của Lục Huyền Gia, khóc không ra nước mắt, đồ đệ mình nhận có thể làm gì đây, khóc cũng phải dạy cho xong!
Lời người dịch: Phiên nɠɵạı Lệ Quân Mặc Lâm Thủy Dao kết thúc rồi, kế tiếp là Cố Dạ Cần và Diệp Linh.
Diệp Linh sau khi trở về liền nhanh chóng tiến hành quay phim, chính là bộ phim dân quốc của đa͙σ diễn Vương gạo cội”Kiếp Phù Du”.
Diệp Linh ở diễn nữ chính – An Sinh.
An Sinh trước kia là thiên kim đại ŧıểυ thư gia đình giàu có, đọc rất nhiều thi thư, đơn thuần mà tốt đẹp, thế nhưng thời kỳ chiến loạn, đất nước rơi vào tay giặc, tất cả thân nhân của cô đều chết, mà cô không thể tránh được bị số mệnh tàn phá, bị bán đến đệ nhất hồng, làm ca kỹ nơi đó.
Sau đó chiến dịch phản kháng vang dội, An Sinh cởi sườn xám, cắt bỏ mái tóc dài của mình, dứt khoát đầu quân Vào làn sóng cách mạng.
Bộ phim “Kiếp Phù Du” này là về nữ chủ, chủ yếu nói đến một con đường trưởng thành của An Sinh, rất được trong giới xem trọng, vô cùng có khả năng ẫm hết các giải thưởng lớn năm nay, cho nên”Kiếp Phù Du” còn chưa khai máy cũng đã nổi rần rần trong vòng giải trí.
Hiện tại việc Diệp Linh lấy được vai diễn An Sinh bị lộ ra, lần nữa tạo ra một lượng truy cập khổng lồ, mọi hành động của cô đều bị paparazzi chăm chú chực chờ.
Song, Diệp Linh từ lúc vào đoàn phim cũng không đi ra ngoài nữa, cô một mực chuyên tâm nghiên cứu kịch bản, ngày mai sẽ là cảnh thử vai diễn đầu tiên, cô đang tập diễn thử.
Lúc này người đại diện Hoa tỷ đi đến: “Linh Linh, em còn đang đọc kịch bản à, ngoan quá, đừng đọc nữa, giờ cơm đến rồi, chúng ta đi ăn cơm trước đi.”
Diệp Linh lúc này mới buông kịch bản xuống, cô vươn người một cái: “Vừa lúc bụng em cũng đói, Hoa tỷ, chúng ta đi thôi.”
Diệp Linh mang theo Hoa tỷ đi ra ngoài, lúc này phía trước tới một đám hộ vệ áo đen, động tác đám hộ vệ áo đen này thô lỗ ngang ngược đẩy hết người bên trong hành lang sang một bên: “Tránh rat Mau tránh ra! Đừng ngăn đường của bọn tôi, nữ minh tinh sắp tới!”
Diệp Linh cùng Hoa tỷ lúc này bị lấn qua một bên, chỉ thây phía trước kéo ra một đường cảnh giới, như phái đoàn của một siêu sao đẳng cấp sắp đến.
Hoa tỷ ở vòng giải trí nhiều năm như vậy, là một người đại diện cao cấp thâm niên, cảnh gì mà chị ấy chưa thấy qua, chị nở nụ cười, thấp giọng nói: “Linh Linh, đây là người nào thế, lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, không biết còn tưởng rằng là em đấy, em mới là nữ chính bộ phim này mà.”
Trên khuôn mặt nhỏ mềm mị của Diệp Linh không có tâm tình gì lớn, cô nhàn nhạt nhìn về phía trước, chỉ thấy phía trước đi tới một nhóm người: “siêu sao”
được tiền hô hậu ủng kia ở chính giữa kia hết sức quen mặt.
Là… Trần Viên Viên.
Trân Viên Viên tới.
Cũng tới đến đoàn phim “Kiếp Phù Du”
này.
Hôm nay trên mặt Trần Viên Viên mang chiếc kính râm lớn, hộ vệ áo đen mở đường, dẫn theo mười mấy trợ lý đại diện gì đó, có người khoác sắc áo khoác đen lên trên vai cô ta, cô ta đạp giày cao gót, lắc mông đi tới, khí tràng kia đều viết – tôi là nữ minh tinh ở đây!
Người không biết thật sự sẽ tưởng Trần Viên Viên là nữ chính của “Kiếp Phù Du”.
“Lại là Trần Viên Viên này?” Hoa tỷ mặt hỏi chấm: “Hiện tại đầu năm nay thực sự là mèo chó gì cũng dám chạy ra ngoài hết, Linh Linh, lần trước em làm kiểu gì đấy, sao lại để cô ta vào được đoàn phim “Kiếp Phù Du”, trước đó chị đâu có nghe nói cô ta sẽ tới diễn?”
Đối với Trần Viên Viên đột nhiên xuất hiện, Diệp Linh cũng không cảm thấy bất ngờ, cô giơ tay lên quấn lọn tóc bên quai hàm: “Trần Viên Viên đã sớm mơ ước “Kiếp Phù Du” rồi, đoán chừng là đi cửa sau của kim chủ đại nhân nên vào được thôi.”
Kim chủ đại nhân?