Chương 1775:
Lâm Thủy Dao từ đầu đến cuối đều cảm thấy, kinh doanh quan trọng nhất là phải có tình yêu nóng bỏng, nhất định phải có một trái tim… yêu tiền!
1ä Cái này bà đã làm rât đúng chô rôi, nên bà chưa từng thất bại.
Nếu như đổi thành trước đây, Lâm Thủy Dao lúc này đoán chừng sắp nhảy cỏn lên, lập tức chuẩn bị chuyên cơ, tôi đi ngay đây!
Thế nhưng Lâm Thủy Dao thời khắc này còn miễn cưỡng nằm dào, những tờ tiền phấp phới dường như đã không nhắc lên hứng thú của bà nữa rồi: “My nương, tôi tạm thời không trở về, cô trông kỹ cho tôi là được.”
Bên kia My nương há to miệng: “Đại…
Đại, cô thật sự muốn vứt bỏ tình yêu nhất của cô sao, cô sẽ không phải là…
đang yêu đương đấy chứ!?”
Cái gì?
“Đang yêu đương ” ba chữ này chạm tới dây thần kinh Lâm Thủy Dao, bà lúc này ngồi thẳng người: “Cấm nói bậy!”
“Đại, thứ cho tôi nói thẳng, cô bây giờ thực sự như đang yêu vậy đó, tình yêu khiến người ta trở nên truy lạc, trở nên không biết tiến thủ, cô thay đổi rồi, cô di tình biệt luyến rồi, cô đã không yêu tiền nữa rồi, cô thích người đàn ông kia rồi!”
Lâm Thủy Dao cứng đờ, cả người như bị sét đánh giữa trời quang, bà… bà bà bà vậy mà lại không yêu tiền sao? Bà…
bà bà bà vậy mà lại thích người đàn ông Lệ Quân Mặc kia rồi?
“Làm sao có thể?” Lâm Thủy Dao phản bác.
“Đại, cô luống cuống, cô luống cuống kìa, cô thực sự luống cuống kìa! Xong, giờ lại bắt đầu dính đến con quỷ tình yêu rồi.”
“Tôi không cói”
“Vậy bây giờ liền chứng minh cho tôi xem, cô trở về, cô nhanh chóng trở về đây, rời khỏi tên đàn ông loại đó đi! Trở vê kiêm tiên không đã hơn sao?”
*“..” Lâm Thủy Dao vỗ bàn: “My nương, cô chờ đó, tôi hiện tại liền chứng minh cho cô xem, tôi trở về ngay!”
“Yes Sir, ŧıểυ sẽ lập tức chuẩn bị chuyên cơ cho Đại, cung nghênh Đại điện hạ.” My nương hí hửng cúp điện thoại.
Lâm Thủy Dao để điện thoại xuống, bà thật sự muốn đi về, bà muốn chứng minh bản thân.
Dọn vali trước đãi Nhưng mà, hình như bà không mang theo quần áo.
Vậy cầm điện thoại đi thôi.
Lâm Thủy Dao câm điện thoại lên, nghênh ngang đi ra ngoài, mấy người làm nữ thấy được bà, bà lúc này lớn tiếng nói: “Nói cho tiên sinh cô biết một tiếng, tôi không đợi anh ta nữa, tôi đi!”
Bà là do Lệ Quân Mặc bỏ tiền mua về, Lệ Quân Mặc đã nói, không có ông cho phép, bà không thể rời khỏi nơi này nửa bước.
Cho nên, những người làm nữ này nhất định sẽ không để cho bà đi.
Lâm Thủy Dao đứng ở nơi đó, chờ người làm nữ giữ mình lại.
Người làm nữ lại cung kính nói: “Dạ vâng Lâm ŧıểυ thư, chúng tôi sẽ báo cho tiên sinh biêt, cô có thê rời đi.”
“.,.” Lâm Thủy Dao cứng đờ, bọn họ…
dĩ nhiên để cho bà đi?