CHương 1765:
Nhìn dáng vẻ bà nhức nhối, tâm tình Lệ Quân Mặc càng tốt hơn: “Lâm Thủy Dao, đây là tiền của tôi, cô quản tôi xài năm trăm triệu hay năm tỷ, cái này liên quan gì đên cô, cô đau lòng sôt ruột như thế làm cái gì?”
Lâm Thủy Dao nhanh chóng cứng đờ tại chỗ, đúng vậy, đây là tiền của ông, ông nguyện ý coi tiền như rác bỏ ra năm tỷ, bà sốt ruột như vậy làm cái gì?
“Tôi… tiền của anh cũng không phải hoàn toàn không có liên quan gì với tôi, Quán Quán là con gái của anh, cũng là con gái của tôi, anh chỉ có một đứa con gái, tương lai tiền chắc chắn sẽ giữ cho Quán Quán, hiện tại tiền của Quán Quán trước mắt đã ít hơn năm tỷ rồi đó, tôi làm mẹ đương nhiên phải sốt ruột!”
Lâm Thủy Dao cây ngay không sợ chết nói.
“,” Bà thật sự đúng là một kẻ tham tiền, vừa rồi ông còn tưởng rằng bà là xót tiền của ông, ông còn tưởng rằng sáng sớm hôm đó bà vùi ở trong ngực ông xoa mặt ông là bởi vì… bà cũng thích anh.
Lệ Quân Mặc cảm giác mình tan nát cõi lòng, ông hừ lạnh một tiêng: “Cái này chưa nói chắc được!”
“Có ý gì?”
Lệ Quân Mặc nhìn khuôn mặt nhỏ của bà: “Tôi bây giờ còn rất trẻ, ai nói cho cô là tôi về sau sẽ không tái giá? Nói không chừng đến lúc đó tôi sinh một đứa con trai nữa, vậy tiền của tôi sẽ không phải của Quán Quán hết rồi!”
Đầu Lâm Thủy Dao “ong” một cái, hoàn toàn không còn nghĩ gì được nữa, đúng… đúng vậy, ông chỉ hơn 40 tuổi, đàn ông người ta hơn 40 tuổi chính là thời điểm thích gái trẻ đẹp, hơn nữa có một vài người đàn ông vì chứng minh mình, thực sự sẽ sinh một đứa con trai.
Lâm Thủy Dao đã tưởng tượng ra, Lệ Quân Mặc già sắp chêt một tay ôm con trai, một tay ôm cô vợ nhỏ, sớm đã ném con gái của bà Quán Quán ra sau ót.
ŧıểυ Thiến vẫn ở bên cạnh, nghe thế lại chiếm được cực đại ám chỉ, cô ta cảm thấy những lời này của Lệ Quân Mặc chính là cố ý nói cho cô ta nghe.
“Tiên sinh, ngài lên lầu tắm trước đi! Tôi pha nước cho ngài.” ŧıểυ Thiến ỏn ẻn nói, cô ta còn cố ý vềnh cái mông lên, cô ta mông lón, coi bói đều nói cô ta dễ sinh, sinh mười tám đứa con trai cũng rất dễ dàng.
Lệ Quân Mặc lạnh lùng liếc mắt Lâm Thủy Dao, sau đó xoay người lên lầu rồi.
ŧıểυ Thiến cũng lên lầu theo.
Lệ Quân Mặc về tới phòng ngủ chính, ông đứng trước cửa sổ vươn tay kéo kéo cà- vạt, lúc này ŧıểυ Thiến đi vào theo.
Lệ Quân Mặc nhìn về phía ŧıểυ Thiến, tự nhiên thấy được bộ người làm nữ ŧıểυ Thiến mặc trên người, vừa rồi, ông cũng thấy Lâm Thủy Dao mặc.
ŧıểυ Thiến vóc người tốt, nhưng quá màu mỡ, khoe khoang quá mức, ngược lại hiện ra vài phần tục khí.
Lâm Thủy Dao lại khác, cơ thể của bà lả lướt căng mịn, nhiều một tắc lại quá nhiều, thiếu một tắc lại quá ít, ở trong mặt Lệ Quân Mặc, bà cái gì cũng vừa vặn, đều là dáng vẻ ông thích, đồ người làm nữ mặc ở trên người bà lại lộ ra vài phần đồ như Đặng Tường nói… đồ tình thú.
Lệ Quân Mặc cảm thấy cổ họng hơi chặt, hiện tại trong đầu ông đột nhiên nhảy ra đi một vài hình ảnh, buổi tối kia cô chau mày, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, trong con ngươi xinh đẹp đều là ánh sáng lấp lánh…
ŧıểυ Thiến đã cảm giác được ánh mắt Lệ Quân Mặc rơi vào trên người cô ta, tim cô ta liền thình thịch nhảy loạn, thời khắc cô ta mong đợi rốt cục đã tới, cô ta đã thành công được chủ nhân nhà mình chú ý đến.
“Tiên sinh, tôi đã pha đầy nước cho anh rôi đó!?” Tiêu Thiên tỏ vẻ xâu hồ khi nói ra chuyện pha nước tắm – vốn là một chuyện thuần khiết như vậy, nhưng cô ta lại nói ra cảm giác quyến rũ như đang nói “chúng ta hãy tắm cùng nhau.”
Lệ Quân Mặc thu hồi dòng suy nghĩ của mình, ông lãnh đạm mở miệng: “Tôi hiện tại muốn cô làm một chuyện.”
“Tiên sinh, chuyện gì?”
“Đi chuẩn bị một bộ chế phục tình thú.”
Chế phục tình thú?